[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 27 Nguy hiểm – Botruyen
  •  Avatar
  • 32 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 27 Nguy hiểm

Căn phòng kho cũ kĩ, chật chội. Cánh cửa phòng cũng đã hoen rỉ, khi mở ra nghe rõ một tiếng “két” chói tai.

Một nam thanh niên với điếu thuốc còn đang cháy dở trên tay, tay còn lại bấm số trên màn hình, nhẹ áp chiếc điện thoại vào tai.

– Vâng thưa ông chủ, chúng tôi đã bắt được cô ta rồi, dễ như ăn bánh ấy mà. – Hắn cười một cách thỏa đáng, khẽ bẩm báo qua chiếc điện thoại di động.

– Vâng, chúng tôi sẽ làm ngay. – Hắn vâng vâng dạ dạ rõ lễ phép, nét mặt thể hiện vẻ đáng sợ.

Ngay sau khi cúp máy, cậu ta liền quay vào trong căn phòng tạm bợ ấy, hất mặt về chỗ giữa căn phòng.

– Này Omega, làm gì thì làm nhanh đi. – Hắn nói với ngữ điệu ra lệnh, lưng tựa vào thành cửa, đưa nhẹ điếu thuốc đang hút dở lên miệng.

Chàng trai còn lại đứng giữa căn phòng, trước mặt là một cô gái xinh đẹp còn bất tỉnh, bị xích ngay ngắn trên một chiếc ghế gỗ đã tróc sơn.

Tay anh luồn nhẹ vào mái tóc cô, vuốt một cái để cảm nhận sự mềm mại của nó, bàn tay di chuyển nhẹ xuống dưới, cầm cằm cô mà lay nhẹ.

Erena mơ màng tỉnh dậy, bàng hoàng khi khuôn mặt của người đàn ông trước mặt mình.

Cô gái trẻ cô gắng cựa quậy tay chân nhưng bất lực, tiếng dây xích loạch xoạch khi chạm xuống nền bê tông, tay chân cô bị xích chặt trên ghế.

Đôi mày chau lại đầy tức giận, từng nếp nhăn xô lại với nhau trên vầng trán cao của cô gái trẻ.

Đôi môi cong tớn lên, giọng điệu gắt gỏng phả thẳng vào mặt hắn.

– Gì đây? Các người muốn gì? Mục đích là gì? – Cô gắt giọng lên thật lớn.

– Cô biết mà, đồ phản bội. – Thanh niên với điếu thuốc lá đang cháy trên tay, nhếch miệng với giọng điệu đầy kênh kiệu.

– Phản bội? Hừ! – Erena vênh vênh khuôn mặt, hất giọng một cái sắc bén.

– Vốn dĩ từ đầu tôi đã chọn Victor, tới giờ vẫn một lòng theo chân Victor, các người dựa vào gì mà nói tôi là đồ phản bội? – Erena trợn mắt nhìn chúng với vẻ khinh miệt.

– Con đĩ này, tới bây giờ mày vẫn không nhận ra là mày sai sao? – Thanh niên đứng phía ngoài cửa bỗng gằn giọng đầy tức giận.

– Sếp, có một chiếc túi lạ ở đây, vô cùng đáng nghi! – Một tên khai báo.

Victor đứng cạnh Vivian, liếc mắt xuống nhìn vẻ sợ hãi của cô bé, rồi lại đưa mắt nhìn một tên vặt vãnh cố gắng mở chiếc túi khả nghi ấy ra.

Phéc-mơ-tuya của chiếc túi được kéo ra nhẹ nhất có thể, tuy nhiên, âm thanh trong đó vang lên khiến cả khu mỏ im bặt.

“Tít, tít”.

– Bom! – Tên vặt vãnh kia hét lên thật to, khiến ai nấy đều hốt hoảng, liền chạy toán loạn nhưng không kịp.

Victor mở to mắt ngạc nhiên, như một phản xạ tự nhiên, anh liền quay ngoắt lại phía sau, một tay đỡ lấy eo của Vivian, lập tức nằm xuống đất.

Hai củi chỏ anh chống xuống đất, một tay che chắn trên đầu cô, tay còn lại ghì mạnh xuống đất, anh trên, cô dưới, cơ thể to lớn của anh đã che cho cô hoàn toàn.

– Bịt tai vào! – Victor lớn tiếng ra lệnh, nét mặt thể hiện sự vội vàng khiến Vivian lúng túng đưa hai tay bịt lỗ tai lại.

Một tiếng “bùm!” nổ lên tương đối to, lửa bùng lên, đám khói tỏa ra nghi ngút.

Trong tầm nhìn hạn hẹp của cô bé, vụ nổ nằm sau lưng anh, thật đáng sợ. Victor nhăn mặt chịu đựng, điều đó khiến cô càng thêm sợ hãi.

Áp lực của bom nổ tác động mạnh tới anh khiến anh bị ù tai, đầu choáng váng, cảm giác như bị đánh thật mạnh vào lưng, nó nóng ran lên, máu từ khóe môi cũng chảy xuống cằm.

Khóe mi cô ươn ướt, lắp bắp không nói nên lời.

– Zeta…! – Vivian lúng túng dìu anh nằm ngửa sang bên cạnh, lúc này mới thấy bắp tay trái của anh cũng đã bị thương do sát thương của vụ nổ.

Lúc này, Angela cùng với JD an toàn ngồi dậy do được những tên trong tổ chức che chở cho, liền vội vã chạy tới bên anh.

Victor mắt mờ dần, tai ù, đầu choáng váng, trước mắt anh, bóng hình của Vivian cũng mờ dần, tiếng gọi trong đau xót, thảm thương của cô bé chỉ còn văng vẳng trong đầu anh:”Zeta! Zeta…!”

Một giọt nước nhỏ nhẹ từ trên xuống má anh, nó lăn dài trên má rồi chảy xuống đất, đó là điều cuối cùng anh cảm nhận được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.