[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 69 Thực hiện – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 69 Thực hiện

Tường Vy vẫn tiếp tục nằm và suy nghĩ:” Cho dù anh ta đã giết người..cho dù là xã hội đen, nhưng cũng chưa một lần làm hại mình.

Hơn nữa, lại trung thành tuyệt đối với ba… mình nên làm thế nào đây…?”

Chẳng hiểu vì gì mà cô lại tuyệt đối tin tưởng anh, những lời anh nói, cô đều tin hết… dẫu biết có thể anh đã nói dối cô.

“Mình… thật sự đã có tình cảm với anh ta… không đơn thuần chỉ là thích… nó giống như yêu một người vậy, đúng vậy, là yêu. 

Dẫu biết yêu anh sẽ gặp nguy hiểm, nhưng đâu thể dễ dàng từ bỏ một người mình đang yêu.” 

Nghĩ đi rồi nghĩ lại, việc này thật khó với cô, nhưng cũng đâu thể yếu đuối như thế này mãi. 

Những ngày công tác bận rộn thế là xong, ông cần phải tới công ty ngay để xem xét tình hình dạo gần đây. Alpha cũng đi phía sau ông, không hề rời nửa bước. 

Khi ra tới cửa ra vào, ông và anh đã chạm mặt cô tiểu thư, lúc này, cô đã có vẻ ổn hơn trước, ăn mặc như này, chỉ có thể là đi tụ tập bạn bè, giải khuây cho đỡ phải bận tâm suy nghĩ.

Cô nhìn anh chằm chằm, một ánh mắt khó tả… Ông Phúc Thạch thấy vậy, liền nở một nụ cười âu yếm cô con gái.

– ViVi của ba khoẻ lại rồi à?

– Vâng, ba biết con không quen nằm im một chỗ mà. – Cô cười tinh nghịch, nụ cười này..mang một sự gượng gạo nhất định.

– Con định đi đâu sao? – Ông hỏi.

– Vâng, tụ tập bạn bè một chút cho đỡ buồn ba ạ.

Đúng lúc đó, chuông điện thoại của ông reo lên, ông liền lập tức nghe máy. “Thưa ông chủ, trước cửa công ty đang có một đám người tới biểu tình ạ!” Tiếng nói từ chiếc điện thoại liền vọng ra, vô cùng hốt hoảng.

– Sao?! – Ông ngạc nhiên. – Ta tới ngay. – Nói rồi ông cúp máy, liền bảo Alpha chuẩn bị xe rồi tới công ty ngay. 

Cô tiểu thư Tường Vy thấy vậy, ắt hẳn có chuyện chẳng lành, cũng vì tò mò mà bắt taxi đuổi theo.

Họ tới công ty, Alpha liền mở cửa cho ông bước xuống xe. Trước mặt ông giờ là một mớ hỗn độn, những con người đang thi nhau giơ những chiếc băng rôn lên, gào thét lên biểu tình:”Phúc Thạch, tên sát nhân! Chủ tịch Venela, tên sát nhân!” 

Ông liền bực tức tiến tới đó:”Các người là ai? Làm gì vậy?” Alpha cũng vậy, anh tới và đẩy lùi đám người đó lại phía sau, tránh xa công ty của ông.

Tường Vy ngơ ngác nhìn cảnh tượng hãi hùng đó, bọn họ… đang nói gì vậy…? Một lúc sau, cô liền nhận thấy Minh Huy đang ngồi ở trong một chiếc xe gần đó, nhìn cảnh tượng này qua ô cửa kính xe ô tô đã được hạ xuống thấp. 

Chắc chắn anh ta đứng sau vụ này, cô liền hậm hực cầm chiếc túi xách và bước tới chỗ anh ta. Huy ngạc nhiên, liếc mắt nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.

– Anh đứng sau cuộc biểu tình này phải không Huy? – Giọng cô tỏ vẻ khó chịu.

