[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 21 Đền bù – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 21 Đền bù

Ánh mắt đáng sợ của anh như tóm gọn hồn cô ngay lúc đó, bàn tay nhỏ bé của cô cứ bám lấy bàn tay anh, khẽ cào nhẹ do không còn sức lực.

Cái nhìn của anh dành cho cô rất đỗi đáng sợ, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, anh như trở thành một con người khác.

Cái nhìn ấy đầy thù hận, như muốn bóp chết cô ngay tức khắc.

Bỗng chốc lại trở về chính anh, bàn tay được thả lỏng ra, mí mắt cũng khẽ buông xuống.

Cô lùi lại, một tay ôm nhẹ lên cổ mình, ra sức hít thở lấy lại không khí, đôi mắt long lanh lại ngước lên nhìn anh.

Ánh mắt anh đượm buồn, tiếng thở dài nẫu lòng ấy cũng khiến cô đoán ra được người mà anh đã đối đầu trong đêm nay là ai.

Đôi tay bé nhỏ của cô khẽ đặt úp lên trên tay anh, giọng nói nhẹ nhàng, khe khẽ như giúp anh bình tĩnh lại.

– Đó là cảm xúc nhất thời, nhưng anh biết em không bao giờ phản bội anh mà. – Ánh nhìn của cô có chút sợ hãi, nhưng đã được kìm nén lại.

Anh chỉ lặng nhìn cô rồi khẽ đứng dậy bỏ đi, vết thương cũng tự mình băng lại.

Anh không hé nửa lời, nhưng nhìn thoáng qua cũng có thể nói anh đang cố kiềm chế lại, sự tức giận của anh đối với người từng là tri kỉ kia giờ đã lan sang người con gái này.

Anh cầm lấy chiếc gối từ trên giường và ra nằm ở sofa, cô cũng chỉ biết ngơ ngác nhìn anh, miệng cũng không dám hé ra.

Chiếc đèn được tắt phụp đi, không khí trầm mặc, im lặng lại một lần nữa bao trùm nơi đây.

“Anh cứ im lặng như vậy, có chuyện gì cũng không chia sẻ với em, vừa làm em sợ lại vừa làm em lo.”

Chiếc giường rộng thênh thang, cô nằm một mình thấy cô đơn vô cùng, nhưng đêm nay anh muốn nằm riêng, có lẽ vì muốn tự bình tĩnh lại mà như vậy, cô cũng không còn cách nào khác

Từ bỏ chiếc đệm êm đềm và rộng rãi để đặt lưng trên chiếc sofa có chiều rộng khá hạn chế, anh vắt tay lên trán mà suy nghĩ, đôi mày chau lại đăm chiêu.

“Sao cậu ta có thể cố chấp tới vậy, bị tẩy não rồi à hay sao?”

Nghĩ tới cuộc đối thoại tối nay với Alpha, anh lại thấy khó chịu, tức giận vô cùng.

Giờ đây chỉ còn lại sự căm ghét đối với Alpha, và hận thù với V. Cái nơi chết tiệt đáng nguyền rủa ấy.

Anh khẽ nhìn lên phía giường, cô nằm im re nhưng anh biết cô chưa ngủ, đôi lúc còn nghe được tiếng sụt sùi vọng lại.

Từng giọt nước mắt khẽ lăn xuống và thấm đậm vào gối, không rõ vì sao mà nước mắt cô cứ rơi mãi, muôn ngừng lại cũng không thể.

Cô cảm thấy bất lực hơn bao giờ hết, mọi chuyện tồi tệ luôn ập đến với anh nhưng cô lại chẳng biết gì, bởi vậy mới không thể an ủi anh.

Angela khẽ vòng ra trước, đặt cốc nước đá lên bàn, đứng ra xa nhìn anh.

– Sao? Anh thấy kích thích khi em mặc thế này à? – Cô chống một tay vào hông, hất mặt lên coi bộ rất kênh kiệu.

– Không. – Anh thản nhiên trả lời, đồng thời chỉ tay vào chiếc áo choàng tắm mà cô đang mặc trên người.

– Nhưng nếu em cởi nó ra thì có thể đấy. – Anh nói bằng một giọng khiêu khích cô, cùng với ánh mắt của một con thú đói khát như hiện tại, khó thể phủ nhận anh có một sức hút nhất định.

Cô bật cười nhỏ nhẹ thành tiếng, liền quay lưng lại với anh, tay cầm vào vai áo, khẽ kéo xuống từ từ.

Môi cô được cắn nhẹ đầy gợi tình, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía người đàn ông đang ngồi kia.

Vai áo trễ xuống để lộ bờ vai trắng bóc, mịn màng ẩn hiện dưới dây áo lót màu đen.

Hông cô đánh qua đánh lại, uyển chuyển điệu nghệ khiến anh nóng mắt vô cùng.

Chẳng mấy chốc, chiếc áo choàng tụt xuống khỏi người cô, bộ bikini ren với màu đen huyền bí, gợi tình của cô đã được phơi bày trước mặt anh.

Thấy anh vẫn giữ nguyên bộ dạng điềm tĩnh như vậy, cô cảm thấy tức tối vô cùng.

– Sao? Vẫn không đủ quyến rũ với anh à? – Cô bạo miệng rồi mạnh dạn tiến tới trước mặt anh, ngồi xuống đùi người đàn ông trẻ.

– Tôi đâu có nói gì. – Anh cười gượng gạo cho qua.

Cô giơ hai tay lên và đặt lên hai bên xương hàm của anh, đôi môi căng mọng cứ thế mà ghé sát vào.

Bỗng điện thoại của anh lại rung lên, theo phản xạ, anh liền quay ngoắt mặt về phía chiếc điện thoại, nụ hôn nồng cháy của cô lỡ trao nhầm cho má anh.

– Vậy tôi sẽ tới ngay. – Anh nói qua điện thoại rồi cúp máy, đồng thời cũng gạt cô xuống khỏi đùi.

Cô gái ngơ ngác nhìn anh, bất chợt tức giận nói thật lớn tên anh.

– Victor! – Cô thốt lên đầy tức tối.

– Tôi sẽ đền bù cho em sau. – Anh chỉnh lại quần áo rồi quay lưng bỏ đi.

Trong lúc cô còn giãy nảy vì hành động phũ phàng ấy, cái giọng trầm ấm áp của anh lại vang lên.

– Đêm nay mong em không ngủ sớm quá. Tôi không muốn làm một mình. – Anh nhếch mép nói một câu ẩn ý, cô cũng bật cười theo ý hiểu của mình.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.