[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 125 Đó là thái độ gì? – Botruyen
  •  Avatar
  • 72 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 125 Đó là thái độ gì?

Suốt quãng thời gian còn lại của buổi chiều, Tường Vy đã dùng để tập trung làm việc trong sự im lặng, mọi chuyện xung quanh cô cũng chẳng quan tâm, thậm chí cả khi đến giờ tan làm cô cũng không hề biết.

Alpha nheo mắt nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay, giờ đã là hơn 6 giờ chiều, tan làm được hơn nửa tiếng rồi.

– Vy, về thôi. – Anh nói với giọng nhẹ nhàng, có phần mệt mỏi.

– Nhưng em vẫn chưa xong việc, còn nhiều quá. – Cô chau mày lại nói với ngữ điệu cấp bách.

– Em có thể mang về làm tiếp mà. – Anh giở giọng dỗ dành.

– Nhưng nếu em mang về hết rồi có người muốn xem những tài liệu này thì sao? Họ muốn xem cũng chẳng xem được. – Cô nhăn mặt nói với anh.

– Vậy em đừng mang hết, mang một lượng vừa đủ thôi, đặt mục tiêu là trong tối nay phải làm hết. – Anh vẫn tiếp tục thuyết phục cô.

– Có được không? – Cô chau mày hỏi lại với vẻ mặt còn hơi hoài nghi.

– Được mà. – Anh gật đầu nhẹ nhàng.

Tường Vy quay mặt lại nhìn chồng tài liệu cao ngất ngưởng ấy mà cắn răng suy nghĩ, lát sau liền cầm lấy một tập tài liệu khá dày, gật đầu chắc nịch.

– Em có chắc là em sẽ làm hết được chỗ đó không? – Alpha chau mày nhìn tập tài liệu mà cô đang cầm trên tay.

– Chắc mà. – Cô gật đầu thật mạnh rồi rời khỏi kho tài liệu trước anh.

Alpha nhìn theo bóng cô đi phía trước mà cũng bật cười trước sự trẻ con ấy của Tường Vy. Cả hành lang đã vắng bóng người, họ cùng nhau xuống hầm để xe của công ty, bước gần đến bên chiếc mô tô màu đen của Alpha.

– Anh đưa em về nhà nhé? – Anh ngồi lên xe, tay cầm lấy 1 trong 2 chiếc mũ bảo hiểm đang được treo ở xe.

Tường Vy đứng ngẩn người nhìn chiếc mô tô của anh mà ánh mắt rủ xuống trầm ngâm.

– Về nhà anh cơ. – Cô bĩu môi, ngước ánh mắt buồn rầu ấy mà nhìn anh.

– Sao? – Anh chau mày lại, hất giọng đầy ngạc nhiên.

– Ở nhà em chẳng có ai cả… bác Lâm cũng vừa nhắn tin xin về quê vì nhà có việc gấp rồi… – Giọng cô trầm xuống mà nói thật tội nghiệp, kèm theo cái ánh mắt đượm buồn ấy, Alpha không muốn thì cũng đành phải chiều theo ý cô sau một hồi chần chừ.

Lần trước, khi Tường Vy vì tránh mặt ông Phúc Thạch, không dám về nhà nên mới ở lì tại căn chung cư số 2801 của mình ở Royal Palace, một trong những khu chung cư cao cấp nhất của ba cô. Tuy lúc đó Alpha luôn đi đi về về căn hộ của cô, thậm chí một ngày có 24 tiếng, anh ra ngoài làm việc mất 12 tiếng, 6 tiếng thì về nhà cô còn lại thì mới về căn hộ của mình, ấy vậy mà cô vẫn chưa từng đặt chân vào căn hộ của anh một lần nào, tuy chỉ cách nhau một tầng.
– Chris, hình như cậu cũng thích món này đúng không? – Cô thốt lên, Chris thì mở to mắt đầy ngạc nhiên mà nhìn cô, khóe môi cũng nhếch nhẹ như sắp bật cười.

– S… Sao cậu nhớ? – Anh hỏi với ngữ điệu còn ngập ngừng.

