[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 95 Con đường ngắn nhất – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 95 Con đường ngắn nhất

Người con gái với vẻ ngoài thật sang chảnh ngồi vắt chân trên chiếc ghế, ngồi đối diện cô là một người đàn ông khoác trên mình một chiếc áo blu trắng, tay khẽ lật từng tập tài liệu trên chiếc bàn làm việc như tìm kiếm gì đó.

Ánh mắt của người con gái ấy cứ nhìn chằm chằm vào từng cử động của ông, trong lòng nơm nớp đầy sự tò mò. Bất chợt người đàn ông ấy rút ra một tờ giấy rồi đưa cho cô.

– Đây là kết quả xét nghiệm của cô. – Ông nói với giọng khàn khàn.

Tường Vy giơ cả hai tay nhận lấy tờ giấy ông đưa một cách cẩn trọng, cô xoay ngược tờ giấy lại rồi đọc một cách kĩ lưỡng.

Hai mẫu ADN trùng nhau tới 99,9%, trong cô giờ đây chợt cảm thấy rất lạ, nhưng cô vẫn gắng gượng, ngẩng mặt lên mỉm cười và không quên cảm ơn người đàn ông đó.

Cô bước ra hành lang của bệnh viện, tay cầm tờ giấy trên tay, sắc mặt liền thay đổi hoàn toàn ngay sau khi bước qua cánh cửa ấy.

Tường Vy ngồi xuống băng ghế ngoài hành lang bệnh viện, hai chân chụm lại, tay tờ giấy liền đặt nhẹ lên đùi, ánh mắt trở nên thất thần.

Cô chỉ là xác nhận lại cho chính xác lời nói khi ấy của Victor, cô đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi, nhưng thật sự cô vẫn mong những gì anh nói khi ấy không phải sự thật, và cả tờ xét nghiệm này cũng cho cô kết quả khác bây giờ, nên giờ đây cô thật sốc.

Victor hơn cô tám tuổi, vậy là lúc mẹ cô và ba cô đã cưới nhau được 1 năm, cũng là lúc bố cô có một quan hệ ngoài luồng, không ai khác, lại chính là mẹ của Victor.

Tường Vy nhăn mặt rồi suy nghĩ tiếp, cô biết việc mẹ cô đã có hai lần sảy thai trước đó nên khi cô được sinh ra sau rất nhiều năm, cả gia đình cô đã phải bao bọc, bảo vệ cô đến nhường nào. Có lẽ nào là vì người phụ nữ ấy?

Cô nắm chặt tay lại rồi tiếp tục suy nghĩ, việc này Victor và ba cô đã biết được từ lúc nào rồi? Hay ba cô chưa hề biết chuyện này?

Tường Vy liền vặn óc, cố nhớ lại cái lần mà cô vô tình bắt gặp Victor đụng mặt ba cô trong phòng làm việc của ông, cô đã thấy cái nhìn ấy, đó không phải là cái nhìn của một người cha dành cho đứa con trai ruột của mình, kể cả đó có là con ngoài giá thú đi chăng nữa.

“Tường Vy gặp nguy hiểm… còn tôi thì không thể bỏ mặc em gái mình được…!”

Câu nói đầy nghẹn ngào lúc ấy của Victor lại một lần nữa vọng lại trong đầu cô, phải rồi, thái độ của Victor sau ngày hôm ấy cũng khác hẳn so với ban đầu.

Cô vẫn còn nhớ mấy ngày đầu anh còn tỏ ra rất thân thiện, dễ gần, đáng tin cậy, cảm tưởng như cô còn có thể tâm sự hết mọi chuyện trên trời dưới đất cho anh nghe.

Giờ cô mới hiểu không phải tự dưng mà cô có cảm giác thật dễ gần như vậy đối với anh, thật quen thuộc…

Vậy là Victor chắc hẳn mới biết chuyện này, mấy ngày nay cô cũng không gọi điện cho anh bởi còn bận chờ đợi kết quả xét nghiệm, cũng không thấy anh liên lạc gì nên cũng không biết thế nào.
Anh khẽ quay lại nhìn thấy cô, Mark liền nở một nụ cười rất tươi như một lời chào buổi sáng, rồi lại quay đi làm việc tiếp.

– Mark này… – Cô bỗng cất giọng khiến anh ngạc nhiên mà ngoái đầu lại nhìn người con gái với một cái nhìn đầy chờ đợi.

– Đêm qua tôi đã uống, sáng nay cũng uống rồi… – Cô nói thỏ thẻ.

Nhìn cái vẻ mặt đó của cô khiến anh liền bật cười, hai người khẽ cười tủm tỉm đầy ngại ngùng, lát sau Erena mới định quay đi để bắt tay vào làm việc.

– À Erena… – Mark bỗng cất tiếng gọi cô như mới sực nhớ ra gì đó.

Erena ngơ ngác đứng ngẩn người nhìn anh lấy một thứ gì đó ra từ túi áo khoác.

– Ăn đi, cô không ăn sáng là sẽ bị đau dạ dày đấy. – Anh nói như dặn dò cô rồi đưa ra trước mặt anh một chiếc bánh bông lan được đặt trong hộp  nhựa trong.

Erena mới đầu còn ngại ngùng, phải chần chừ mất một lúc mới dám cầm lấy với vẻ ngập ngừng.

– Anh không ăn sao? – Cô nhìn xuống chiếc bánh rồi khẽ hỏi.

– Tôi ăn rồi. – Anh nói rồi cười nhẹ nhàng.

– Ừm.. lát nữa tôi sẽ ăn. – Erena nói rồi định cất vào túi áo.

– Ăn luôn đi, lát nữa rồi cô quên thì sao? – Mark khẽ nhíu mày, nói với giọng như “ra lệnh” nhưng cũng thật nhẹ nhàng.

Erena hơi bất ngờ nhưng rồi cũng cười tủm tỉm trêu lại anh.

– Anh có vẻ quan tâm đến dạ dày của tôi quá nhỉ? – Cô cười trêu chọc anh.

– Thì… con đường ngắn nhất để tới trái tim của một người con gái là thông qua dạ dày mà. – Mark nói rồi đôi lúc lại đưa ánh mắt đầy ái ngại lên nhìn cô, miệng chỉ biết cười tủm tỉm.

Erena mở to cả hai mắt đầy bất ngờ, mới sáng sớm ngày ra, câu nói của anh như giúp cô tỉnh ngủ hẳn ra, rốt cuộc anh đang nói gì vậy chứ?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.