Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản – Chương 758 Hơn 20 triệu vong linh? – Botruyen
  •  Avatar
  • 43 lượt xem
  • 3 năm trước

Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản - Chương 758 Hơn 20 triệu vong linh?

. . . . .

Bàn tay của Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương chỉ về phía Ma Đô, kèm theo một nụ cười sởn tóc gáy, đến cả Mạc Phàm phất phơ cũng bị hù dọa một trận.
“Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo ket kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Bắt đầu từ Phố Đông, vốn là mặt nước đang yên bình không còn cuộc chiến nào diễn ra, đột nhiên vùng biển này nước biển trở nên hết sức chảy xiết, sóng biển nhấp nhô nhấc lên, cuốn theo vô số huyết nhục, chất thải cặn bã, chuyển động hết sức táo bạo, giống như là Hoàng Phố triều cường, mỗi một hạt nguyên tố nước biển đều có vô cùng phẫn nộ cảm xúc, nó đang tại phát tiết phẫn nộ.
Từ Phố Đông mở rộng sâu vào bên trong nội thành tòa phế tích ngập dưới đáy biển Ma Đô, hơn 6000 km2 diện tích trong nháy mắt bị cặn đen đặc quánh bao phủ, mực nước biến thiên dâng lên như có thứ gì sắp sửa xuất hiện.
Đám người Quan Ngư, Mục Nô Kiều lập tức kinh hãi một trận, trải qua vài giờ chữa trị, nhờ có Thiếu Tướng Hoàng Tuấn cũng coi như là mát tay trì dũ hệ pháp sư, bọn hắn màng nhĩ mới phục hồi được đại khái, các vết thương chí mạng cũng dần dần thu giảm, ít nhất sẽ không mất máu ngất giữa đường.
Vốn dĩ bọn bọn hắn còn đang thủ phục chờ ứng cứu Mạc Phàm, đột nhiên có một loại chất lỏng màu đen từ mặt biển bắn vào áo, hủ khí này bốc mùi hôi thối đến kém chút nôn mửa.
Soạt một tiếng, Ngải Giang Đồ vội vàng ném ra khế ước phù không gian của quân đội, triệu hoán quân chủ cấp Á Long Ứng Long, đồng thời để cho Ứng Long hộ tống bọn hắn bay về phía càng cao bầu trời, né tránh biển động.
Cho tới bây giờ đều không có hết bàng hoàng, Quan Ngư nhịn không được thốt lên: “Gặp quỷ, đây là cái gì?”
Nhân gia Tương Hữu Thắng vuốt vuốt chòm râu, đồng dạng đang cố gắng trấn trụ nhịp tim của mình.
Chỉ vừa mới liếc mắt phóng thần nhìn xuống quan cảnh Phố Đông thôi, giờ khắc này, ngay cả chính hắn cũng mất đi vẻ đạo mạo lão tiên sinh, không thể nào giữ được bình tĩnh.
Năm người đứng trên lưng Ứng Long, tầm mắt rộng rãi có thể bao quát toàn bộ phương viên căn cứ Ma Đô chìm dưới đáy biển, bọn hắn chứng kiến được toàn bộ biển cả giống như là một cái to lớn vô cùng Hắc Môn mở ra, từ trong Hắc Môn, bọn hắn lại nhìn thấy lít nhít bóng đen sinh vật từ dưới rãnh biển xuất hiện.
Trong đại dương, có tiếng gầm thét rung chuyển cả một vạn km đường biển Hoa Hạ, thật giống như vô số sát khí được tích tụ qua hằng hà năm trời gom góp lại.
“Vong… vong linh!”
Thiếu tướng Hoàng Tuấn cổ họng triệt để mắc nghẹn lại, giọng nói lắp ba lắp bắp:
“Ma Đô vong linh… 6 triệu nhân khẩu Ma Đô vong linh năm năm trước…”
6 triệu người, 600 vạn người ! ! ! Trong đó cũng không phải chỉ có thường nhân, còn có cả cấm chú pháp sư thiệt mạng, siêu giai pháp sư thiệt mạng, cao giai pháp sư trở xuống đếm không hết.
Cho dù bọn hắn trở thành vong linh về sau, sẽ không còn cái kia đầy đủ ký ức ma pháp, bởi vì thời gian làm oán khí 5 năm đã mai mục rất nhiều; nhưng cấm chú thân thể là vẫn còn, siêu giai tinh thần lực là vẫn còn. Ba thành của cấm chú, vậy cũng là quơ tay một cái, mấy ngàn cao giai pháp sư xuống gặp cụ tổ a.

