Cả ba người họ cùng ngồi ăn trên một chiếc bàn dành cho bốn người, Tường Vy ngồi cạnh Alpha mà người vẫn còn hơi run lên đầy cảnh giác, tay cô cầm lấy chiếc đũa trên tay mà vẫn còn đầy gượng gạo.
Người phụ nữ ngồi ở vị trí đối diện liền đưa mắt nhìn lên người con gái ấy mà quan sát thật kĩ càng từng hành động và sắc mặt của cô.
– Hai người ăn đi không nguội. – Bà cất giọng nói thật từ tốn rồi cầm đũa lên gắp đồ ăn vào bát mình.
– V… vâng… – Cô tiểu thư giật mình lúng túng rồi cũng bắt đầu sử dụng đôi đũa của mình.
Bữa trưa vừa mới chỉ diễn ra được vài phút, người phụ nữ ấy lại ngước mắt lên nhìn Tường Vy mà khóe mi lại khẽ nhếch lên, bà từ tốn cất giọng.
– Thật không ngờ tiểu thư đây lại hiếu học và chăm chỉ tới vậy, ngay tới cả một chút giờ nghỉ trưa mà cũng cặm cụi vùi mặt vào công việc. – Bà Thủy chẹp miệng rồi nói với ngữ điệu có phần mỉa mai ẩn sâu trong đó.
Tường Vy đang nhai đồ ăn trong miệng liền trở nên ngập ngừng đầy gượng gạo, bản thân cũng vô cùng ngạc nhiên khi bà nói vậy.
– À, tại hôm trước tôi cũng có việc cần lên sân thượng nghe điện thoại nên mới vô tình nhìn thấy hai người, xin lỗi nhé. – Bà nhếch môi tiếp tục ngữ điệu ấy.
Cả cô và anh đều có thể nhận ra sự mỉa mai thầm kín ấy, đôi mày của Alpha bất giác chau lại khẽ ngước đôi mắt hình viên đạn ấy lên mà nhìn người phụ nữ đó, môi anh hé ra định cất lời bởi sự không hài lòng trước lời nói ấy, nhưng…
– Tôi phải cố gắng hết sức để có thể chứng tỏ cho các cổ đông thấy rằng tôi có đủ tư cách và năng lực để có thể ngồi trên chiếc ghế chủ tịch. – Cô ngẩng mặt lên mà đáp trả đầy thẳng thắn, miệng cũng kèm theo một nụ cười tươi tắn.
Bà Thủy nghe vậy liền bĩu môi chẹp miệng đầy ngạc nhiên, nhưng rồi cũng tiếp tục hỏi vặn vẹo cô sau khi nghe thấy lời nói như khẳng định đầy quyết tâm.
– Cái thái độ của tiểu thư cũng khiến tôi ngạc nhiên thật chứ! Ngày nào tôi cũng thấy tiểu thư rất niềm nở chào hỏi tất cả mọi người trong công ty, từ chức vụ cao nhất hay tới cả nhân viên quét dọn. Khác hẳn với cái thái độ kiêu căng, vênh mặt lên với mọi người mỗi khi tới công ty trước kia. – Bà cười tủm tỉm đầy khiêu khích, khẽ liếc mắt nhìn cô rồi lại cúi xuống tiếp tục ăn.
Tường Vy bỗng ngừng lại hành động đang làm của mình, bất chợt cảm thấy chột dạ, trong lần họp cổ đông trước đây không phải lần đầu tiên cô gặp bà Thủy, mà trước đó cô cũng đã gặp bà một vài lần mỗi khi tới công ty để xin tiền từ ông Phúc Thạch, nhưng thái độ của cô lúc đó lại không có một chút gì là tôn trọng bà, vậy nên giờ đây bà không ưa cô hay có những lời mỉa mai đầy hiềm khích với cô thì cũng dễ hiểu.
Alpha khẽ cảm thấy nhói lên trong lòng khi nhìn thấy bộ dạng đáng thương nhưng vẫn phải gắng gượng gồng mình lên của Vy, anh để cô cầm chiếc khăn rồi cởi chiếc áo vest ra, choàng lên người cô, Tường Vy bị ướt thế này nếu trúng gió thì sẽ bị cảm lạnh mất.
Cô giơ tay lên mà nắm lấy cổ tay anh, hướng đôi mắt dịu dàng nhìn lên người đàn ông ấy.
– Anh Phong… anh chỉ cần ở bên em thôi… là được rồi… – Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại khiến anh phải suy nghĩ rất nhiều.
Suốt buổi chiều ngày hôm ấy, Tường Vy đã cố gắng tới gặp những chủ sở hữu còn lại của các căn hộ trong khuôn viên khu chung cư Golden Star. Tuy nhận lại là những phản ứng vô cùng gay gắt nhưng vẫn có một phần nhỏ những người cảm thông cho cô và có thể cho là chấp nhận lời xin lỗi ấy, bởi lẽ người gây ra mớ hỗn độn này là ba của cô, chứ không phải cô.
Kết thúc một chuỗi ngày đầy mệt mỏi, cả cô và anh đều cùng nhau sánh bước bên nhau dưới hầm gửi xe của chung cư. Cả căn hầm vô cùng vắng bóng người nên tiếng bước chân cũng vang vọng khắp không gian rộng lớn ấy.
Alpha vừa bước đi vừa chau mày đầy suy ngẫm, chợt bước chân của anh dừng lại, Tường Vy thì vẫn cứ bước trước anh vài bước nữa. Người đàn ông ấy đột nhiên với tay ra nắm lấy cổ tay cô, Tường Vy ngơ ngác quay người nhìn anh.
Nhìn sắc mặt không mấy tốt đẹp của Alpha, Tường Vy có phần cảm thấy ngạc nhiên xen lẫn với lo lắng.
– Anh có chuyện cần nói với em. – Anh ngước ánh mắt nghiêm túc lên nhìn cô khiến cô ngỡ ngàng vô cùng.
– Anh yêu em… Vy, mình hẹn hò nhé? – Anh cất ngữ điệu dịu dàng, hướng ánh mắt chân thành ấy vào cô. Tường Vy khẽ giật mình đầy bất ngờ.
– Anh xin lỗi đã bắt em phải chờ lâu tới vậy, vì anh không thể tìm ra được một thời điểm phù hợp để có thể nói về chuyện này, những chuyện không hay cứ thi nhau ập đến liên tục… nhưng giờ thì anh đã tìm ra rồi… Anh muốn có một danh phận thích đáng để có thể bên em đường đường chính chính… – Alpha tiếp lời với những lời nói hết sức nhẹ nhàng, cô tiểu thư nhìn anh mà trong lòng khẽ run lên vì cảm xúc trong cô lúc này như một mớ hỗn độn, từ bất ngờ tới bối rối rồi tới cả sự hạnh phúc đang trào dâng lên.
Được chính tai nghe lời nói ấy được thốt ra từ miệng của người đàn ông mình yêu, Tường Vy dĩ nhiên xúc động và hạnh phúc vô cùng. Cô dùng đôi mắt long lanh ấy nhìn anh rồi khẽ bặm môi lại kìm nén cảm xúc của mình, lặng lẽ gật đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô tiểu thư, Alpha bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn trong lòng, anh nở một nụ cười mỉm nhẹ nhàng đầy hài lòng, một tay kéo cô vào lòng mình, vòng tay ôm chặt lấy, người con gái này cuối cùng đã trở thành bạn gái của anh thật rồi.