[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 79 Sự thật – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 79 Sự thật

Phải mất một lúc lâu thì Tường Vy mới thiếp đi vì mệt, ông để cô con gái nằm ngay ngắn xuống giường, đắp chăn cho cô rồi mới rời đi.

Lồng ngực ông ướt đẫm bởi những giọt nước mắt của cô, Phúc Thạch đứng dậy, lặng lẽ bước ra khỏi cửa phòng, tay khép nhẹ lại.

Sắc thái trên gương mặt ông thay đổi, hai tay nắm chặt lại, thở hắt một cái rồi đi thẳng qua mặt Alpha.

– Mày về căn cứ ngay! – Lão nói với ngữ điệu tức tối rồi thẳng thừng bước qua anh.

Alpha thấy ngập ngừng trong giây lát rồi lập tức nghe theo, chân anh chập chững bước đi với vẻ thất thần.

Hai người họ cùng rời khỏi căn biệt thự của chủ tịch tập đoàn Venela to lớn, ông bước lên ghế trước, còn chàng trai trẻ thì ngồi phía sau, chiếc xe bảy chỗ đỗ sẵn trước cửa biệt thự liền lăn bánh trên đường, người đàn ông trẻ đứng từ xa liền đưa mắt nhìn theo, trong đầu liền ập tới những suy nghĩ, những âm mưu.

Ắt hẳn mọi chuyện vừa xảy ra rất tồi tệ, tâm lí của Tường Vy không ổn định, tính cách của cô bé cá tính như vậy nên những lúc mất bình tĩnh dễ nói buột miệng, hơn nữa, cái tính yêu thương con cái hết mực của tên Phúc Thạch đó càng khiến cho câu chuyện thêm cao trào,

“Giờ chắc là về căn cứ để xử tội cậu ta, nhưng lão ta chấp nhận gạt hết đống công việc đang ngập đầu ấy sang một bên để dành cả một buổi để hành xử cậu ta à?” Victor suy nghĩ đầy đăm chiêu.

___

Chiếc xe bảy chỗ dừng tại cửa hàng “nguỵ trang” quen thuộc của tổ chức V, lão Phúc Thạch xuống trước rồi tới Alpha. Vừa đặt chân xuống căn cứ nằm dưới lòng đất, ông đã lập tức dùng chân đạp vào lưng của Alpha khiến anh nhào người về phía trước, hai chân vẫn đứng nhưng có hơi trùng xuống.

Ngay lập tức ông dùng chiếc gậy chống để đi của mình để đập mạnh vào đầu anh một cái thật mạnh, mọi sự tức giận như dồn hết vào cú đánh ấy, Alpha chệnh choạng, rồi cũng quỵ xuống trước bao ánh mắt đầy ngạc nhiên của mọi người trong tổ chức, một dòng máu chảy xuống từ trên đỉnh đầu xuống gò má anh, mắt cũng mờ dần, nhận thức cũng kém đi.

– Xích thằng chó này vào cho tao! Đêm nay tao sẽ xử mày cho ra nhẽ! – Phúc Thạch nói với giọng tức tối rồi lập tức chống gậy bỏ đi.

Các thành viên của V tuy không hiểu chuyện gì nhưng vẫn phải làm theo lời của ông chủ, họ cùng nhau dựng anh dậy và xích vào một chiếc ghế bằng những sợi xích to.

___

Victor đi lòng vòng giải quyết một số việc nữa rồi mới trở về khách sạn. Cánh cửa phòng khách sạn mở ra, mọi thứ bên trong thật bừa bộn, cảm tưởng như vừa có một cơn bão quét qua đây. Đồ đạc ném lăn lóc, quần áo vương vãi khắp nơi, anh nhìn là biết Erena vừa có những giây phút nổi loạn như thế nào.

Bước tiếp vào bên trong phòng ngủ, cánh cửa được đẩy nhẹ vào trong, bóng dáng người con gái ngồi trước bàn trang điểm dần lộ rõ trước mắt anh.

Cô ngồi soi gương trước bàn trang điểm, nước mắt chảy giàn giụa trên gương mặt xinh đẹp, cô biết anh đang đứng tựa lưng vào cửa phía sau nhưng vẫn không đưa mắt nhìn anh lấy một lần.

