[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 40 Người của Unknown – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 40 Người của Unknown

Dường như Victor đã nghe được chuyện gì đó khá bất ngờ nên sắc mặt cũng thay đổi.

– Được, vậy tôi sẽ tới đó. – Victor đáp trả một cách nhẹ nhàng rồi cúp máy, lập tức quay lưng lại với cậu ta, nhưng cũng không quên tặng cậu ta một cái lườm như muốn giết chết cậu.

Ban nãy Victor đã giáng một cú đấm thật mạnh vào bức tường, trên tay lúc này dã xuất hiện vết xước, vết thương bắt đầu rỉ máu.

Anh đi lướt qua người cô, vết thương trên tay anh đã dễ dàng gây được sự chú ý của cô, ánh mắt của cô lo lắng nhìn chằm chằm vào mu bàn tay đang rủ máu ấy, bất giác cô khua tay nắm lấy cổ tay anh mà giữ lại.

Victor đang vội mà bỗng dưng bị níu lại, không ngạc nhiên khi anh đưa ánh mắt khó hiểu nhìn cô.

– Tay anh bị thương rồi, phải sát trùng rồi băng lại ngay. – Erena lo lắng nâng nhẹ bàn tay to lớn của anh lên mà nhìn chằm chằm vào vết thương đang rỉ máu ấy.

– Chỉ là vết xước nhỏ không đáng bận tâm. – Anh trả lời một cách hờ hững rồi cố gắng giật tay ra, nhưng chẳng ngờ cô đã giữ lại.

– Cồn, băng gạc đâu? Mang tới cho tôi!

Nhìn Erena cuống cuồng nhìn xung quanh tìm đồ để sát trùng và băng bó vết thương lại cho anh như thế, đáng lẽ Victor phải cảm động, nhưng nào ngờ anh lại thấy thật phiền phức, đồng thời cổ tay trái luôn giơ lên trước mặt, đôi mày nhíu lại nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay.

Chris nghe vậy liền lập tức chạy vào tủ trong và lấy ra một lọ cồn, một túi bông và một cuộn băng gạc, đưa cho Erena ngay sau đó.

Cô mở lọ cồn ra và đổ nhẹ nó lên vết thương của anh, đồng thời, dùng bông thấm nhẹ, xong xuôi, cô mới băng bó lại thật cẩn thận.

Mọi chuyện được cô xử lí nhanh nhất có thể, nhưng Victor không hề nói một câu cảm ơn, chỉ giở giọng trách móc.

– Lần sau đừng bận tâm tới mấy chuyện nhỏ nhặt thế này, em đang làm lãng phí thời gian của tôi đấy. – Victor nhíu mày nhìn vào chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay, miệng dặn dò cô với thái độ không mấy vui vẻ rồi cũng thẳng chân bước qua cánh cửa đã hoen rỉ.

Thực chất cô cũng cảm thấy hụt hẫng, khi mà bản thân một mực lo lắng cho người đó, nhưng tất cả những gì mình nhận lại được thậm chí còn không nổi một cái nhìn. Nhưng cũng không chỉ là một lần, cứ như vậy mãi rồi thành quen.

Chris đứng ngơ người đằng sau người con gái ấy, cô lặng im đứng ngẩn người, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã bị đóng sập lại ngay trước mặt mà bản thân anh cũng cảm thấy khó hiểu. Bỗng nhiên một chàng trai khác đã nhanh chóng choàng tay qua vai anh, miệng nở nụ cười trêu chọc, nói nhỏ vào tai cậu.

– “Chị dâu” nhìn “ngon” nhờ? – Cậu ta miệng nhai chem chép miếng kẹo cao su, mắt nhìn không rời vào bóng lưng người phụ nữ trẻ kia.

Chris ngạc nhiên, liền đánh mắt nhìn sang người đang choàng vai mình, đó là Martin, người đầu tiên gọi Erena là “chị dâu”. Chris bất giác nhíu mày trước câu hỏi của cậu ta.

– Ý mày là sao?

– Thì.. Mày nhìn đó. Xinh đẹp, tốt bụng, quan tâm người khác, lại còn… dáng “nuột” thế kia. – Cậu ta cười khúc khích, không ngừng nhìn Erena với ánh mắt đầy ý đồ.
– Có chuyện gì sao anh..? – Cậu thanh niên tóc đỏ ban sáng liền cất giọng run rẩy hỏi anh, ánh mắt cũng dường như rất sợ hãi.

Chẳng nói chẳng rằng, Victor bất giác đánh mắt lườm cậu con trai ấy khiến cậu ta sợ hãi vô cùng, toàn thân run rẩy, mặt tái mét.

Tuy nhiên, Victor cũng thở dài ngay sau đó, miệng nói với giọng lạnh lùng.

– Tôi chưa hiểu được hết năng lực của các cậu, nhưng thử sức với nhiệm vụ lần này xem.

Toàn phòng trở nên im bặt, mắt ai nấy cũng mở to, ngạc nhiên nhìn nhau rồi lại đổ dồn vào người đàn ông coi rất quyền lực kia.

Victor lập tức nói về những chuyện mà Marco đã nói với anh ban nãy, từ đầu đến cuối, mọi người cũng tấm tắc gật đầu mà thu nạp thông tin vào đầu.

– Chỉ huy trưởng? Tụi em biết hắn ta. – Một thanh niên trong tổ chức bất ngờ lên tiếng sau khi nghe Victor nói.

– Biết? – Victor ngạc nhiên.

– Vâng anh, hắn nổi tiếng là mê phụ nữ, thường xuyên qua lại các hộp đêm với cái cớ là “đi tuần”, nhưng thực chất để làm gì thì chắc anh cũng hiểu. – Chris lập tức cung cấp thêm thông tin cho anh.

Victor chau mày suy ngẫm, lúc này Erena chợt nhớ ra cô còn một món ăn mà chưa kịp mang ra ngoài, lập tức đứng dậy và trở vào trong bếp mà chuản bị thật nhanh.

– Anh, điểm yếu của hắn. Nếu vậy thì chúng ta có thể dễ dàng dùng mĩ nhân kế mà. – Martin nhanh chóng thêm lời.

Victor cắn răng thật chặt, đôi mắt cũng trở nên hờ hững, hai tay khoác lên hai bên thành ghế.

– Toàn đàn ông với nhau ở đây, nói chuyện đó làm gì. – Victor nói với ngữ điệu hờ hững, lạnh lùng.

Erena đã chuẩn bị xong, ở trong bếp cũng nghe rõ mọi người nói, lập tức bước nhanh ra ngoài. Mới đầu mọi người trong tổ chức cũng ngẫm nghĩ, tưởng như không còn cách nào, nhưng rồi cũng nghĩ lại, mắt mở to như sực nhớ ra gì đó, từng đôi mắt khẽ đổ dồn về phía cửa bếp.

Erena vốn không muốn tham gia vào những chuyện thế này, nhưng trong đầu cô vẫn cứ mãi trằn trọc, băn khoăn khi không biết bản thân có trở thành gánh nặng cho anh không.

– Victor, vậy để em… – Cô đứng ở phía cửa bếp, trên tay cầm một đĩa bánh quy.

– Không. Em không phải người của Unknown. – Đôi mắt anh vẫn nhìn thẳng về phía trước, nó hờ hững, lạnh lùng, ngữ điệu của anh cũng thật vô tình.

Erena tròn mắt ngạc nhiên, cả căn phòng cũng trở nên im phăng phắc. “Anh… nói gì? Vậy em… là ai?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.