[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 19 Hà Nội – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 19 Hà Nội

Anh ngồi dậy một cách gượng gạo, lưng ướt đẫm mồ hôi. Một tay anh chống vào cằm, chau mày suy nghĩ.

– Trông anh không khỏe lắm, hay là ngủ thêm chút nữa? – Cô lo lắng hỏi nhỏ.

– Còn một nơi tôi cần phải đến. – Anh trả lời bằng giọng mệt mỏi, lập tức đứng dậy cầm thêm chiếc áo khoác da.

***

Chiếc xe taxi dừng tại một khu dân cư nhỏ, nhà cửa ở đây rất tạm bợ, nếu dùng từ để miêu tả chắc chỉ có từ “ổ chuột” là đúng.

Dân cư nơi đây hầu hết là dân lao động nên việc cả khu vắng tanh vào lúc 1 giờ trưa cũng là điều dễ hiểu.

Anh đứng sừng sững trước một căn nhà nhỏ rất đỗi quen thuộc.

Tay anh đặt nhẹ lên cánh cửa sắt đã hoen rỉ ấy và kéo mạnh sang bên, cánh cửa được mở toang ra, bên trong là một màu đen tới đáng sợ.

Nơi này khiến anh khó chịu, chưa từng có ý định sẽ quay lại đây một chút nào.

Cô gái trẻ bước qua cánh cửa theo bóng lưng anh, tò mò đưa mắt nhìn xung quanh, nơi đây thật sự rất lụp xụp, nghèo nàn.

Anh đi vào trong nhà giữa, nơi ánh đèn của TV vẫn sáng, nhưng chiếu thẳng vào phía một người đàn ông trung niên đang nằm bò trên sàn, xung quanh biết bao là những chai rượu, vỏ lon bia.

Anh đứng đó nhìn ông ta bằng ánh mắt đầy vẻ khinh thường và sự căm hận.

– Trông ông vẫn tệ như ngày tôi đi. – Anh nhếch mép nói một câu sặc mùi khinh rẻ ông ta.

Nghe tiếng người, ông ta lục đục ngồi dậy khỏi đống rác dưới sàn.

Nhìn người ông gầy gò, ốm yếu vô cùng. Đôi mắt nheo nhắm nhìn anh, bàn tay run run cố với tới.

– Khải…con… – Giọng ông lắp bắp, khàn khàn, thốt ra cũng khó khăn.

Anh liếc mắt xuống nhìn ông đầy căm giận, tay nắm chặt lại khiến cho các đường gân trên mu bàn tay nổi lên rõ.

Ông đưa mắt sang nhìn cô gái bên cạnh anh, hai đồng tử giãn to ra.

– Cô… – Ông lắp bắp rồi lồm cồm bò dậy, tay cố với tới cô.

Cô sợ hãi nhìn ông rồi lùi lại sau lưng anh.

Ông đứng dậy, người đứng có thấp hơn anh, lập tức bị một bàn tay khỏe khoắn cản ông lại ngay giữa ngực.

– Nếu ông động tới người của tôi, tôi hoàn toàn không tha thứ. – Anh nhắn nhủ một cách đáng sợ vào tai ông.

Thấy chàng trai ấy nói bằng giọng thẳng thắn như vậy, ông chập chững lùi lại, ngắm nhìn anh kĩ lưỡng từ trên xuống dưới.

– Càng lớn con càng giống mẹ con. – Ông cười nhẹ nhàng nhưng có chút say xỉn.

Anh nắm chặt tay lại, răng cắn chặt lại với nhau, những nếp nhăn trên trán thể hiện sự tức giận.

– Ông không có tư cách nhắc đến bà ấy. – Anh nói bằng giọng nín nhịn.

– Nhắc tới cô ta mà cũng cần phải có tư cách? – Ông cười khành khạch, dáng đứng cũng không còn vững vàng.

Nghe vậy khiến anh tức điên lên, chân liền bước tới đồng thời tay nắm chặt cổ áo ông.

– Em… – Cậu ta lúng túng.

Anh nghiêng đầu hết bên này rồi sang bên nọ, chẹp miệng một tiếng.

– Nhưng tin cậu một lần chắc cũng không sao. – Anh nói một cách thẳng thừng khiến cậu ta giật nảy mình.

Cậu ta mừng rơn ngước mặt lên, miệng nở nụ cười tươi rói.

– Anh…vậy là anh nhận em sao? – Cậu ta mừng rỡ vô cùng nhưng cố gắng hỏi lại cho chắc.

Anh quay mặt đi rồi nói một câu xanh rờn.

– Tôi không nói lại lần hai.

Cậu trai biết vậy cũng im miệng, chỉ biết cười thầm trong lòng vậy thôi.

Anh nhìn ra xung quanh, thấy một máy bán hàng tự động, như một thói quen liền quay mặt sang cô mà ra lệnh.

– Chờ ở đây với cậu ta, tôi đi mua nước.

Cô cũng chỉ biết cười nhẹ rồi gật đầu nghe theo, cử chỉ này của cô đã khiến Omega phải chú ý.

Khi bóng anh đã đi khuất khỏi tầm nhìn, Omega mới mạnh bạo tiến lên trước mặt cô, hai tay đặt mạnh lên vai cô khiến cô giật bắn mình.

– Erena, cậu không nên ở gần một tên nguy hiểm như hắn! – Cậu ta trừng to mắt nhìn cô, cố gắng nói điều gì đó thật gấp gáp.

Cô ngạc nhiên nhìn anh, bốn mắt nhìn nhau nhưng sắc thái biểu cảm lại đối lập.

– Erena, ở V vẫn luôn có chỗ cho cậu, Alpha..anh ấy và mọi người vẫn chờ cậu. Erena à… – Cậu ta thở gấp gáp trong lo sợ, hai tay ghì chặt lấy vai cô.

Cô vì đau mà đã phản bác lại, cựa quậy nhằm gạt đôi bàn tay ấy ra khỏi vai mình.

– Cậu làm gì vậy hả? Mau bỏ tôi ra! – Cô ra sức vùng vẫy nhưng hai vai vẫn bị ghì chặt.

Cậu ta vẫn ra sức giữ lấy cô, nhưng vì cô cựa quậy nên hai vai áo cô bị tụt xuống, làm lộ bờ vai trắng nõn nà.

Nhưng nổi bật hơn cả, vết bầm tím trên cổ cô đã được phơi bày rất rõ trước mặt cậu.

Cậu ta như chẳng thể tin vào mắt mình, hai tay cũng buông thả ra một chút.

– Cậu…đã ngủ với anh ta? – Giọng cậu hơi run run vì bất ngờ.

– Tại sao vậy Erena? Sao cậu lại…?

– Mau bỏ tôi ra! Bỏ… – Cô ra sức giãy giụa.

Bỗng một tiếng “cốp” vang lên ròn rã, cậu ta bất tỉnh ngã lăn xuống đất.

Người đàn ông trẻ tay cầm một thanh gỗ nhỡ đưa đôi mắt khinh rè xuống nhìn cậu ta.

– Cậu thật sự nghĩ tôi sẽ nhận người của ông ta để làm đàn em à? – Anh nói bằng giọng khệnh khạo.

– Đừng nên tin bất kì ai. – Vừa dứt lời anh đã nhếch mép cười, nụ cười này rất riêng, chỉ mình anh mới có.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.