Nữ vương đáy biển dĩ nhiên quay lại là vì 6 triệu thần dân của mình.
Khuôn mặt Mục Nô Kiều so với thiếu tướng Hoàng Tuấn càng tái mét hơn nhiều. Nàng mở miệng ra nói một câu thôi, triệt để đánh gãy chiến ý còn sót của vị thiếu tướng.
“Không phải là 6 triệu. 6 triệu là trên nhân khẩu thường trú chúng ta công bố. Trên thực tế, số lượng người tạm trú, khách du lịch, pháp sư vãng lai, người không có giấy tờ tùy thân, định cư bất hợp pháp ở Ma Đô tổng cộng lại đều là quá 50 triệu người. Làm phép toán trừ hao, 5 năm trước Ma Đô có thể đạt tới 20 triệu người thiệt mạng. Đó là còn chưa kể hàng trăm vạn thi thể hải yêu thiên tai”.
Lời này nói ra sức nặng tựa kình thiên. Liền liền Ứng Long nghe không hiểu cũng thấy có cảm giác gánh nặng, xém tí lệch cánh ngã nhào.
“Quỷ! Vong linh trên 20 triệu đầu, đánh cái gì. Các ngươi làm sao không đề phòng từ sớm. 5 năm, vì sao không đi dọn xác?” Quan Ngư tức giận hướng Hoàng Tuấn mắng một tiếng.
Thời điểm Ma Đô hạo kiếp, kì thật Quan Ngư đang vất vả ở Minh Lang thôn, ngày ngày tranh đấu với Côn Lôn yêu quốc, hắn gần như không biết thế giới bên ngoài có việc gì.
Thiếu tướng Hoàng Tuấn đen cả mặt, nhưng không có phản bác.
Đi qua 5 năm, cao tầng không phải là không tính tới trường hợp vớt mộ thi con dân Ma Đô. Nhưng bọn hắn hết lần này tới lần khác không thể vớt được, hủ khí dưới mực nước biển quá nặng.
“Cố hội trưởng cấm chú hội Hoành Ngọ đã triển khai kế hoạch thả độc cùng mầm thực vật ức chế hủ khí xuống Ma Đô. Bọn hắn bàn bạc qua, nếu Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương muốn dùng vong linh thuật dựng sống lại đám người này, tuyệt đối phải mất vài năm hơn để xóa bỏ độc tố, mà cho dù là xóa bỏ thành công, vong linh cũng chỉ là nô bộc vong linh”. Thiếu Tướng Hoàng Tuấn nói.
“Vài năm nay nàng có quay lại đây không?” Quan Ngư hỏi.
Hoàng Tuấn thất thế trong tranh luận, chậm rãi lắc đầu.
“Thế vì sao nàng mới có một đêm, đã đem toàn bộ vong linh dựng lên thế kia?” Quan Ngư tiếp tục chấn vấn.
Cấm chú hội trong mắt Quan Ngư chả khác gì đám người thích bàn chuyện phiếm, bàn ra cả. Hắn vẫn rất không ưa gì cấm chú hội, từ Minh Lang sự kiện cho đến nay vẫn là như thế.
Hoàng Tuấn còn đang không biết trả lời làm sao cho tốt, chỉ thấy Quan Ngư lớn tiếng nói: “Vong linh nô bộc, 20 triệu vong linh nô bộc, năm người như ngươi có thả hết ma năng cũng giết không hết”.
Nếu 20 triệu người thường thì rất dễ chết, vài cái ma pháp cấm chú, yêu thuật phủ rộng thành thị, vậy thì lập tức chôn vùi được 20 triệu người.
Nhưng yêu ma không phải người thường. Nô bộc tôi tớ yêu ma có thân thể cường độ lớn hơn người thường rất nhiều. Đây là vì cái gì yêu ma hải dương không bao giờ sợ nhân loại đột ngột vây quét con dân mình.
Dù là chiến tranh tầng dưới, nhân loại cũng ở trong thế bị thua thiệt.

