[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 78 Cái cảm giác ấy – Botruyen
  •  Avatar
  • 30 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 78 Cái cảm giác ấy

Tiếng tranh cãi ngày một to, cô gái trẻ ấy bật dậy vươn vai, mặt nhăn nhó đầy khó chịu.

– Vậy ra mọi chuyện là như vậy thật sao? – Victor cười nhếch môi, đôi mày chau lại.

– Chuyện gì? – Alpha tiếp tục gằn giọng.

– Tao đã ngạc nhiên khi biết mày mạo hiểm bẻ lệch cái kế hoạch đó chỉ để bảo vệ Erena, ra là vì mày vẫn còn tình cảm. – Anh tiếp tục dùng ngữ điệu khích đểu anh ta.

– Vậy thì mày nên cảm ơn tao mới đúng chứ? Thay vì chĩa súng vào tao thế này, nếu không có tao thì hai người có gặp lại nhau và nối lại tình xưa thế này không? – Anh nhướn mày nói thản nhiên.

Nghe từng câu nói vô tâm như vậy từ chính miệng Victor thốt ra khiến cô cảm thấy đau nhói, cô khẽ nhíu mày, môi bặm lại.

– Victor… không phải… – Cô thốt lên khe khẽ.

– Mày vui lắm chứ gì? Vì mày đã chờ Erena rất lâu rồi mà, giờ được gặp lại rồi. – Anh bật cười khiêu khích.

Alpha cắn chặt răng, tay nắm cổ áo Victor ngày càng chặt hơn, đồng thời dí mạnh nòng súng vào cằm Victor. Anh biết Victor đang cố ý khiêu khích mình nên cũng tỏ ra tức giận và có ý làm điều ngược lại.

– Phải, tất nhiên là vui rồi! Người con gái mà tao yêu cuối cùng cũng quay trở về, nếu là mày, mày có vui không? – Alpha nói như chửi vào mặt anh.

– Vậy trong lúc hai người hạnh phúc với nhau, tao chăm sóc một người đang đau khổ thì không được sao? Vậy là xấu à?! – Victor trừng mắt.

Bất chợt một tiếng động phát ra từ phía phòng ngủ, cả ba người đều đổ dồn mắt về phía đó, Tường Vy vì không đứng vững mà đứng chống tay vào cánh cửa bên cạnh.

Alpha trợn tròn mắt, cô đã đứng đó từ lúc nào? Đã nghe được gì rồi?

Erena cũng nhìn cô bé, trên người đang mặc đồ của Victor, chính vì vậy mà cô càng cảm thấy nhói đau hơn. Bao lâu nay chưa từng có một người con gái nào được khoác áo của anh lên người, ngoại trừ cô, vậy mà bây giờ…

– Ra là vậy… – Tường Vy nhếch nhẹ khóe môi, đôi mắt không thể mở to hơn do sưng nhìn thẳng vào khấu súng anh đang cầm trên tay và chĩa thẳng vào cằm Victor.

– Tiểu thư… không phải sự thật đâu… – Alpha lắp bắp, không biết phải giải thích thế nào.

– Cái gì không phải sự thật? Tôi thấy Victor nói đúng đấy chứ…? – Cô tiểu thư vẫn cố gượng cười, nhưng nhìn vào thì ai cũng biết cô che giấu cảm xúc rất tệ.

– Trong lúc tôi đau đớn nhất, Victor đã ở bên tôi, vậy anh dựa vào đâu mà nói anh ấy là người xấu? – Cô nén giọng lại.

– T… Tiểu thư… Cô không thể đặt niềm tin vào hắn được! – Alpha cố gắng bào chữa.
– Vivi, nói ba nghe, đã có chuyện gì? – Ông vẫn không hết sốt sắng.

– Ba không hiểu được đâu… – Cô lẩm bẩm trong mồm.

– Ba sẽ cố gắng để hiểu con. – Ông cố gắng dỗ dành cô.

– Vậy sao…? – Cô nhếch mép cười gượng.

– Con biết phải tin ai đây…? – Cô mấp máy môi.

Ông ngạc nhiên, dường như vẫn chưa hiểu ý.

– Con biết phải làm sao đây… khi mà người con đặt lòng tin vào lại suốt ngày giấu con hết chuyện này đến chuyện khác…?! – Tường Vy lớn giọng, đôi mắt đỏ hoen ấy vẫn hướng thẳng về phía ông và Alpha.

Nghe tới đây ông đã ngờ ngợ tới Alpha, chính ông đã nói với cô rằng có thể tin anh, nhưng ông cũng không ngờ anh lại để cô phát hiện ra thân phận thật của mình.

– Vivi… – Ông nói nhỏ.

– Ba có giấu con chuyện gì không…? – Cô nhìn ông, với đôi mắt long lanh bởi nước ấy.

– K…không! Con có thể tin tưởng ở ba mà, giữa chúng ta không bao giờ có bí mật, chẳng phải vậy sao? – Ông giơ tay ra trấn an cô, lời ông nói vậy cũng làm cô cảm thấy ổn hơn phần nào, việc giải tỏa cảm xúc cũng trở nên dễ dàng hơn.

Khóe môi cô nhếch lên, lại là một nụ cười gượng gạo khác.

– Cái cảm giác… người mình dành tình cảm cho vẫn một lòng một dạ chờ đợi người khác… dù mình có làm bất cứ điều gì cũng không làm người ta mảy may rung động… rồi mình phải chứng kiến người đó môi chạm môi với người khác tận mắt… – Cô nói to dần, tiếng sụt sịt cũng pha lẫn trong đó.

– Cái cảm giác ấy… nó như muốn phát điên lên! – Cô hét lên trong tiếng khóc, hai tay ôm chặt lấy đầu, nước mắt rơi lã chã xuống ướt đẫm ga giường.

Lòng ông như quặn lại, đây không phải lần đầu tiên Tường Vy có tình cảm với một ai đó, nhưng đây lại là lần đầu tiên ông thấy cô con gái của mình đau khổ tới vậy.

Ông lao đến và ôm lấy cô, tay vuốt nhẹ mái tóc rối bời ấy, cô thuận theo tự nhiên mà rúc vào lòng ông như một đứa trẻ. Cô khóc ngày một to, tim cũng thắt lại, cảm giác này thật đau đớn.

Vòng tay ông che chở lấy cô con gái, trong lòng cũng thầm cảm thấy tức giận, tất cả là Alpha, anh là người đã khiến con gái ông trở nên thế này.

Alpha chỉ biết đứng ngoài cửa nhìn vào, cái cách cô khóc lóc trong vòng tay của ba mình khiến anh trở nên bất lực và tuyệt vọng, anh đã làm cô tổn thương tới thế này sao…?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.