– Cô vẫn thông minh như ngày nào nhỉ? – Anh ta nói mỉa mai, bóng gió.

– Minh Huy, anh quá đáng rồi đấy! Chuyện này là sao? – Cô gắt lên.
– Tin chứ. – Cô gật đầu rồi mỉm cười một cái.

Anh thở dài một cái rồi hạ súng xuống, gài lại vào hông thắt lưng. Dù luôn cho rằng cô là vật cản chân, là “thứ” kìm nén anh, làm vướng chân anh mọi lúc mọi nơi, nhưng không thể phủ định rằng, anh đã rung động khi cô làm vậy… dù chỉ là một chút. 

Anh cầm lấy cổ tay cô, kéo cô vào phòng ngủ. Anh đặt cô ngồi lên giường, rồi đứng nhìn cô chằm chằm. 

– Em sẽ không ngủ đâu. – Cô khoanh tay vào rồi phụng phịu, bĩu môi đầy vẻ giận dỗi.

– Tôi phải làm gì? – Anh vẫn đứng im, mắt vẫn nhìn thẳng vào cô.

– Dỗ em đi. – Cô mỉm cười nhẹ, dù buồn nhưng vẫn cố tỏ vẻ tinh nghịch.

– Ngủ đi, xin em. – Anh cất tiếng, một cách nhanh, gọn, nhẹ. Anh buột miệng nói nhanh tới mức khiến cô không kịp dứt câu, khiến cô giật mình, ngạc nhiên.

Lời nói của anh dù là bị bắt ép, nhưng sao lại có thể nhẹ nhàng tới vậy? 

Lời nói lạnh lùng tưởng như vô tâm của anh, nhưng lại như mật rót vào tai cô gái trẻ. Cô đỏ ửng mặt, bất giác nằm vật xuống giường, tay giũ chăn ra thật mạnh và nhanh chóng, trùm kín đầu. 

Anh chỉ lẳng lặng thở dài rồi quay chân bỏ đi. Tưởng như anh sẽ không bao giờ thốt ra những lời như vậy, cho dù có là bắt ép đi chăng nữa, nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác, anh thật sự đã nói ra rồi… Ngủ đi? Xin em sao?

“Em” ấy à, Tường Vy đây có nghe lầm không? Cô kéo chăn lên cao hơn, người co rúm lại, trong đầu lại trở nên bối rối vì những suy nghĩ cứ chen chúc lẫn nhau nhau, tạo nên một mớ hỗn độn.

Phải trằn trọc một lúc lâu, cô mới có thể chìm vào giấc ngủ…

Còn về phía Alpha, rõ ràng anh chỉ cần để tiểu thư ngủ rồi có thể đi làm gì tuỳ thích, nhưng anh đã không làm thế. 

Anh đã trở về phòng ngay sau lúc đó, thay quần áo rồi lại đi ngủ, mặc kệ nhiệm vụ ấy là gì, là ai ra lệnh đi chăng nữa. 

Như đã có một sợi dây vô hình nào đó đã níu anh ở lại vậy. 

____

Đã vài ngày kể từ ngày Mathew tới, tối hôm nay, Erena quyết định sẽ thực hiện kế hoạch mà cô đã chuẩn bị kĩ lưỡng ngay trong tối hôm nay.

Từ ngày đó, Sam luôn đến phòng của Erena vào mỗi tối để đưa đồ ăn, cũng như mang khay đồ ăn đi khi cô đã ăn xong.

Giống như mọi khi, Sam được tên vệ sĩ cao to đó mở cửa cho rồi bước vào trong. 

Erena quay sang nhìn Sam với ánh mắt đầy kiên quyết, đôi mày hơi nhíu lại.

– Tôi sẽ bắt đầu ngay bây giờ đây.

Nghe cô nói vậy Sam liền hiểu ý, nhưng trước tiên thì cô phải đánh lạc hướng tên Marcus đã.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.