[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 53 Tình bạn – Botruyen
  •  Avatar
  • 28 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 53 Tình bạn

Cô gái trẻ cầm một tờ giấy trên tay, đưa mắt đọc những dòng chữ trên đó một cách kĩ lưỡng, ánh mắt nhìn có vẻ trầm mặc, suy tư.

– Đọc đi đọc lại, đọc nữa cũng chẳng thay đổi được gì. Đó là quyết định của ta mà. – Người phụ nữ đi bên cạnh cô lên tiếng với ngữ điệu bình thản.

– Phu nhân… tới thời điểm này rồi vẫn giữ nguyên quyết định của mình ư…? – Giọng cô gái trẻ run run, sắc mặt thay đổi khi nhìn vào gương mặt xanh xao, gầy gò ốm yếu giờ chỉ còn như da bọc xương của người phụ nữ bên cạnh mình.

Người phụ nữ thở dài.

– Ta đã chờ giây phút này lâu rồi, đây cũng là lần cuối ta tới đây. – Người phụ nữ mỉm cười nhẹ nhàng, thản nhiên.

– Phu nhân… – Người con gái trẻ đi bên cạnh liền nắm chặt lấy tờ giấy đang cầm trên tay, môi cô mím chặt giống như đang ngăn những dòng nước chảy ra từ hốc mắt mình.

Họ đi qua một dãy phòng bệnh, vị phu nhân đưa mắt nhìn vào, bỗng thấy một người mặc đồ đen từ trên xuống dưới, sắc mặt hằm hằm trông rất dữ tợn đứng trước cửa một phòng bệnh.

Người phụ nữ quay sang nói thầm vào tai người con gái đang dìu mình đi với giọng nhẹ nhàng.

– Nhìn người kia kìa, có đại ca xã hội đen nào nằm trong đó à?

– Em không biết, phu nhân nghĩ xem. – Hai cô gái bàn tán với nhau rồi cười khúc khích. Những tên xã hội đen đó cứ phải làm quá lên ở những nơi công cộng thế này, làm thế để dọa ai chứ, thật chướng mắt.

Bất chợt một người đàn ông khoác một chiếc áo vest bên ngoài liền bước ra với vẻ vội vã, cau có.

– Victor? – Người phụ nữ ngạc nhiên nhìn anh ta.

Anh ta đưa mắt xung quanh, đứng sựng lại khi bắt gặp người quen, anh nhìn họ một lúc rồi mới bước tới gần.

– Trịnh phu nhân? Cô làm gì ở đây? – Anh nhìn họ một lượt, vẻ hốc hác của Uyển Nhi thật rõ ràng anh có thể dễ dàng nhận ra.

– Phu nhân nhìn ốm yếu thế này.. không phải có chuyện gì chứ? – Anh hỏi tiếp với vẻ hốt hoảng.

– Không sao… ta mới đi kiểm tra định kỳ, mọi thứ vẫn ổn mà. – Cô vẫn tiếp tục đánh lừa anh bằng nụ cười vô tư như thường ngày.

– Mọi thứ rõ ràng như vậy rồi, sao phu nhân còn cố giấu? – Anh chau mày nhìn cô với ánh mắt hoài nghi, đồng thời đưa mắt sang nhìn Mỹ Anh, tờ giấy cô ấy cầm trên tay liệu có phải kết quả kiểm tra không.

– Phu nhân? – Cô hầu ngạc nhiên, không tin vào tai mình.

– Ta đã nhìn Erena, tuy một phần cô ấy muốn sống vì Victor, chưa từng nghĩ tới bản thân mình. Ta không xét theo khía cạnh ấy, mà ta xét vào cái nghị lực vượt qua của cô ấy… tuy đã rất nhiều lần phải chịu những nỗi đau về thể xác hay cả tinh thần, cô ấy vẫn luôn cố gắng vượt qua… không như ta. Thật hổ thẹn cho chính bản thân ta khi nhìn vào cô ấy… – Người phụ nữ trẻ nói với giọng điệu trầm xuống, ánh mắt mang vẻ đậm buồn.

– Ta xin lỗi… Mỹ Anh, vì đã làm em phiền lòng nhiều. – Uyển Nhi đưa mắt sang nhìn cô gái trẻ bên cạnh mà tự cảm thấy hối lỗi.

– Không không! Bây giờ phu nhân chịu làm xạ trị là em đã vui lắm rồi! – Mỹ Anh lắc lắc bàn tay như gạt bỏ suy nghĩ ấy ra khỏi đầu Uyển Nhi.

Trịnh Uyển Nhi mặt lặng thinh, trầm tư, dường như đang suy nghĩ gì đó.

_______

Victor bước vào căn cứ ẩm thấp, được bao trùm bởi sát khí khiến con người ta phải lạnh sống lưng. Thân thể của một người phụ nữ trẻ đẹp, hết sức quyến rũ bị trói lại bởi những xiềng xích và treo người lên lơ lửng giữa không gian.

Nghe tiếng anh bước đến, cô ta liền ngẩng phắt mặt dậy, mái tóc bù xù che đi gương mặt đang tỏ rõ vẻ tức giận ấy, cô ta hết cắn môi, nghiến răng, rồi lại lườm anh bằng ánh mắt hình viên đạn, một mặt vùng vẫy trong xiềng xích.

Cô ta hét lên, tiếng gào thét đầy sự giận dữ của một người phụ nữ cùng với tiếng lẻng xẻng của xiềng xích khiến cho không khí càng thêm căng thẳng.

– Anh đã có thể giết tôi vào lúc đó, sao giờ còn lôi tôi tới đây làm gì?! – Cô ta nói với ngữ điệu tức tối, một mặt thì gào lên trong điên loạn, cố tiến tới chỗ anh nhưng bị xiềng xích kìm lại rất chặt, để lại những vết hằn màu đỏ trên tay và chân cô.

– Tôi vốn dĩ không có ý định sẽ giết cô. – Anh đáp trả với giọng thản nhiên, khuôn mặt vô cảm toát lên vẻ lạnh lùng.

– Vậy ngươi muốn gì chứ?! – Cô gắt lên, ánh mắt hằm hằm nhìn đối phương.

– Tôi chỉ muốn trả lại cho cô, những gì mà cô đã “cho” cô ấy. – Anh nói với giọng chậm rãi đầy nguy hiểm.

Sau khi nghe anh nói vậy, cô mở to hai mắt, một điều tồi tệ thật sự sắp xảy ra, cô cảm nhận được nó trong câu nói của anh. Bất chợt anh đứng dịch sang một bên, một nhóm người rất đông liền tiến tới chỗ cô với ánh mắt thèm thuồng, người chúng sặc mùi hôi thối, rượu bia, thuốc lá,…

– Để kiếm được từng này không phải là dễ, tận hưởng nhé. – Victor nói với giọng điệu khinh khỉnh rồi nhếch mép cười mỉa mai cô, một mặt quay lưng bỏ đi.

Đám người đó ăn xin có, côn đồ, lưu manh có, hay cả những hạng người cặn bã nhất trong xã hội như nghiện ngập cũng có mặt. Tất cả như muốn lao đến xâu xé con mồi ngon lành ngay trước mắt, chính là cô.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.