– Anh có nhất thiết phải làm vậy không? – Cô cất giọng run run hỏi anh.

– Có. – Anh thản nhiên trả lời.

Erena thở dài một cái đầy ngao ngán.

– Em không biết anh âm mưu làm gì, nhưng có thể… đừng làm tổn thương họ được không? – Cô nuốt nước mắt vào trong mà nói.

– Ông chú kia bảo tôi vào lấy vài thứ đồ nằm trong ngăn kéo bàn thu ngân. – Anh gãi tai cười trừ.

Tường Vy không nghi ngờ gì, chỉ quay ngoắt lại tìm kiếm tiếp.

– Mà cái loại bia XY, tôi tìm mãi đâu có thấy? – Cô chau mày.

– Tìm lại đi, loại này đang nổi lắm, chắc chắn là có mà! – Victor tranh thủ lúc cô đang mải tìm kiếm mà tra ngón tay hắn ta vào chỗ tra dấu vân tay, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài.

Tường Vy nhìn anh chạy đi đầy khó hiểu rồi lại quay về tìm kiếm tiếp, tuy nhiên, lần này có gì đó khang khác…

Cô chau mày, quay ngoắt mặt nhìn về phía quầy thu ngân, sau quầy là một cánh cửa bí ẩn được mở ra, bên trong tối om, cô đầy kinh ngạc đứng thẳng dậy, từng bước bước đến gần đó.

“Rõ ràng lúc trước làm gì có…” Cô khẽ run lên.

Tất nhiên là cô có cảm thấy sợ, nhưng bản tính tò mò trong cô lại bất ngờ trỗi dậy, dường như không thể làm chủ được hành động.

Cô giờ đã đứng trước cánh cửa ấy, có cầu thang dẫn xuống dưới, một luồng gió lạnh hút xuống dưới, cảm tưởng như muốn cô bước xuống dưới đó.

Tường Vy đầy tò mò, chập chững bước từng bước xuống dưới, cầu thang hình xoắn ốc, con đường đi xuống có vẻ khá dài. Bất chợt dọc theo cẫu thang có một khung cửa sổ, ánh sáng cũng từ đây mà phát ra, không những vậy còn có tiếng người nói chuyện, cô lập tức nép người phía sau bức tường trên cầu thang, ngó mặt nhìn qua khung cửa sổ mà nghe ngóng xem.

Khung cảnh dưới đó thật sự rất khó tả, một đám người đang đứng túm tụm vào đó, trông coi bộ khá đông, ở một bên thì có một người ngồi trên ghế, một người thì đứng đối diện với người đang ngồi trên ghế ấy.

Tường Vy nheo mắt lại, người đàn ông đang đứng đó…

“Ba?”

Cô đưa mắt nhìn tiếp sang người đang ngồi trên ghế kia, máu me ở trên người người đó rất nhiều, cảnh tượng thật sự rất đáng sợ, cô khẽ nổi da gà, hai tay đưa lên che lấy miệng.

Dưới đó, ông Phúc Thạch đầy tức giận, tay lăm lăm chiếc gậy, lập tức chỉ thẳng vào mặt anh.

– Thằng chó chết! Tao đã nuôi mày từ khi mày còn bé… Không những là nuôi mày, tao còn nuôi con mẹ bị điên của mày! Vậy mà… mấy lấy oán trả ơn tao thế này sao?! – Vừa dứt lời, ông dùng gậy đánh thật mạnh vào người anh.

Anh nhăn nhó đầy đau đớn, những vết thương do các đòn roi gây ra cho anh ngày càng rỉ thêm nhiều máu.

Ông càng ngày càng mạnh tay hơn, dường như tất cả tức giận ông đều dồn hết vào những cú đánh.

Tường Vy trợn tròn mắt khi chứng kiến người bố ngày ngày hiền lành yêu thương cô lại có ngày ra tay với người khác thế này. Cô liền nheo mắt lại, một giọt nước mắt khẽ trào ra, lăn dài trên gò má cô.

“Alpha…?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.