Điện thoại di động của Lương Yên rơi xuống trên giường rồi lại ngoan cường bật lên.
Lương Yên bình tĩnh lại một chút, sau đó cho rằng mình đã nhìn nhầm, nói không chừng hai chữ “Có thể” kia là do tài khoản giả mạo của Lục Lâm Thành viết cũng nên, vì thế cô lại bổ nhào lên giường, cầm điện thoại đi lên một lần nữa, cẩn thận xem đi xem lại nhiều lần.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rõ ràng là tài khoản có tích đỏ chính chủ, click mở trang chủ ra thì thấy số lượng người hâm mộ lên đến hơn chín ngàn vạn, cùng với đó là khả năng chỉ cần phản hồi một bình luận thì lập tức sẽ được đẩy lên top một.
Chắc chắn là phản hồi của Lục Lâm Thành không thể nào nhầm được.
Fan hâm mộ phía dưới càng khiếp sợ hơn cả Lương Yên.
[Mẹ kiếp??? Cái gì cơ???]
[Lục Lâm Thành, anh tỉnh táo lại cho em coi!! Đứa nhỏ muốn anh đi thì anh đi ngay sao? Thế tại sao em muốn anh cưới em mà anh lại không cưới???]
[Bình thường Lục Lâm Thành bận rộn với công việc không có thời gian lên mạng nên có lẽ không biết Lương Yên tham gia vào chương trình kia rồi, mọi người mau nói cho anh ấy biết đi.]
[Trời ơi, tôi không muốn nhìn anh tôi chung một khung hình với thuốc cao bôi trên da chó khó khăn lắm với có thể vứt bỏ kia đâu.]
[Chỉ cần nghĩ đến việc Lương Yên lại có cơ hội cọ nhiệt của Lục Lâm Thành là tôi lại muốn phát điên.]
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Lục Lâm Thành, chẳng lẽ anh không biết Lương Yên tham gia vào chương trình kia thật sao?]
Lương Yên đọc mà thấy tức đến mức phồng khí sắp biến thành cá nóc rồi, rõ ràng là chính miệng Lục Lâm Thành nói muốn tham gia, tại sao lại biến thành cô cọ nhiệt anh ta cơ chứ.
Cô vô tình làm mới bên dưới khu bình luận thì lại phát hiện bình luận [Lục Lâm Thành, chẳng lẽ anh không biết Lương Yên tham gia vào chương trình kia thật sao?] cũng đã được đẩy lên top.
Bởi vì người sử dụng Lục Lâm Thành tích v đỏ đã trả lời:
[Biết.]
Những người hâm mộ vừa rồi còn điên cuồng gào thét đột nhiên im lặng như tờ.
Bị chính thần tượng của mình vả mặt…
Thật sự rất muốn thoát phấn nhưng là người phụ nữ của Lục Lâm Thành tuyệt đối sẽ không thoát.
[A a a a Lục Lâm Thành, em chết mất!]
[Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu tại sao fan Lục Lâm Thành lại điên cuồng đến như vậy rồi.]
[Ôm đứa nhỏ thực sự quá ôn nhu rồi.]
Ngay cả Tiểu Anh Đào vẫn luôn manh manh dễ thương nhìn thấy Lục Lâm Thành cũng không nhịn được nói: “Lạc Lạc, Lục ca ca của bạn thật đẹp trai nha.’’
“Đương nhiên rồi.’’ Lạc Lạc kiêu ngạo ôm chặt cổ Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành cười một tiếng, sau đó ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt của người phụ nữ nào đó.
Lương Yên cứ thế mặt đối mặt với Lục Lâm Thành.
Đã lâu không gặp.
Cô mím chặt môi, cách tốt nhất để làm tan biến đi cảm giác xấu hổ lúng túng này chính là không để ý đến, cứ coi như không có cảnh tượng xấu hổ này.
Mặc dù trong lòng vẫn rất khó chịu.
Lục Lâm Thành thực sự chẳng có chút tự giác nào của một người chồng trước cả.
Không biết ngày mai người hâm mộ sẽ nói thế nào đây.
Vì thế Lương Yên tự an ủi bản thân ngày mai nếu còn bị mắng thì cứ coi như không nhìn thấy gì đi, nhiệm vụ chủ yếu của cô hôm nay là phải gửi đến Lục Lâm Thành một lời mời chân thành nhất, mời anh ta đi đến Cục Dân Chính vui vẻ làm thủ tục ly hôn với cô.
Lục Lâm Thành cùng nhau chào hỏi với các khách mời và mấy người bạn nhỏ các trong chương trình, đạo điễn thông báo bây giờ chính thức xuất phát đến công viên giải trí. Hôm nay tất cả mọi người sẽ ngồi ô tô ra ngoài, mỗi một phụ huynh thực tập cùng với người bạn nhỏ của mình ngồi chung một chiếc.
Lạc Lạc nhảy xuống vòng tay của Lục Lâm Thành, cánh tay nhỏ bé nắm lấy tay anh kéo đến chỗ của Lương Yên.
“Lục ca ca,” Lạc Lạc ngửa đầu nói với Lục Lâm Thành, “Chúng ta ngồi chung xe với dì Lương.’’
Lục Lâm Thành vốn dĩ còn đang mỉm cười, nghe được câu sau của Lạc Lạc đột nhiên nhíu mày một cái:
“Dì… Lương?’’
Sau đó nhìn về phía Lương Yên đang bày ra vẻ mặt “Cái này không liên quan đến tôi.’’