. . . . .
Trên mặt biển, từ Hạ Môn, Tuyền Châu cho đến Phúc Châu.
Cực trần chi tiễn dấu vết cho đến bây giờ đều không có tan, từ chỗ hai vị Đế Vương ngã xuống, nhìn thấy một vệt miên man sương trắng ngưng tụ trong chân không; nếu tinh ý quan sát kĩ một chút, rõ ràng sẽ phát hiện được đó là một dãy băng sơn trắng muốt mọc lên, chúng nó nối đuôi nhau trùng điệp xuyên qua tận ba cái thành thị, bốn cái đồng bằng, bốn cái cao nguyên, năm nhánh khúc sông xanh cùng chục tòa rừng rậm.
Băng đảo dựng lên cũng không phải chỉ là có tác dụng bài trí cho đẹp, nó sừng sững ở đó một đạo dài, chính là đồng thời thời chia cắt tuyến đường truy đuổi của hải yêu đối với pháp sư nhân loại.
Chung quanh nước biển bị nhồi vào thành thị trong phút chốc giảm nhiệt độ nước biển trầm trọng, cứ việc chỉ có một đường thẳng tắp băng sơn từ điểm cuối Phúc Châu cho đến khúc đầu Hạ Môn như thế, nhưng nó lại đóng vai trò then chốt trong việc trực tiếp gây cản trở Nam Hải đại quân kéo vào sâu trong thành thị.
Đã mất đi hai đầu Đế Vương dẫn quân, đừng nói Nam Hải Thái Bình dương chúa tể ong não, liền ngu xuẩn một chút đám Quân Chủ cấp cũng thừa biết có gì đó không ổn bên trong.
Trong chiến tranh đối với hải yêu mà nói, quân còn tướng mất không đáng sợ, đáng sợ chính là tướng không quân, hoặc là cả tướng lẫn quân đều mất, nếu toàn bộ trăm vạn nhánh quân một khi sụp đổ, đến lúc đó Nam Thành chiến trường Hải yêu sẽ gặp bất lợi rất lớn, tất cả bọn chúng thậm chí ngay tấn công con đường cũng không có, đều phải xây dựng lại từ đầu.
Cho nên là, đầu não yêu cầu hai đạo quân rút quân về biên giới Hạ Môn, Tuyền Châu trấn giữ.
Kì thật mà nói, Quảng Đông vẫn là thuộc về hải yêu thôi, Phúc Kiến Hạ Môn cho tới Tuyền Châu đồng dạng không có khả năng thoát khỏi Nam Hải quỷ yêu chiếm lĩnh.
Thu hồi Cực Trần Băng Tiễn, Mục Ninh Tuyết sắc mặt có chút trắng bệch.
Cho dù nàng hiện tại có đủ ma năng bắn thêm một hai lần cung tiễn nữa, nhưng như thế không có nghĩa là mang lại thêm được giá trị gì; cơ hồ cũng chỉ là nhất thời rung cây dọa khỉ. Nàng không cách nào lấy sức bản thân giết nổi hàng trăm vạn bướm ma, hàng chục vạn thường luồng yêu. Cả Phàm Tuyết Thành hợp lực đều giết không xuể.
Mặt khác, nguyên do hai nhánh quân tiên phong của Nam Hải Quỷ Tộc bị bất ngờ phản sát ở Tuyền Châu cùng Hạ Môn. Hải yêu giống như trong hân hoan háo thắng giẫm nhầm phải hố phục bom của nhân loại, không những ở trong nháy mắt mất đi hơn 10 vạn binh chủng thuộc hạ, mà thậm chí đến hai vị ngàn năm Đế Vương cũng hóa thành băng cốt, tức thì khiến cho tinh thần đại quân lung lay xao động.
Nhân loại có cường giả cấp đại cấm chú xuất hiện.
Này liền nguy hiểm, không nên nóng vội.
Đầu não Nam Hải Quỷ Tộc ra lệnh cho quân đoàn tiếp tục chiếm giữ, nhưng không nhất thiết bạo động xâm lấn hay truy sát vào sâu trong thành thị nhân loại, chỉ cần âm thầm lặng lẽ quan sát từ xa, tiếp tục dự đoán tình huống cùng chờ lệnh.
Phúc Châu ngoại thành là Phi Điểu Thị, là Phàm Tuyết Thành. Mục Ninh Tuyết ra lệnh mở cổng thành, tựu là để cho tàn quân pháp sư ở Nam Lĩnh bị đánh tan nát tràn vào bên trong.
Đương nhiên, phía ngoài Phúc Châu cũng có không ít nam hải quỷ tộc hung hăng truy sát, nhưng bọn chúng hết thảy đều bị đám người Bạch Hồng Phi, Du Sư Sư, Liễu Như, Tống Phi Dao giải quyết triệt để.
