[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 13 Cảm – Botruyen
  •  Avatar
  • 31 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 13 Cảm

Anh thất vọng tràn trề, liền quay lưng bỏ đi.

Anh cười khinh, khinh cho cái niềm tin mong manh ấy của chính bản thân mình, đôi chân anh lang thang khắp đường phố New York.

Đường phố đông đúc, tấp nập thế này, nhưng sao trong lòng anh vẫn trống vắng tới lạ thường.

Dường như không còn làm chủ được bản thân, đôi chân ấy đã đưa anh tới một hộp đêm gần đó.

Anh ngồi lên chiếc ghế, búng tay gọi nhân viên quầy bar, yêu cầu một chai Tequilla.

Anh rót nó ra chiếc cốc thủy tinh nhỏ đặt bên cạnh, nâng cốc và uống lấy được.

Ánh mắt anh đượm buồn, xa xăm nhìn vào khoảng không vô định.

Mùi nước hoa nồng nặc xuyên thẳng vào mũi anh, mùi hương của phụ nữ pha lẫn với mùi cồn của rượu, chỉ cần thoáng qua nhưng anh cũng cảm nhận được ý định của cô.

– Trông anh có vẻ không vui, có cần em an ủi anh không? – Giọng cô nhẹ nhàng an ủi bên tai anh.

Anh cười khẩy một cái, quay mặt sang nhìn cô ta bằng ánh mắt say xỉn, bất cần đời.

– Cô an ủi tôi kiểu gì đây? – Anh nói bằng giọng như khiêu khích cô.

Cô gái mỉm cười nhẹ thật thích thú, khẽ đặt tay lên ngực anh, thì thầm hết sức gợi tình:”Em sẽ thỏa mãn anh.”

– Nếu cô có thể.- Anh nhếch mép cười nhạt nhẽo nhưng cũng như khiêu khích cô, xem chuyện này như một trò chơi.

Men say của rượu hòa vào với tính cách ngông cuồng với anh đã cụ thể hóa lời nói tưởng như đùa ấy, chẳng mấy chốc, đêm đó đã trở thành một đêm thật mạnh bạo.

***

Cô tỉnh giấc, đưa mắt nhìn xung quanh, mọi thứ thật xa lạ làm sao.

Cô giật mình ngồi hẳn dậy, căn phòng ngủ này không phải phòng của Victor, cũng không giống như ở khách sạn.

Cô nhìn xuống dưới, cơ thể cô trần truồng dưới lớp chăn mỏng, nằm bên cạnh cô là một chàng trai trẻ.

Cô khẽ nhăn mặt, một tay chống nhẹ vào trán, đầu óc hiện giờ vẫn còn đau do vẫn còn ngấm men rượu của đêm qua.

Toàn thân cô đau nhức, cô khẽ nhắm mắt lại và nhớ được phần nào đêm qua, lúc mà hai cơ thể trần truồng trên chiếc giường này, gần như đã hòa thành một.

Cô chẹp miệng rồi lắc nhẹ đầu, thật là rắc rối.

Chàng trai bỗng mơ màng tỉnh giấc, thấy cô đang ngồi đó, cũng cảm thấy khó xử, đành lựa lời mà nói.

– Đêm qua lúc ở quán rượu, hình như cô đã nhầm tôi với ai đó. Và cô…đã hôn tôi. – Anh nói ngập ngừng trong sự áy náy.

– Lúc đó tôi cũng hơi say nên không làm chủ được bản thân..tôi hoàn toàn không cố ý! – Anh ta khua tay hối hả.

– Có lẽ để khi khác.

Anh tắt máy rồi đi về phía bếp, dọn dẹp một số thứ trên bàn.

Cô nhâm nhi bát cháo thịt băm thơm phức do anh chuẩn bị, mùi vị thật dễ gây nghiện, không ngờ tay nghề của anh lại khá đến thế.

Cô đứng dậy và chập chững bước ra khỏi phòng.

Thấy bóng lưng cao lớn đang đứng bên bàn bên bếp, cẩn thận dọn dẹp trên đó, sao mà cô không xiêu lòng?

Nói có ai tin anh là một sát thủ chuyên nghiệp, giết người như diệt cỏ rác?

Cánh tay nhỏ bé của cô vòng nhẹ ra trước, ôm lấy bụng anh từ phía sau.

Gò má của cô áp sát vào lưng anh, nhỏ nhẹ thốt lên từng từ.

– Nếu anh giận gì thì cứ việc cáu gắt, cứ việc mắng nhiếc em…nhưng đừng gạt em ra, được không…?

Tiếng cô thốt lên nhỏ nhẹ như tiếng ngọc, trong veo, thuần khiết.

Anh thở dài trong lòng, bất chợt lại cảm thấy khó xử. Người con gái này rốt cuộc muốn anh phải làm sao? Victor lặng lẽ đưa mắt nhìn xung quanh, lựa chọn khôn ngoan nhất hiện giờ vẫn là nên buông tay khi còn có thể.

Bàn tay anh đưa nhẹ xuống gần tay cô, định chạm vào tay cô nhưng rồi lại thụt lại, anh nắm chặt tay lại.

Anh gạt tay cô ra khiến cô hụt hẫng, nhưng lại liếc xuống nhìn cô bằng cái nhìn chằm chằm, khẽ chau mày.

Phải quyết tâm thì mới được, từ giờ cô yêu ai, ở bên ai, dù là đã có bạn trai hay bạn gái anh đều không quan tâm, người tình nguyện ở bên anh là cô nên anh cũng chẳng màng bận tâm tới những điều cô làm.

Tuy nhiên.

– Má? – Giọng anh trầm xuống, tưởng như lạnh lùng, vô tình nhưng lại trực tiếp quan tâm, hỏi han cô.

Ắt hẳn anh hỏi về vết xước trên má cô, cô lúng túng một hồi.

– Em bị đập mặt vào cột thôi. – Cô liếc mắt nhìn xung quanh.

Anh nhìn cô mà chán trường thấy rõ, đã không thể nói dối, tốt hơn hết nên im lặng.

Lúc này cô cũng đang hơi ốm, mặt đỏ lên gay gắt, đáng lẽ nên nằm yên một chỗ.

Anh kéo tay cô vào phòng, cô lẽo đẽo theo sau như một đứa trẻ.

Anh để cô ngồi xuống giường rồi ra khỏi phòng, đóng cửa lại.

“Cốc cốc”, có tiếng gõ cửa nhà, anh lập tức ra mở cửa, nhưng ngạc nhiên vô cùng, trước mắt anh lúc này đây là nữ xạ thủ tài sắc vẹn toàn của The Demons.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.