[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 71 Giải cứu – Botruyen
  •  Avatar
  • 34 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 71 Giải cứu

Sáng ngày hôm sau, cô tỉnh dậy với tâm trạng đã tạm ổn hơn trước. Vươn vai một cái thật sảng khoái rồi đưa mắt nhìn lên đồng hồ, giờ là 11 giờ trưa, thời điểm thích hợp để đi ăn sáng của cô. 

Cô bước xuống bếp, bác Lâm thấy vậy liền cúi đầu chào.

– Chào buổi sáng tiểu thư. Tôi có nấu cháo cá, liệu tiểu thư có muốn ăn?

– Không. Hôm nay tôi muốn ăn ở ngoài. – Nói rồi cô nở một nụ cười rất tươi rồi rảo bước đi, giờ là lúc gương mặt cô rạng rỡ nhất trong những ngày gần đây.

Ông Lâm cứng đờ người, không biết hôm nay trời có bão hay không nữa. Tường Vy tiểu thư cũng có ngày chịu ăn đồ bên ngoài hay sao, lại còn chủ động đi ăn nữa. “Đúng là! Tính tình thất thường như huyết áp của ta vậy!”, ông thầm nghĩ. 

Cô bước đi nhẹ nhàng trên con phố nhỏ, tới cửa hàng tiện lợi quen thuộc gần nhà. Khi đi ngang qua cửa sổ, cô đã vô tình gặp người quen đang ngồi đằng sau tấm kính kia, liền nở nụ cười rồi bước vào. Cô kéo ghế ra và ngồi phịch xuống, nhìn hắn rồi cười thật tươi.

– Victor! – Cô cười rạng rỡ.

– Thiên thần sa ngã. – Victor ngạc nhiên, liền ngẩng mặt nhìn cô rồi khẽ cười theo.

– Chúng ta đúng thật có duyên phải không? – Cô cười hồn nhiên, vô tư như một đứa trẻ lên ba.

– Phải. – Anh cười nhếch mép, mắt vẫn nhìn cô không rời.

Cô gọi một bát mì ăn liền ra chỗ mình rồi cùng ngồi ăn sáng với anh, họ nói với nhau không biết bao nhiêu là chuyện, nào là chuyện buồn, chuyện vui, chuyện li kì, chuyện phiêu lưu đều đủ hết. 

Cô dùng đũa và gắp những sợi mì vào miệng, xì xụp húp miếng nước rồi thổi phù phù vì nóng. Anh vẫn nhìn cô đắm đuối không rời, một tay anh chống vào bàn, tay kia vẫn giữ trọn cốc cà phê.

– Đến bao giờ em mới nói với tôi em là tiểu thư của Venela? – Anh hỏi nhỏ cô.

Cô giật mình, bất giác cắn đứt sợi mì trong miệng. Cố gắng nhai thật nhanh rồi nuốt trọn chúng, mới có thể nói được.

– Sao anh biết? – Cô ngạc nhiên.

– Bé cưng à, đừng giấu tôi gì hết. – Anh cười nửa miệng, vô cùng đắc chí.

– Anh làm nghề gì thế? – Cô tò mò.

– Vô công rồi nghề thôi. – Anh cười nhếch mép một cái.

– Cái gì anh cũng biết hay sao…? – Cô bĩu môi, mặt phụng phịu xị xuống, nói lầm bầm trong miệng.

– Em cũng không làm gì thì phải. Hẹn hò cho bận đi. – Anh nhìn cô đắm đuối, nói bằng chất giọng quyến rũ vô cùng.

Với những khẩu súng được gắn giảm thanh, họ nhanh chóng xử lí được mấy tên lính gác phía bên ngoài, rồi từ đó mới tiếp cận được vào bên trong.

Marcus và mấy tên tay sai của hắn vẫn đang giam giữ Erena và những kẻ bỏ trốn bất thành còn lại tại phòng khách, không khí vẫn vô cùng căng thẳng.

Bất chợt cánh cửa phía sau lưng Erena bị mở toang ra, một đám người lao vào và giơ súng bắn hạ mấy tên tay sai gần hắn.

Hắn luống cuống lùi người lại phía sau, trên tay cầm một khẩu súng để phòng vệ. Tên vệ sĩ tay đang nắm chặt tóc của Erena cũng giơ súng ra để tự vệ.

Erena cố gắng ngoái cổ nhìn lại phía sau, mắt cô mở to, sáng lên khi nhìn thấy họ.

– Chris… – Cô lẩm bẩm trong miệng.

– Đừng sợ. – Chris giơ tay về phía cô nhằm chấn an, lúc này cả tên vệ sĩ và Marcus đều chĩa súng vào Erena.

Trong tình cảnh nguy hiểm thế này Erena lại không lo cho chính bản thân mình, đôi mắt cô vẫn hướng về phía người của Unknown như kiếm tìm một bóng hình.

– Cấm manh động, không con nhỏ vỡ sọ đấy! – Marcus đe dọa anh.

Chris giơ hai tay lên như đầu hàng, khuôn mặt không mấy vẻ lo lắng, đôi lúc lại nhìn lên trên trần nhà.

– Lần sau nên chú ý một chút, phòng vệ kém quá. – Chris nói.

– Sao? – Marcus giật mình, vừa ngẩng đầu nhìn lên trên thì một viên đạn đã găm thẳng vào đầu hắn khiến hắn đổ nhào, một viên nữa cũng găm thẳng vào đầu tên vệ sĩ, hắn ngã xuống và buông tóc của Erena ra.

Phía trên là người của Unknown đã phục kích từ phía trên trần.

Các cô gái trong đó hoảng loạn vô cùng, người của Unknown ra hiệu cho họ ra ngoài, còn Chris thì chạy thẳng tới chỗ Erena và ngồi thụp xuống bên cô.

– Chị không sao chứ?! – Anh lo lắng vuốt lại mái tóc bù xù của cô.

– Không sao! – Cô giơ tay ý nói anh nên bình tĩnh lại.

Chris buông tay khỏi mái tóc cô, rồi cũng tự biết thu mình lại khi bắt gặp ánh mắt mong ngóng của cô hướng về phía cửa.

– Anh ấy không có ở đây. – Chris nhẹ nhàng cất tiếng.

Erena nghe vậy liền nhìn anh, ánh mắt cô trĩu xuống đầy thất vọng, cô đã mong rằng anh sẽ đích thân tới đây và cho tên xấu xa một cái chết thích đáng với hắn.

Nhưng bản thân cô chỉ biết an ủi mình bằng sự bận bịu của anh, có lẽ anh quá bận bịu với công việc của mình mà thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.