[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 64 Theo dõi – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 64 Theo dõi

Ánh nắng ban mai chiếu thẳng vào khung cửa sổ, xuyên qua lớp rèm mỏng màu trắng rồi chiếu nhẹ lên mắt cô. 

Cô nhíu mày rồi giơ tay lên che mắt, trở mình nhẹ nhàng. Nhưng rồi cơn buồn ngủ đã đi mất, cô mở mắt ra từ từ và định hình xung quanh.

Phải rồi, là đêm qua mưa quá to, cô đã không dám ngủ mà phải cắp gối xuống phòng anh ta để “ngủ ké”. Ngồi dậy, chống tay và nhìn xuống đất, chăn gối của anh đã được gấp gọn gàng và đặt trên chiếc ghế cạnh giường. 

Bóng dáng anh cũng mất hút luôn, còn một mình cô ở trong phòng. Bước chân ra khỏi giường rồi bước ra ngoài sảnh chính của căn biệt thự. Ngôi nhà trống trơn, không một bóng người nào khác ngoài cô. 

Khá ngạc nhiên, nhưng vẫn còn ngái ngủ, cô quyết định lên tầng để vệ sinh cá nhân, rồi bận tâm tới chuyện đó sau. 

Alpha bước từ cổng vào, với chiếc cặp lồng sắt trên tay. Anh bước vào phòng bếp, đặt chiếc cặp lồng lên bàn, rồi cẩn thận đổ đồ ăn trong đó ra bát. Mùi phở thơm phức bay lên, toả khắp căn bếp.

Tường Vy bước xuống cầu thang đã ngửi thấy mùi đồ ăn, liền liếm mép thèm thuồng, chắc là bác Lâm đã nấu phở cho cô ăn sáng đây mà.

Tung tăng bước vào bếp, cô ngạc nhiên vô cùng khi thấy bóng người đang đứng bên bàn bếp ấy không phải bác quản gia. 

Cô kéo ghế rồi ngồi xuống với cái miệng vẫn chưa thể khép vào. Anh quay người và bê bát phở ra trước mặt cô, không cười, không nói, chỉ nhìn cô mà thôi.

– A… Alpha? – Cô ngạc nhiên thốt lên.

Anh hơi nghiêng đầu tỏ sự nghe ngóng.

– Anh làm gì đây? Bác Lâm đâu?

– Bác quản gia có việc bận dưới quê, phải về gấp, đã xin nghỉ hôm nay rồi. – Anh đứng chắp tay và đáp trả câu hỏi của cô.

Cô đưa mắt xuống nhìn bát phở, đúng là trông rất ngon, nhưng không phải đồ tự nấu. Ngay tức khắc, cô ngước mắt lên lườm anh.

– Không phải đồ nhà nấu, anh mua đồ ngoài đường cho tôi ăn? – Cô nói bằng giọng khó chịu.

– Công nhận, tiểu thư quả là có con mắt tinh tế. – Anh vẫn đứng rất nghiêm, khuôn mặt không chút biểu cảm, khiến cô tưởng nhầm rằng anh đang mỉa mai cô.

– Anh đang chọc tức tôi? – Cô nghiến răng nói.

– Không hề. – Anh nói nhẹ nhàng. – Xem ra tiểu thư không thích ăn phở, món khác vậy. – Nói rồi anh quay lưng, chuẩn bị bước ra khỏi phòng bếp thì cô đã ngăn lại bằng một câu nói… phải cho là quái đản.

– Tôi thích ăn đồ nhà nấu. – Cô thản nhiên nói. – Món gì cũng được, miễn là tự nấu. Tôi không ăn đồ ngoài hàng. 

Anh đứng tại chỗ, như đang ngẫm nghĩ gì đó. Quả không hổ danh “đệ nhất quái đản”, phen này Tường Vy tiểu thư gây khó dễ cho anh rồi.
30 phút trôi qua, cô cũng vì kiệt sức mà ngủ thiếp đi, tựa đầu vào cửa kính. 

Lúc đó, anh mới bước vào xe rồi khởi động nó, đưa cô về tới nhà. 

Anh bế cô lên tầng, đặt cô lên chiếc giường to lớn và rộng rãi vô cùng. Bất giác cô nửa tỉnh nửa mơ, liền với tay nắm lấy tay anh, miệng mấp máy:”Đừng đi đâu cả… đừng đi…”

Bất chợt trong lòng Alpha cảm thấy rất lạ, một thứ cảm xúc gì đó trong anh chợt hiện lên bất chợt, hành động và lời nói cũng diễn ra trong vô thức.

– Tôi sẽ không đi. – Anh trả lời nhẹ nhàng. 

____

Nhìn thấy cảnh tượng lúc ban nãy diễn ra ngay trước mắt mình, Victor thật sự rất ngạc nhiên. “Alpha, không ngờ giờ cậu lại chơi lớn tới vậy, con gái của Phúc Thạch sao?”

Sau khi buổi trình diễn thời trang hè-thu kết thúc, anh rời xa khỏi đám đông và đứng tựa lưng vào bức tường nơi diễn ra buổi trình diễn, tay nhâm nhi một ly rượu.

Bất chợt một người đàn ông chừng 50 tuổi bận trên mình một bộ vest xám, trên tay cầm ly rượu và tiến đến chỗ anh.

– Lâu lắm không về Việt Nam, cảm xúc thế nào? – Ông ta nâng ly với anh và mỉm cười cởi mở.

– Vẫn vậy. – Anh đáp lại bằng nụ cười trên môi.

– Cậu thích buổi trình diễn vừa rồi chứ? – Ông hỏi.

– Rất thích. Cảm ơn ông đã mời tôi tới đây. – Victor tươi cười.

– Đừng khách sáo như vậy, thật may mắn là cậu đã về thật kịp lúc. Và cũng thật may là tôi gọi cho cậu vào đúng thời điểm cậu đã về đây, nếu không tôi đã không biết. Làm việc với nhau bao lâu rồi mà giờ mới có thể gặp nhau trên mảnh đất của quê hương, tôi thật sự rất mừng đấy. – Ông cười nói vui vẻ.

Ông là giám đốc của một công ty mới thành lập được 2 3 năm gần đây, nhưng tốc độ phát triển tương đối nhanh. Ông và Victor đã cùng nhau làm ăn vài lần trong các phi vụ làm ăn.

____ 

Dù bận công tác tại Bali, nhưng ông Phúc Thạch vẫn không ngừng quan tâm tới cô con gái.

Sự kiện ngày hôm qua mà Tường Vy tới dự đã lên báo, cũng như “nụ hôn” giữa hai người cũng đã được công khai trên các trang mạng.

Lão ta nắm chặt bàn tay lại, ánh mắt nhìn vào hình ảnh trên trang nhất ấy cũng trở nên giữ tợn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.