[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 55 Vĩnh biệt! – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 55 Vĩnh biệt!

Cô gái trong trang phục người hầu bưng trên tay một chiếc khay, trên đó đựng một tách trà nóng, tiến lại gần một người phụ nữ ngồi trên xe lăn cạnh bên cửa sổ, trên đầu cô đội một chiếc mũ len.

– Phu nhân, người uống trà đi ạ. – Cô hầu gái nói rồi đưa tách trà đặt trên một chiếc cốc nhỏ cho người phụ nữ ấy.

– Cảm ơn em. – Người phụ nữ giơ tay cầm lấy đĩa cùng với tách trà, mắt nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ.

Mỹ Anh đứng phía sau, hai tay cầm chiếc khay lớn hình tròn mà đặt trước bụng, ánh mắt nhìn người phụ nữ ấy đượm buồn.

– Phu nhân, trị liệu xong rất mệt, sao phu nhân luôn muốn trở về nhà, bác sĩ nói phu nhân nên ở lại viện nghỉ ngơi luôn mà…! – Mỹ Anh nói với giọng trách móc.

– Ở nhà có phải hơn không? Dù gì đây cũng là lần trị liệu cuối cùng rồi. – Uyển Nhi vẫn nói với Mỹ Anh với vẻ điềm tĩnh, thản nhiên.

– Phu nhân… – Mỹ Anh hạ giọng xuống, bất chợt trong lòng như chìm vào nỗi buồn sâu thẳm.

– À, Erena đã xuất viện rồi phải không? – Cô cất tiếng hỏi nhỏ, tay cầm tách trà bỗng hơi run run.

– Vâng, được gần một tuần rồi. – Mỹ Anh trả lời.

Bất chợt tách trà mà Uyển Nhi cầm trên tay rơi xuống, vỡ tan tành, nước đổ lênh láng. Mỹ Anh giật mình ngồi thụp xuống bên chiếc xe lăn, cô sốt sắng vô cùng.

– Phu nhân… người…! – Cô hầu gái lớn giọng lo lắng, hỏi han, quan tâm cô.

Uyển Nhi run tay chạm nhẹ lên tay của Mỹ Anh, khuôn mặt bỗng trở nên phờ phạc, yếu ớt hẳn đi.

– Ta… muốn gặp Victor… và Erena… – Trịnh phu nhân nói với vẻ khó nhọc, tay vẫn cứ day day bàn tay của Mỹ Anh.

Mỹ Anh nghe vậy liền nhanh chóng nghe theo, chạy một mạch ra chỗ điện thoại bàn, nhanh tay bấm số, nước mắt của cô cũng chảy ra thật nhiều trong vô thức.

Những điều muốn nói, cô cũng đã nói hết với Mỹ Anh từ trước khi Victor và Erena tới, nhưng có lẽ điều mà cô dành lại cuối cùng để nói với người hầu thân cận nhất với mình mới là điều đáng quý nhất.

Nước mắt rơi ướt đẫm trên gương mặt của Mỹ Anh, cô đau đớn vô cùng, dù gì hai người đã từng như hình với bóng, Mỹ Anh đã ở bên Uyển Nhi từ những ngày cô còn ở với cha mẹ.

– Cảm ơn em… – Giọng cô yếu ớt cất lên, tay cũng nắm chặt lấy bàn tay của Mỹ Anh, cô gái ấy cũng đáp trả bằng việc dùng hai tay mình bao lấy bàn tay gầy gò của Uyển Nhi.

Không gian bao trùm căn phòng là một sự im lặng tới lạ thường, Erena khóc nhưng không còn thành tiếng.

Tiếng giọng thỏ thẻ của Uyển Nhi cũng không còn cất lên, Erena và Mỹ Anh, mỗi người đều đang nắm lấy một tay của Uyển Nhi, họ dễ dàng nhận ra bàn tay ấy không còn chút sức lực nào, Erena nhẹ nhàng đưa đôi mắt sưng húp nhìn sang phía bên cạnh, người phụ nữ ấy mắt nhắm nghiền, trên miệng nở một nụ cười hiền từ.

Không còn một hơi thở nào nữa từ Trịnh Uyển Nhi.

Mỹ Anh hít vào một hơi đầy đau đớn, hai tay cô che lên mặt rồi bật khóc thật lớn. Erena cũng vậy, Uyển Nhi đã nói sẽ làm bạn với cô thật lâu, sẽ giúp cô khômg cảm thấy cô đơn khi ở đây, sẽ tâm sự với cô khi cần nhưng điều tồi tệ ấy lại xảy ra, vị phu nhân ấy đã ra di quá sớm.

Victor bám tay vào vai Erena, cô nhẹ nhàng xoay người và vòng tay ôm lấy cổ anh, Vic cũng vì thế mà ôm lấy eo cô. Erena siết tay thật chặt, nước mắt rơi ướt đẫm một bên vai áo của anh.

Có thể Victor không nói ra, nhưng trên mặt anh lúc này cũng thể hiện sự buồn bã, anh nắt anh nặng trĩu xuống, sự ra đi của Trịnh Uyển Nhi đã mang lại những đau đớn dành cho rất nhiều người, nhưng đó cũng là một giải thoát cho chính bản thân cô, cuối cùng cô cũng đã có thể sống một cuộc sống ở thế giới bên kia cùng với người mà cô yêu thương…

____

Mỹ Anh sẽ lo an táng cho Uyển Nhi rồi đưa cô về với gia đình tại Việt Nam. Từ khi còn trẻ, Uyển Nhi đã có những mâu thuẫn với gia đình khi cô quyết định mối quan hệ tình cảm với Minh Thắng, một thành viên của V. Cha mẹ của Uyển Nhi không biết Minh Thắng là một người làm trong thế giới ngầm, nhưng làm việc dưới tay của Phúc Thạch thì cha mẹ cô đã không đồng ý.

Đến giây phút cuối cùng của cuộc đời, Uyển Nhi vẫn chỉ chọn cách viết thư để gửi về cho gia đình, không phải vì cô trách giận cha mẹ vì đã cấm cản tình cảm của cô và chồng, mà vì cô đã biết mình có lỗi với cha mẹ, cô cảm thấy mình không còn mặt mũi nào gặp gỡ cha mẹ, cô không muốn họ phải nhìn thấy bộ dạng ốm yếu của cô thế này.

Mỹ Anh cũng sẽ không trở lại đây lần nữa…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.