[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 134 Mất con – Botruyen
  •  Avatar
  • 31 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 134 Mất con

Một người đàn ông ngồi trên ghế ngoài hành lang bệnh viện, người khom xuống, hai tay che lên miệng, đôi mày chau lại đầy vẻ lo sợ. Người con gái trong kia đang trong tình hình nguy cấp đến thế nào, anh cũng chẳng thể biết được. Cú ngã của Erena nằm ngoài dự tính của anh, hơn nữa việc Erena đang mang thai thì anh thật sự không biết, nếu biết anh đã không để sự việc đáng tiếc đó xảy ra.

Người đàn ông còn lại với chiếc áo sơ mi màu sẫm đã dính máu thì cứ đi đi lại lại, trong lòng cứ rối như tơ vò, thật sự không thể ngừng lo lắng khi nghĩ tới người con gái ấy, cảnh tượng kinh hoàng cô nằm trên vũng máu lại ập đến trong tâm trí anh. Victor đưa mắt nhìn lên dòng chữ “phòng cấp cứu” mà trong lòng quặn lại, miệng khẽ chẹp một tiếng đầy đau đớn, một tay giơ lên vuốt lấy khuôn mặt đang nhễ nhại mồ hôi.

Chợt anh đưa mắt nhìn xuống người đàn ông đang khom mình ngồi dưới ghế ngoài hành lang bệnh viện, Victor liền chau mày lại đầy tức giận, thật sự cảm thấy ghê tởm cái dáng vẻ giả tạo, cảm tưởng như hắn đang quan tâm, lo lắng cho cô như vậy sau khi đã khiến cho chuyện xảy ra như thế.

Victor bước tới bên Mark với vẻ đầy tức giận, hai tay anh nắm chặt lấy cổ áo anh ta rồi dựng đứng lên, ánh mắt trợn trừng lên rất dữ tợn.

– Mày cố tình đúng không?! Mày cố tình làm hại Erena chỉ vì mày vẫn còn thù tao đúng không?! – Victor gằn giọng rồi nói với ngữ điệu tức giận, dường như chẳng thể làm chủ được mình nữa.

– Không…! Tôi không… – Mark chau mày đáp lại đầy bối rối.

– Mày vẫn luôn căm thù tao vì đã cho mày một cái chân bị què còn gì?! Khiến cho mày quanh năm suốt tháng chỉ có thể quanh quẩn ở cái cửa hàng của mày! Mày rộng lượng tới mức có thể sẵn sàng bỏ qua cho tao cơ à?! – Victor vừa trừng mắt vừa dồn dập nói với những lời lẽ khiêu khích nhằm lật tẩy bộ mặt mà anh cho là giả tạo ấy.

Mark chau mày nhìn thẳng vào người đàn ông đang nổi điên lên trước mặt mình, anh nhìn xuống hai bàn tay đang nắm chặt lấy cổ áo mình tới mức gân nổi đầy lên mà trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, gò bó như bị dồn vào bước đường cùng.

– Đúng là tôi đã rất muốn tặng lại anh môt nhát dao vào đúng vị trí anh cho tôi vào 6 năm trước… nhưng tôi không hề muốn làm hại tới Erena… tôi thậm chí còn không biết cô ấy đang mang thai! – Mark nghiến răng lại nói, nhưng nét mặt lại thoáng vẻ đau buồn khi nhắc tới người con gái đang được cấp cứu trong kia.

Victor nghe lời ngụy biện ấy mà chợt thấy nực cười, khóe môi nhếch lên, một nụ cười bao hàm quá nhiều cung bậc cảm xúc, thật sự hỗn loạn, đau đớn, tức giận,…

Anh không chần chừ thêm mà lập tức rút một con dao găm trong bao được cài sau thắt lưng ra rồi dí vào người Mark, khiến anh ta tròn mắt ngạc nhiên mà cũng không kém phần hoảng hốt.

– Đấy! Mày cho tao một nhát vào đây đi! – Victor nhướn mày nói như khiêu khích Mark rồi đập tay vào đùi mình như một sự gợi ý cho anh ta.

– Mày thậm chí có thể lấy đi cả hai bên chân tao, cho tao ngồi xe lăn cả đời cũng được! Có biết bao nhiêu cách, nhưng sao mày lại chọn cách làm hại đến người phụ nữ của tao… và con tao cơ chứ…? – Victor trừng mắt nghiến răng nhìn anh ta.

