Từ lúc nhận được nhiệm vụ hát nhạc phim này, mỗi ngày sau khi quay xong Lương Yên chỉ có tập hát và tập hát nhưng mà người khác tập hát đều quang minh chính đại còn cô lại phải tìm một nơi không người lén lút hát hò, nhiều lắm cũng chỉ có Khương Mộc ở bên cạnh mà thôi.
Lương Yên chạm mặt nhà sản xuất ở đoàn làm phim mấy lần, mỗi lần đều được hắn cười híp mắt quan tâm hỏi cô đã luyện tập đến đâu rồi, dáng vẻ dường như rất có lòng tin vào cô. Trong làng giải trí này đã có không ít diễn viên nữ hát ca khúc chủ đề cho phim của mình, diễn viên mà, dĩ nhiên không thể lấy tiêu chuẩn của một ca sĩ chuyên nghiệp đặt lên người các cô, vả lại đoàn làm phim có thể yên tâm giao cho diễn viên như vậy cũng một phần là do giai điệu hay nhịp điệu của bài hát đều tương đối đơn giản, cho nên lúc thu âm cũng không quá áp lực, nữ diễn viên hát mấy lần, sau đó ở phần hậu kỳ các kỹ thuật viên âm thành chỉnh sửa một chút thì đã có thể đại công cáo thành.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Yên nhất thời chỉ muốn đào hố ngay tại chỗ tự chôn mình.
Nếu như chôn được thì tốt biết bao, chôn rồi cô không cần phải hát nữa.
……
Trong phòng nghỉ ngơi ở phim trường, Lương Yên nghe tiếng hát của mình tự ghi âm, sau đó rủ rũ cúi đầu ngồi trên ghế sô pha, không khí nặng nề bao phủ toàn thân.
Khương Mộc rót cho cô một ly nước, không nhịn được an ủi: “Đừng nản lòng, cho dù cô không hát được thì cũng phải tin tưởng vào năng lực chuyên môn của kỹ thuật viên âm thanh chứ?’’
Lương Yên cúi đầu xoắn xuýt ngón tay: “Có chỉnh như thế nào đi nữa cũng khó nghe, nếu như chỉnh âm mà có tác dụng thì còn cần ca sĩ làm gì.’’
“Không khó nghe đâu, thực sự không khó nghe chút nào,” Khương Mộc thề thốt, “Chẳng qua là không ra giai điệu gì mà thôi, còn lại không tệ.’’
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói thật, mỗi lần Lương Yên nghiêm túc nhìn lời cất tiếng hát, dáng vẻ vô cùng chuyên nghiệp, nếu như không nghe thấy âm thanh phát ra thậm chí có người còn cho rằng cô hát không tệ. Nhưng mà chỉ cần nghe đến tiếng hát ấy, rõ ràng âm sắc trong trẻo mềm mại ngọt ngào êm tai, nhưng lại không có lấy một chữ đúng giai điệu, giống như những người bạn nhỏ học mẫu giáo lần đầu tiên được học hát, ngây ngô nghêu ngao lại mang đến một nét đáng yêu đặc biệt.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiếng hát chệch nhịp và vẻ mặt nghiêm túc phối hợp với nhau bỗng nhiên lại có một chút gì đó buồn cười, cảm giác manh manh không thể nói thành lời.
Nghĩ đến đây Khương Mộc cũng bị những phát hiện của mình làm cho hết hồn, bắt đầu hoài nghi có phải bộ lọc fan* của hắn mở quá rộng rồi không.
(*Bộ lọc fan: Khi một fan nhìn vào thần tượng yêu thích của mình thì sẽ tự động lọc ra những thiếu sót hoặc khuyết điểm, cố gắng tìm ra những điểm tốt nhất của thần tượng. Về một khía cạnh nào đó cũng giống như câu nói “Người tình trong mắt hóa Tây Thi.)
Lương Yên đánh giá từ trên xuống dưới Khương Mộc một phen, khiến Khương Mộc bị nhìn chằm chằm cả người nổi da gà, vô thức che cổ áo lại: “Cô, cô muốn làm gì?’’
Lương Yên chợt nhớ ra cho đến tận bây giờ cô chưa từng nghe Khương Mộc hát một lần nào: “Hay là anh cũng hát đôi câu xem nào?’’
Khương Mộc thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy cuốn từ phổ trong tay Lương Yên, thử hát một đoạn.
“Thế nào?’’ Hắn hát xong, mong chờ hỏi Lương Yên.
Lương Yên nhận được một cuộc gọi của đạo diễn.
Rõ ràng đạo diễn đang mỉm cười nói chuyện: “Lương Yên à, chuyện nhạc phim này…’’
Trong lòng Lương Yên thấp thỏm không yên nhưng đồng thời cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ chắc chắn đạo diễn không muốn cô hát ca khúc này nữa, cuối cùng cũng được giải thoát rồi.
Lương Yên: “Không sao đâu, thật ra thì tôi không…’’
Đạo diễn đánh gãy lời nói của cô: “Cô phải tiếp tục hát, nhất định phải hát, ca khúc này sẽ giao cô, bất cứ người nào khác cũng không được.’’
Lương Yên trở tay không kịp: “Vì…Vì sao?’’
Nhà sản xuất: “Bên thu âm nhạc đã liên lạc với chúng ta rồi, muốn nhận thầu phần chỉnh sửa hậu kỳ cho cô miễn phí, nếu sửa được chính là cách thức quảng cáo hiệu quả của bọn họ.
Lương Yên: “………………”
*****************
Lục Lâm Thành cũng thông qua hot search lần này mới biết được Lương Yên thế mà lại muốn đảm nhận phần OST cho phim cô đang tham gia, còn có một fanclub với lực lượng mạnh mẽ và cơ trí hơn người.
Lục Lâm Thành khẽ nhắm mắt lại, dường như tiếng hát chết người của cô lúc hát bài hát của anh năm đó vẫn còn vang vọng bên tai.
Fanclub của Lương Yên tên là gì nhỉ?
Nanh sói?
Lục Lâm Thành có một tài khoản phụ thường không hay dùng đến, anh tìm kiếm một lúc, quả nhiên thấy “Nanh sói tụ hội.’’
Anh nhìn vào fanclub kia một chút rồi nhấn “Xin gia nhập”.
Một lát sau, kết quả xét duyệt fanclub đã có, hiển thị không thông qua.
“Tại sao?’’ Lục Lâm Thành không nhịn được nhắn tin hỏi admin.
Admin fanclub nhìn tài khoản chẳng khác nào tài khoản zombie* này, nếu như là trước kia thì chắc chắn ngay cả một ánh mắt cũng không thèm cho hắn, nhưng có thể hôm nay khá rảnh rỗi, lại trả lời câu hỏi của “tài khoản zombie” này.
(Tài khoản zombie: Là một thuật ngữ chung cho những tài khoản không hoạt động hoặc giả mạo trên Weibo, Wechat…. thường được xem như là những tài khoản thủy quân.)
“Những cái khác không nói, nhưng bạn không chia sẻ video Yên Yên ca hát.’’
“Ngay cả tiếng hát của Yên Yên cũng không dám nghe, còn nói gì đến việc thích Lương Yên chứ.’’