Hải Đông Thanh Thần, Nguyệt Nga Hoàng bây giờ đều là Vô Địch Quân Chủ, lĩnh vực cả hai tương hổ đứng ở cạnh nhau sẽ điệp gia, đủ sức đối đầu được với Á Đế Vương sinh vật.
Có hai đầu Đồ Đằng này chưởng quản bầu trời Phàm Tuyết Thành, hải yêu hay là vẫn có chút gì đó không quá tùy tiện manh động.
. . . . .. . . . .
Ba ngày sau.
Lúc này tại Đế Đô cung đình một gian phòng có ma thạch cách âm, Nghị Trưởng Thiệu Trịnh đã sớm quay trở về phục chức, đang đứng họp online cùng tổng bộ liên hiêp quốc đa trọng cao tầng các quốc gia.
Bên cạnh hắn là Hoa Hạ thẩm phán tối cao Đường Nguyệt, nàng hiện nay đã đảm nhiệm một số chính án cùng trọng trách cao tầng thậm chí vượt ngưỡng khỏi rất nhiều Nghị Viên bên dưới.
Thiệu Trịnh rất coi trọng năng lực của Đường Nguyệt, thường để nàng trong hội nghị quốc tế đưa ra nhận xét cùng phán đoán.
Mà Đường Nguyệt tự nhiên biết, ma pháp Liên hợp quốc chính là toàn thế giới ma pháp quốc gia liên hợp lại, một chút quốc gia cấp bậc đại sự đều là do Liên hiệp quốc đi biểu quyết hành động. Đứng ở cấp bậc này, lời nói ra không thể nói chơi, không thể nói lại, phải có rất lớn đảm lượng cùng trả giá.
Các thế lực ma pháp liên minh cùng với quốc gia cao tầng Liên Hợp Quốc bất đồng. Tự Do Thần Điện, Á Châu Hiệp Hội ma pháp, Phi Châu Hiệp Hội ma pháp, Liên minh thợ săn các thế lực như vậy có thể sợ hãi Thánh Thành, chịu Thánh Thành chế tài. Nhưng Liện Hợp Quốc thì không. Bọn hắn là quốc gia a, quốc gia có lệnh, liền các pháp sư trong Thánh Thành trực thuộc quốc gia cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lương nan. Đây chính là vì cái gì Thánh Thành không muốn nước sông phạm nước giếng, đứng ngoài Liên Hợp Quốc.
Trọng yếu nhất tác dụng của Liệp Hợp Quốc chính là trao đổi ngoại giao cùng ma pháp trợ giúp. Tỷ như một chút tiểu quốc gia bị tai hoạ ngập đầu, gặp phải quá mạnh mẽ Đế Vương yêu ma tập kích, nếu như muốn cứu trợ, sức mạnh một quốc gia chắc chắn không đủ, liền cần cứu viện, liền cần liên hợp lại.
Nhân loại mặc dù ưa thích nội đấu, nhưng mà gặp phải loại vấn đề không có cách tự mình giải quyết, vẫn sẽ nhất trí đối ngoại.
Lúc này tình cảnh toàn thế giới lâm nguy có một điểm chung, liền cần thảo luận đến cùng là phương án nào nên đối chiếu phán quyết hải yêu.
Hải dương trụ sở liên minh hình chiếu trong màn hình, truyền đến quốc gia mình đường ven biển tình huống.
Ngoại trừ Nam hải Châu Phi không hiểu chuyện gì, các đế quốc hải yêu tránh né như né tà ra, còn lại các quốc gia có đường ven biển khác, vô luận là Châu Á, Châu Âu hay Châu Mỹ, hết thảy đều đang bị vô tận hải yêu tập kích, bây giờ đã loạn thành một bầy.
“Ngoài dự đoán của tất cả chúng ta, hải yêu vậy mà thực sự cùng một thời điểm phát động chiến tranh trên diện rộng. Kể từ cổ đại mấy ngàn năm trước một trận chiến kinh thiên kia, bọn chúng rốt cuộc đã không đợi được nữa, bọn chúng hiện tại muốn trồi lên quyết chiến”. Người nói chuyện là Canada hải dương tổng tư lệnh.
Ầm ầm!!!
Màn hình online rung lắc, liền Canada hải dương trụ sở liên minh đều cảm giác được sóng biển đập vào đô thành, cảm giác phi thường chấn động.
Bởi vì Canada là toàn bộ thế giới nắm giữ đường ven biển dài nhất, cho nên Liên Minh trụ sở bộ phận hải dương tiền tuyến cũng dứt khoát thiết trí ở đây.
“Không, trận chiến này so với thời cổ đại ghi chép thì mức độ lớn hơn rất nhiều. Tựa hồ tứ đại hải triều Thái Bình Dương, Đại Tây Dương, Bắc Băng Dương, Ấn Độ Dương đều muốn vận động xuất lực”. Người nói chuyện là Vọng Nguyệt Thiên Huân.