Trong Mark vẫn còn cảm thấy rất bối rối và lo lắng cho Erena, sau sự cố đó, thật sự là trong thâm tâm anh không còn nghĩ đến việc trả thù, mà lúc này đây anh chỉ lo cô có bị sao không. Không thể phủ nhận rằng lúc trước, khi mới gặp lại Erena, Mark đã có ý định lợi dụng cô để trả thù Victor, hay thậm chí là làm tổn thương cô, nhưng càng tiếp xúc thì anh lại càng thấy quý cô hơn, một phần nào đó trong anh không còn muốn lợi dụng một người con gái tốt tới vậy, kế hoạch trả thù chỉ còn tập trung vào mỗi Victor, nhưng không ngờ lại xảy ra sự việc ngoài ý muốn…

– Nhưng nếu con tao có mệnh hệ gì… thì mày sẽ được chuyển sang nhà xác bệnh viện, chứ không còn đứng đây đâu. – Victor nghiến răng ken két buông lời cảnh cáo.

Victor giật lấy chiếc cốc trong tay cô rồi đặt lên bàn, anh lao đến ôm chầm lấy cô vào trong lòng mình, một tay anh vòng qua và đặt tay lên mái tóc cô, tay còn lại xoa trên má cô như cố gắng xoa dịu nỗi đau trong cô.

– Erena… Erena…! – Victor cất giọng nhẹ nhàng nhưng hơi run lên vì nghẹn ngào, nhìn người phụ nữ của anh đang khóc nấc lên, dường như trở nên điên dại vì cú sốc ngay trong vòng tay anh làm sao có thể không đau lòng.

Erena nấc lên từng tiếng đến nao lòng, cả căn phòng chỉ còn vang lên mỗi tiếng khóc của người con gái ấy, Mark chập chững bước tới gần chiếc giường bệnh của Erena mà không khỏi đau lòng thay.

Erena đặt tay lên cánh tay Victor đang ôm lấy mình, khẽ bấu lấy ngày càng chặt khiến cánh tay anh đỏ ửng lên vì những vết cào của cô. Nước mắt chảy ướt đẫm gương mặt ấy, tiếng gào khóc đầy đau đớn cũng vang vọng khắp căn phòng bệnh, một nỗi đau mà không thể diễn tả bằng lời, nỗi đau ấy có lẽ sẽ trở thành một vết sẹo, hằn sâu trong trái tim cô…

– Erena… tôi xin lỗi… tôi thật sự không cố ý… – Mark cất tiếng đầy ăn năn, bản thân cũng cảm thấy tội lỗi vô cùng. Anh đứng chắp hai tay trước người, đầu cúi gằm xuống mà chau mày đầy tự trách, tuy nhiên vẫn chỉ có tiếng khóc nấc lên đầy đau đớn đáp lại.

____

Phải mất gần nửa tiếng đồng hồ Erena mới có thể bình tĩnh lại, Victor đã để cô nằm xuống để có thể nghỉ ngơi thoải mái, đôi mắt cô đỏ hoe, sưng húp lên bởi khóc quá nhiều, trông thật sự rất đáng thương. Trong suốt khoảng thời gian đó, Mark vẫn lì người đứng gần và luôn miệng nói xin lỗi, mong cô tha thứ, nhưng Erena dường như chẳng có tâm trí để tâm đến, tất cả những gì cô nghe thấy chỉ như một tiếng ồn ào bên tai, phần nào mang lại sự phiền phức.

Chẳng những không thể thu hút được sự chú ý của Erena, Mark còn vô tình đánh thức sự nóng nảy trong Victor, người đàn ông ấy lúc này nhìn thấy anh giống như một sự khiêu khích, một cái gai trước mắt cần phải nhổ.

– Mày còn có thể quanh quẩn trước mặt cô ấy sao thằng hèn?! – Victor nhếch mép nói khẩy một câu như xoáy anh ta, chân cũng bước nhanh dần tới trước mặt người đàn ông kia với sắc mặt vô cùng dữ tợn.

Mark không phản ứng lại gì, vẫn chỉ lặng im đứng đó như chấp nhận. Tuy Erena nằm yên trên giường, mắt liếc sang một bên, không có vẻ gì là bận tâm tới hai người họ nhưng thâm tâm thì không phải vậy.

– Hai người ra ngoài đi. – Cô cất giọng thều thào ra lệnh.

Victor ngoái mặt nhìn cô đang nằm trên giường bệnh rồi khẽ thở dài, cô đã mệt mỏi tới vậy mà anh còn làm ồn, thật sự vô tâm rồi…

Anh bặm môi lại rồi dùng tay ẩn vai người đàn ông kia, cùng bước ra phía cửa phòng bệnh. Một chân anh vừa mới bước ra ngoài, tay đang đặt lên cánh cửa định kéo vào đóng.

– Victor… anh đừng làm hại ai nữa… – Giọng cô cất lên thật ốm yếu khiến Victor quay ngoắt lại nhìn, lời nói khiến anh vô cùng ngạc nhiên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.