Coi như cấm chú có thể quét ngang thành thị, nhưng khi gặp quần thể yêu ma thí mạng, như vậy lực lượng cấm chú sẽ bị giảm dần đều thông qua mỗi một con yêu ma hứng chịu.
Nói là phủ đầy thành, nhưng giết được một nửa, đã là rất cường đại rồi.
Huống chi ở dưới lĩnh vực hải dương, ma pháp nhân loại càng bị suy giảm đáng kể.
Lần này thì vị thiếu tướng trực tiếp á khẩu.
Ngải Giang Đồ phải trừng mắt Quan Ngư một cái, ra hiệu im lặng.
“Ngải thiếu tướng, làm phiền ngài để cho Ứng Long bay cao thêm một chút… ta cảm thấy không ổn”. Mục Nô Kiều quan sát phạm vi rung chuyển của Ma Đô, đột nhiên mở miệng nói.
Đối với Ngải Giang Đồ, Mục Nô Kiều cũng là khách sáo xưng hiệu, nàng không phải thân thiết quá nhiều với đám bạn học quốc phủ.
Hô~!
Theo lệnh của Ngải Giang Đồ, Ứng Long càng bay cao hơn so với tầng trung lưu.
Đến độ cao này, Mục Nô Kiều nhìn thấy không chỉ là Ma Đô bị vong linh làm cho chấn động, mà các thành thị lân cận cũng bị chấn động bên dưới lòng Ma Đô ảnh hưởng.
Nếu nói như Ma Đô là tâm đầu, vậy thì chấn động này bên dưới lòng đất, nó kéo theo rung chuyển cả tòa Đĩnh Thành, Tô Châu, phía Nam kéo dài đến Chiết Giang, rồi tới Ninh Ba, Chu San. Phía Bắc thì đảo Sùng Minh. Động đất mạnh mẽ để cho không ít công trình kiến trúc cũ kĩ lập tức đổ sụp xuống, gây thiệt hại thương vong ngay tờ mờ sáng.
“Không, không đơn giản chỉ là vô số vong linh này…” Mục Nô Kiều là học trò của Tiêu Viện Trưởng, nàng thừa biết cái gì là càn khôn trận pháp trận hình.
Chấn động như thế này, là có quy luật, có cấm chế.
Vong linh đế vương muốn hồi sinh tiểu tốt, không cần thiết đi đến mức độ tạo ra cấm chế chấn động này.
. . . .
. . . .
Báo động cảnh giới lan tràn sang Thiên Tân.

Lúc này Bee đang uống cốc coffee bên đường, tay cầm điện thoại lướt lướt đọc tin tức từ phóng viên tình báo đang thường trực tại các tỉnh thành lân cận Ma Đô truyền về.
Tiêu đề – – – [20 triệu vong linh của Ma Đô được hồi sinh ?]

Tiêu đề – – – [ Ma Đô oán khi, chục triệu người đội lốt yêu ma sống dậy].
Bee phốc cười, thậm chí cười thành tiếng.
Trong mắt hắn, thường thường báo chí cũng là bọn đần độn thiếu suy nghĩ, cái gì mà giật tít chục triệu vong linh hồi sinh cơ chứ.
Nếu đúng là hải yêu ngu như vậy, nhân loại sẽ đại thắng, chắc chắn sẽ thắng ! ! !
Hải Dương Thần Tộc có ức vạn hải yêu, rãnh Mariana càng có ức vạn vong linh hải yêu thiên tai.
Ức vạn là bao nhiêu, trăm triệu vạn, là tính bằng tỉ tỉ con số đem đếm.
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương hồi sinh 20 triệu xác chết Ma Đô vào tính làm cái gì ? ? ?
Rắc muối vào biển à !??
Tốn một cái Thập Uyên Chúa Tể mạng để đổi lấy 20 triệu cái xác chết vong linh tôi tớ. Việc này mà thành sự thật, Bee cũng chả thèm làm quân bài cái gì nữa.
Ở nhà nằm ngủ hết đi, nghỉ khỏe.
Hải yêu sớm muộn tự ngu tự diệt!
Đợi Thập Uyên Chúa Tể hải dương bị diệt hết đổi thành binh lính, chính hắn tỉnh dậy nộp đơn xin làm Hải Thần ! ! !
. . . .
truyện hay tháng 10: , giới giải trí, không trọng sinh, không xuyên :vv

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.