[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 89 Bỏ qua nhau – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 89 Bỏ qua nhau

Tường Vy bị những cánh tay của 2 người đàn ông giữ chặt, muốn cựa quậy thôi cũng khó khăn, cô sợ hãi cố hét lên nhưng lập tức bị một tên to lớn bịt miệng lại bởi một mảnh khăn đã tẩm thuốc.

– Ai mà ngờ lão ta lại có một cô con gái cơ chứ? – Một tên lên tiếng cười khoái chí, ngồi ghế lái phụ rồi ngoái đầu nhìn cô bé.

Tường Vy trợn trừng hai mắt, đảo mắt nhìn những người đàn ông xung quanh mình, ánh mắt đầy sự hoảng loạn, nhưng dần trở nên lờ đờ rồi nhắm nghiền lại.

– Có vẻ như lần này chúng ta đã kiếm được “món hàng ngon”, bù cho món hàng đã mất. – Tiếng cười man rợ đầy đắc ý của tên ngồi ở ghế phụ lái vang lên.

Victor chạy trên rìa đồi, mắt vẫn dán chặt vào chiếc xe đang lăn bánh dưới đường, mồ hôi chảy ướt đẫm lưng áo anh, hai chân mỏi rời.

Anh quan sát, phát hiện phía trước có một khúc cua, tuy cảm tưởng như sắp kiệt sức nhưng anh chợt bứt tốc, chạy thật nhanh về phía rìa đồi, hai chân dùng sức bật mạnh người về phía trước.

Đám đàn ông đang ngồi trong xe cười nói đầy sung sướng vì đã đạt được mục tiêu, bất chợt một tiếng “rầm!” kêu lên ngay trên nóc xe khiến chúng giật bắn cả mình.

Victor trụ thân mình bằng cả hai tay và hai chân ở trên nóc chiếc xe đang lăn bánh, lúc này mới thầm chẹp miệng đầy bất lực, tại sao anh lại liều mình hành động như thế khi bản thân đang không hề có vũ khí, hơn nữa còn có mỗi một mình đấu lại với không biết bao nhiêu người trong xe.

Lần này thật sơ xẩy, anh hành động thật bốc đồng, không có sự chuẩn bị trước, có lẽ là vì trong đầu anh lúc ấy chỉ lo cho  người con gái kia đang gặp nguy hiểm.

Mấy tên chau mày nhìn nhau đầy hoài nghi, ánh mắt như thầm đổ trách nhiệm cho nhau, liền tâm đầu ý hợp cùng nhau đánh mặt về phía tên ngồi ở chỗ phụ xe, hắn chép miệng đầy phiền phức.

Tay hắn lăm lăm khẩu súng, lên đạn đầy đủ rồi liền hạ kính xe, nhoài người ra khỏi cửa xe, xoay người nhìn lên trên.

Phần nóc xe che đi phần lớn tầm nhìn của hắn, hắn chau mày cố nhướn thêm ra nhưng cũng chỉ thấy lấp ló.

Victor nằm áp sát người vào nóc xe, khẽ bò lên trên, hai tay bám vào vành nóc xe, bò sát sang rìa. Anh quay mặt nhìn sang bên, cái đỉnh đầu của hắn lấp ló, tay cầm súng của hắn cũng giơ lên. Victor giật mình, ngón tay của hắn đã đặt kề vào cò súng, nhân lúc này, anh nhanh chóng dùng tay bám chắc vào vành nóc rồi giơ chân lên đạp thật mạnh vào mặt hắn.

Hắn bất ngờ, cũng vì lực dồn vào chân Victor rất mạnh nên không lường trước được, một tiếng gãy của xương vang lên ròn rã, nửa người trên của hắn như bị treo vất vưởng ở cửa xe.

Nhìn cảnh tượng đó, tên lái xe bỗng chột dạ, đánh mắt thật nhanh nhìn lên trên rồi đánh tay lại thật mạnh sang hai bên, chiếc xe rung lắc khiến Victor mất thăng bằng.
– Vì Victor phải không? – Chris nhíu mày lại rồi nhìn cô như cố gặng hỏi. Anh biết câu hỏi này là thừa thãi bởi chỉ cần nhìn sắc mặt của cô là biết, nhưng anh chỉ muốn kiếm chuyện để được nói với cô.

Cô ngước mắt nhìn anh nhưng vẫn không nói gì.

– Xin lỗi vì làm cậu thất vọng, vì tôi không phải anh ấy. – Giọng của anh có phần hơi trĩu xuống, nét mặt buồn thấy rõ.

– Đừng nói vậy. – Erena chau mày, nói như trách móc anh.

– Nhưng đừng buồn nhé, anh ấy đã định về hôm nay rồi, nhưng còn phải lo nốt việc liên quan tới cô tiểu thư kia, nên… – Anh nói rồi giơ tay lên đặt nhẹ lên má cô, ngón tay cái sờ nhẹ qua bọng mắt của cô.

– Mắt sưng hết rồi này. – Giọng của Chris trầm xuống đầy vẻ ôn nhu, ấm áp.

Trước sự dịu dàng này của Chris, lòng cô lại càng quặn đau hơn, tay cô gạt nhẹ bàn tay anh xuống, trên môi nở một nụ cười chua xót khiến Chris ngạc nhiên.

– Dù gì thì vẫn là vì người con gái khác mà… – Tiếng cô cất lên thỏ thẻ, anh có thể cảm nhận được nỗi đau hiện tại của cô thông qua giọng nói một cách rõ ràng.

– Không, Victor thật sự đã định về hôm nay rồi… – Chris cố nói như giải thích.

– Chris. – Cô bất chợt lên tiếng chặn ngang họng anh.

– Giúp tôi một việc được không? – Cô ngước đôi mắt màu xanh dương ấy lên nhìn anh như cầu xin, con tim anh bỗng trật một nhịp khi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.

– Đừng nhắc đến tên anh ấy, đừng kể gì về anh ấy, cũng đừng nói với anh ấy tôi ở đây… – Cô nói mà giọng rưng rưng, khóe mi cũng ươn ướt, điều này khiến Chris khó mà tự chủ được.

– Hãy giúp tôi quên anh ấy… xin cậu…

Chris nhíu mày nhìn xuống cô, chỉ cần nhắc tới cái tên ấy thôi cũng đủ khiến cô trở nên yếu đuối tới thế này, trong lòng anh chợt thấy nhói lên từng hồi. “Tại sao lại dùng ánh mắt đó để nhìn tôi? Sao lại nói ra câu đó, trong khi dáng vẻ của cậu lại giống như đang cầu xin tôi điều ngược lại…?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.