– Chris cũng thích món này mà, sao anh không gọi 2 đĩa? – Erena quay mặt lại nhìn Victor mà khẽ nhíu mày lại.

– Vì anh không biết Chris cũng thích món đó, sao em biết? – Biểu cảm của Victor lúc này đã thay đổi, ánh mắt anh trở nên sắc lạnh hơn, ngữ điệu cất lên cũng khiến cho những người xung quanh cảm thấy lạnh gáy cùng với cách nói nhấn mạnh từng chữ một và rất chậm rãi của anh.

– Chỉ là tự dưng nhớ ra, cũng không nhớ là cậu ấy nói lúc nào nữa. – Erena nhún vai rồi lại cầm chiếc dĩa len, chú tâm vào ăn mà chẳng thèm để ý tới Victor nữa.

Một lát sau, khi đang ngồi ăn ngon miệng, Paul chợt giơ đĩa của mình về phía Erena và nói với ngữ điệu vô cùng lịch sự.

– Chị dâu, lấy hộ em món thịt viên với, ngồi đây không có với tới.

– Ừ được chứ! – Erena cười vui vẻ rồi cầm lấy chiếc đĩa từ tay của Paul, súc cho anh một thìa rồi trao trả lại chiếc đĩa.

Nhưng ngay khi cô định ngồi xuống chỗ của mình thì thấy Chris cũng đang nhìn về món đó, nhưng dường như ngồi thì không thể với tới được.

– Cậu cũng muốn ăn món đó hả? Để tôi lấy luôn cho. – Cô nói thản nhiên, tay giờ về phía anh.

Chris cũng đang định đứng dậy nhưng thấy Erena đã đứng sẵn từ trước, đồng thời cô cũng có ý muốn giúp nên anh cũng vui vẻ đưa đĩa cho cô mà nhờ cậy.

Nhìn hai người họ cười cười nói nói như vậy, Victor cũng liền nở nụ cười trên môi, nói với ngữ điệu như đang làm nũng cô.

– Lấy cho anh với, anh cũng thích món đó lắm.

Ngay khi vừa nghe được câu nói ấy, Erena từ từ quay mặt về phía anh, nụ cười trên môi cũng tắt mất, sắc mặt hoàn toàn thay đổi 180 độ.

– Từ chỗ của anh có thể lấy được mà? – Erena nói với giọng dửng dưng khiến Victor đứng hình, chưa kịp để anh nói thêm một lời nào, cô đã thẳng thừng dùng tay đẩy dịch đĩa thịt viên ra gần trước mắt anh rồi từ từ ngồi xuống, thản nhiên ăn tiếp. Thái độ đó của Erena khiến anh thật sự hụt hẫng, cảm giác đó chẳng dễ chịu chút nào, rốt cuộc thì cô đang làm cái trò gì vậy?

____

khoảng 12 giờ hơn, Alpha mới từ bệnh viện trở về nhà, anh bước vào phòng riêng của mình thật chậm rãi và khẽ tiếng, anh không muốn làm Tường Vy mất tạp trung, gián đoạn công việc còn dang dở. Nhưng cảnh tượng đang hiện ra trước mắt khiến anh không khỏi ngạc nhiên, nhưng rồi cũng khẽ nở một nụ cười tủm tỉm trên môi, Tường Vy đang nằm gục trên đống tài liệu còn dang dở, vẻ mặt hết sức bình thản, dường như cô đang ngủ rất ngon.

Alpha bước nhẹ tới, bế cô thật cẩn thận lên giường nằm, còn đắp chăn cho cô, anh ngắm cô một hồi rồi nhìn đống tài liệu trên bàn, Tường Vy đã đem về rất nhiều và đã làm được 2 phần 3 số đó rồi, cô gái này có lẽ đã mệt lắm. Anh bước vào nhà tắm để thay quần áo, sau đó liền ngồi xuống bàn làm việc và xử lí nốt chỗ tài liệu còn dang dở của Tường Vy, mãi cho tới khi xong chỗ đó, anh mới ra ghế sofa ngoài phòng khách mà ngủ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.