Victor ngoái mặt nhìn người con gái với mái tóc màu đỏ hung ấy đang tiến lại gần rồi ngồi phịch xuống chiếc sofa với vẻ thoải mái, chân vắt ngang.
– Vivian, không cần thiết phải làm thế đâu. – Victor thở dài nhìn cô đầy áy náy.
– Là em muốn cho vay mà, chẳng nhẽ anh không muốn lấy? – Cô nheo mắt nhìn anh.
Victor như bị lời nói của cô dồn vào chân tường, khẽ cắn môi mà nghĩ ngợi.
– Anh cũng đừng lo về việc phải trả tiền sớm, Jason đã đồng ý cho anh trả muộn rồi. – Cô nhướn mày nhìn anh cười nói bông đùa, lát sau lại nhìn sang người anh trai của mình còn đang trố mắt ngạc nhiên trước lời nói thẳng thừng ấy của cô.
– Gì…? À ừ, cậu cứ từ từ mà trả cũng được. – JD mới đầu còn bàng hoàng ra vẻ không đồng tình, nhưng sau khi nhận được ánh mắt long lanh đầy vẻ xin xỏ của người em gái thì cũng liền mủi lòng.
Ngay sau khi người con trai ấy cầm vali tiền mà đi mất, JD mới có dịp để chất vấn cô em gái bướng bỉnh của mình.
– Làm cái trò gì thế hả? – JD chau mày luờm cô em gái, chân vắt ngang, hai tay duỗi ra, vắt sang hai bên thành ghế.
– Anh tạo cơ hội cho anh ấy một chút đi, đây đâu phải chuyện lúc nào cũng xảy ra, chắc phải có chuyện gì gấp lắm thì Victor mới phải vậy. – Vivian nhướn mày bĩu môi mà nói với giọng thản nhiên.
Nhìn thấy thái độ ấy của cô đương kim tiểu thư mà trong lòng có phần không hài lòng và còn khá hoài nghi.
– Này, đừng nói với anh là em vẫn thích cậu ta nhé? – JD nhíu mày mà hỏi cô với giọng hơi gằn lại.
– Ừ. – Vivian im lặng suy nghĩ một lát rồi ngoái đầu lại nhìn anh mình đầy vẻ hồn nhiên.
– Này! – JD quát nhẹ.
– Yên tâm. Anh ấy đối với em cũng chỉ giống như anh thôi. – Vivian nhìn sự phản kháng gay gắt đó của JD rồi cũng đáp trả lại một cách bình thản. Hai người đối mắt nhau một hồi, JD nghe cô nói vậy trong lòng cũng cảm thấy yên tâm nhưng không phải hoàn toàn, mối quan hệ của Victor và Erena đang tiến triển rất tốt đẹp, không ai là không biết điều đó, nếu Vivian trở thành người thứ 3 trong mối quan hệ ấy thì chẳng hay ho gì, bản thân JD lại thoáng nhớ về nữ sát thủ nổi tiếng tài hoa vài năm về trước đã gục ngã dưới chân người đàn ông ấy như thế nào.
Vivian thở dài một hơi rồi đứng phắt dậy, cầm theo chiếc túi xách có ý định bỏ đi, trước khi bước hẳn chân ra ngoài cánh cửa, cô không quên ngoái đầu lại mà nói với ngữ điệu quen thuộc ấy.
– Nếu anh cần tiền gấp thì em sẽ ứng trước cho Victor để trả anh ngay. – Cô nhếch môi cười rồi bỏ đi ra ngoài. Còn lại JD trong căn phòng ấy mà thở dài đầy phiền muộn. Anh biết mối quan hệ giữa cô và Unknown rất thân thiết, nhưng anh vẫn thật sự lo lắng về cảm xúc trong cô và suy nghĩ của cô về chuyện tình cảm nghiêm túc. Anh rất mong có một người có thể khiến cô mở lòng và có thể cho anh sự tin tưởng để anh có thể yên tâm trao gả cô em gái duy nhất của mình, nhưng để có thể tìm một người giống với Victor và đọng lại được trong trí óc của Vivian thật nhiều kí ức đẹp thì thật khó…
Anh nhìn máu chảy ra ngày một nhiều mà lời nói cũng khó có thể cất lên, trong đời anh chưa từng phải đối diện với chuyện gì khiến anh phải luống cuống, bối rối tới như vậy.
