[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 99 Anh biết lỗi rồi… – Botruyen
  •  Avatar
  • 53 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 99 Anh biết lỗi rồi...

Erena tiến gần đến anh, tay cũng rút ra từ trong túi một chiếc chìa khóa.

– Anh đi về đi. – Cô đẩy nhẹ anh sang một bên, Victor cũng hơi chập chững mà lùi lại.

Đầu cảm thấy hơi lâng lâng, lại còn hoa mắt, anh nheo nhắm mắt cố nhìn con thú bông cô đang ôm trên tay.

– Em vừa đi đâu về à? Đi với ai thế? – Anh nhìn con thú nhồi bông mà Mark đã gắp được cho cô ở hội chợ mà cất giọng thỏ thẻ, hơi thở cũng trở nên nặng nhọc, đầy khó khăn.

– Không phải việc của anh. – Cô đánh mặt sang nhìn anh mà nói với giọng đầy khó chịu, những lúc thế này anh thật phiền phức.

Chỉ nhìn thoáng qua anh cô cũng thấy được rõ vẻ mệt mỏi, tiều tụy hiện rõ trên gương mặt anh, cô nhìn kĩ thêm một chút, anh đang nhăn mặt, một tay đặt lên đầu.

Erena khẽ nhíu mày nhìn anh, trông dáng vẻ anh có vẻ không ổn cho lắm.

– Anh sao th…

Chưa kịp để cô nói hết câu, hai mắt anh nhắm hờ lại, chân như không còn lực để trụ vững liền trùng xuống, Erena nhanh chóng quay ngoắt sang mà đỡ lấy anh.

Cả cơ thể của anh đổ nhào vào người cô cũng khiến Erena hơi trùng người xuống theo, nhưng cô có thể cảm nhận được anh đã sút cân đi khá nhiều, trước kia anh đâu có như thế này…

Cằm anh tựa vào vai cô, Erena lập tức cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ cơ thể to lớn này, cô cũng dùng tay vỗ nhẹ vào lưng anh nhưng không thấy động tĩnh gì.

– Victor… Victor! – Cô cố gọi anh nhưng vô vọng, đành gắng gượng đứng thẳng dậy, chật vật dồn hết sức vào việc lôi anh vào trong nhà.

Phải vất vả lắm cô mới có thể đưa anh nằm lên chiếc giường đơn của mình. Erena đặt anh nằm thẳng, cởi giày và áo vest cho anh, thi thoảng lại giơ tay lên mà lau mồ hôi.

Victor thở thật nặng nhọc, hai mắt nhắm nghiền lại, cơ thể ngày càng tiết ra nhiều mồ hôi hơn. Erena biểu lộ rõ sự lo lắng trên gương mặt, một tay cô nhanh chóng cởi những chiếc khuy áo sơ mi của anh, làm lộ ra phần ngực săn chắc đang ướt đẫm mồ hôi.

Erena cảm nhận rất rõ có người đang nhìn mình, lập tức ngẩng mặt lên, trừng mắt nhìn anh, Victor cũng lập tức quay mặt đi ngay tức khắc, cố ý né tránh cái nhìn đáng sợ ấy của cô.

Một lát sau, Victor đã ăn sạch hết bát cháo mà cô nấu cho, Erena liền cầm lấy bát cháo mà đứng dậy, định mang ra bồn rửa bát.

Chợt cánh tay của cô bị giữ lại phía sau, người đàn ông ấy đang với tay ra mà nắm lấy cổ tay cô, lập tức kéo lại một chút, cô cảm nhận được một thứ gì ấm ấm đặt lên trên mu bàn tay của cô.

Anh đang tựa trán vào tay cô, hai mắt nhắm nghiền lại, mở miệng nói với giọng như nũng nịu.

– Erena… – Anh khẽ gọi tên cô, Erena chợt cảm thấy xốn xang trong lòng.

– Anh thật sự biết lỗi rồi mà… – Anh tiếp tục nũng nịu, vùi đầu vào bàn tay cô. Erena thở dài, sao có thể nói rằng cô không rung động được, vì cô chưa từng hết yêu anh mà…

Nhưng cứ nghĩ đến cái cảnh anh lăng nhăng, vui vẻ, chăn ấm đệm êm bên người con gái khác, Erena lại chẳng thể yên tâm được, không có gì đảm bảo anh sẽ một lòng một dạ chung thủy với cô. Bản tính của Victor đâu phải cô không biết.

Cô quay mặt nhìn người đàn ông đang vùi đâu vào bàn tay mình như thế, thật lòng cũng có phần mủi lòng, nhưng vẫn nơm nớp lo sợ, cô sợ nếu cô có lại anh một lần nữa cũng chẳng thể giữ được.

Erena lạnh lùng rút tay ra khiến Victor vô cùng ngạc nhiên, anh ngẩng mặt, giương ánh mắt ngỡ ngàng ấy mà nhìn cô.

– Thôi làm mấy cái trò vớ vẩn ấy đi. – Erena nhăn mặt nói với ngữ điệu lạnh nhạt rồi cầm bát cháo đã hết đi về phía bồn rửa.

Victor tất nhiên thấy hụt hẫng, liền đưa mắt nhìn xung quanh với vẻ thất vọng. Chợt anh thấy con chim cánh cụt bông đó được cô đặt ở trên tủ kê cạnh đầu giường, thậm chí còn đang quay mặt nhìn thẳng vào anh.

Anh nhìn nó một lúc rồi cảm nhận thấy có điều gì đó không ổn lắm, liền dùng tay quay người nó lại, lưng nó lúc này hướng về phía anh, nhưng Victor trong lòng vẫn chẳng yên, liền đưa mắt nhìn về phía người con gái kia, cô vẫn đang rửa bát và dọn dẹp mọi thứ trên bàn bếp, nhân lúc cô không để ý, Victor đã thẳng tay gạt con chim cánh cụt xuống đất.

Con thú nằm bẹp dưới nền nhà lạnh lẽo, Victor giương mắt nhìn nó mà mãn nguyện, lúc này mới cảm thấy thoải mái.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.