Tại Nhật Bản đại biểu trên bàn hội nghị, Vọng Nguyệt Thiên Huân hai tay nắm chắc nhìn xem bờ biển quốc gia mình. Nàng hiện tại là Song Thủ Các lãnh tụ, mấy năm trước được được điều đi đến Bắc Mỹ tập huấn, tăng thêm Tokyo Tháp Tẩm ra mặt che giấu vấn đề này, bọn hắn phái ra một người cải trang thay thế nàng, thường xuyên có mặt ở Song Thủ Các. Cho nên nàng vừa vặn may mắn tránh khỏi một kiếp bị Hồng Ma bắt nhốt cùng Sariel giết hại.
Bất quá, có vẻ sẽ không còn thêm may mắn nữa.
Lấy Nhật Bản bờ biển hơn ba vạn km, từ Kobe, Osaka trải dài các thành phố đều đang phát loa khẩn cấp yêu cầu cục bộ viện trợ. Chung quanh Nhật Bản bốn phương tám hướng có vô số Bắc Hải Thái Bình Dương yêu tộc mãnh liệt xông tới, từng cái hung thần ác sát mon men tràn lên bờ.
Nam ra Bắc có tổng cộng chín vị Đế Vương bao vây, mỗi một đạo trùng thiên sóng lớn đều là do một cái Đế Vương khống chế, Đế Vương có mạnh lại yếu, yếu nhất là á Đế Vương, tối cường đạt đến đỉnh vị chính thống Đế Vương xuất thủ.
Không chỉ Nhật Bản và Canada lao đao, liền cái gọi là cường đại đế quốc như Anh, Pháp, Đức, Nga, Hoa Hạ, cũng rơi vào trầm mặc, bọn hắn có thể tự giải quyết, có thể miễn cưỡng tạm thời giải quyết, nhưng không có gì đảm bảo thời gian lâu dài hơn sẽ thất thủ.
Đứng đầu thế giới số lượng cấm chú pháp sư, Hoa Kỳ nhưng gặp phải nóc nhà biển động, thành phố pháo đài nhân loại New York sợ hãi tột độ không thôi. Coi như toàn bộ trên 200 cấm chú pháp sư của nước Mỹ cũng không có cách nào rời bỏ quốc gia đi viện trợ, cho lãnh địa cũng không dám đi.
Ai cũng biết Hoa Kỳ xưa nay sử dụng rất nhiều đối sách giao dịch viện quân để đổi lấy tài nguyên, đổi lấy Đại Địa Chi Nhụy. Không cần cổ đại quốc gia, không cần bất cứ một thánh pháp Đồ Đằng nào, người Mỹ dùng cách này để nhảy vọt phát triển ma pháp. Mấy trăm năm qua, bọn họ dùng theo cách này để nắm giữ một nửa sản lượng Đại Địa Chi Nhụy toàn cầu, sinh ra số lượng cấm chú pháp sư áp đảo thế giới, sánh ngang cổ lão thánh hồn Thánh Thành.
Nhưng là cấm chú của bọn họ, một phần ba đều không có thức tỉnh qua thần phú.
Trước mắt chính là cho không hải yêu vài cái thành thị ven biển. Không có nước nào thoát khỏi cảnh này.
Ngay cả liên minh Đông Dương có tối cường pháp sư tọa trấn cũng không ngoại lệ.
Điểm an ủi duy nhất của bọn, nửa tháng trước, trấn quốc quân bài Nhật Ánh thiết trí các trận pháp bẫy rập, dụ song trọng Thập Uyên Chúa Tể hãm sâu vào hố bom ma pháp công kích, trọng thương không hề nhẹ. Sau đó lại tự mình giết chết thêm năm đầu cực kỳ ngang tàng Đế Vương khác. Nhưng hắn đã trả giá, bản thân xụi lơ, kiệt quệ tinh thần chi hải đến mức gục ngã trên biển Đông, sống chết chưa rõ. Chỉ là đúng lúc tưởng chừng Đông Dương hết hi vọng, Thánh Thành rốt cuộc ra tay.
Đại Thiên Sứ Uriel giống như bùng nổ sát tính, dẫn theo 10 vị đại cấm chú nguyên lão ẩn giả trong Thánh Thành cùng mấy trăm thánh ảnh giả quét ngang một đế quốc ở Nam Hải, thô bạo giết chết một vị Thập Uyên Chúa Tể bị Nhật Ánh đả thương trước đó, đồng thời ép buộc vị chúa tể còn lại rút quân, tạm thời bình ổn cho bán đảo Đông Dương một đoạn thời gian.
Thời điểm đó cả thế giới sốc nặng. Số lượng người chết vượt quá nửa tỷ người. Đông Nam Á có bốn quốc gia ở đảo hoàn toàn bị sóng thần nhấn chìm, biệt tích xóa sổ.
. . . . . . .
Mời đọc , truyện đã full.