– Victor… hãy cứu con của mình…! – Erena ngước đôi mắt long lanh lên mà nhìn người đàn ông đang ôm lấy mình trong vô vọng, khóe môi cô run lên đầy sợ hãi.
Chỉ có Mark là ngồi phía sau họ mà tâm lí hoàn toàn bất ổn, “con” sao…? Anh không biết là Erena đang mang thai, đừng nói là cú ngã đó đã… Không lâu sau chiếc xe cứu thương mà Mark nhanh chóng gọi đã tới.
____
Tường Vy và Alpha cùng đi lại trên hành lang, đơn giản chỉ là anh đi cùng cô tới văn phòng của phó tổng giám đốc, ông Khánh, để cho ông xem qua những kế hoạch dự tính sắp tới mà họ đã đề ra, nếu ông thấy có thể khai triển thì họ sẽ cùng áp dụng cho việc tranh cử với chức chủ tịch của Venela.
Nhưng sau khi họ cùng nhau rời khỏi văn phòng của phó tổng giám đốc cũng là giờ nghỉ trưa, họ đang cùng nhau đi dọc hành lang, bàn bạc xem sẽ đi ăn gì.
– Em muốn ăn gì? – Anh vừa sánh bước bên cô vừa quay mặt sang hỏi.
– Ăn gì cũng được mà. Ăn qua loa thôi, đầu giờ chiều em phải đi gặp chủ của các căn hộ ở Golden Star nữa, chẳng phải chúng ta nợ họ một lời xin lỗi sao? – Cô hất mặt nhìn anh.
Alpha nhìn xuống cô rồi cũng tủm tỉm cười đầy đắc ý, Tường Vy sau khi trải qua mấy ngày đầy rắc rối vừa qua mới dần bộc lộ được những khả năng tiềm ẩn trong cô, lúc này anh mới thấy trí thông minh của cô được phát huy tột độ, bản thân cũng cảm thấy tự hào.
Chợt bước chân của cô khựng lại, mặt ngạc nhiên vô cùng khi nhìn về phía trước, Alpha cũng bất ngờ trước vẻ mặt đó, liền từ từ ngoái mặt nhìn về phía trước.
Người phụ nữ đứng trước mặt họ mang một vẻ cao sang, quyền lực, ánh mắt nhìn về phía hai người với vẻ sắc bén.
Tường Vy nhìn bà rồi ngập ngừng cúi chào, Alpha cũng lập tức lặp lại hành động đó theo cô thể hiện sự kính trọng, người phụ nữ ấy cũng bất ngờ rồi ngập ngừng đáp lại.
– Tôi có thể mời tiểu thư và cậu Alpha đây đi dùng bữa trưa không? – Bà Thủy – trưởng phòng nhân sự – cất lời mời.
Tường Vy nghe lời mời ấy mà trong lòng cảm thấy ái ngại, bàn tay khẽ nắm hờ vào vạt áo đầy bối rối, trong cuộc họp cổ đông lần trước cô đã trả lời được câu hỏi của bà một cách xuất sắc, nhưng thái độ bà lúc đó lại như không mấy hài lòng, có lẽ cô đã gây ra một ác cảm lớn cho người phụ nữ này rồi, hôm nay bà lại còn có ý mời cả hai người đi ăn, cô thật tình không biết phải làm thế nào.
Tường Vy bặm môi lại đắn đo suy nghĩ rồi khẽ liếc mắt nhìn sang anh như cầu cứu.