[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 123 Cuộc họp cổ đông – Botruyen
  •  Avatar
  • 68 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 123 Cuộc họp cổ đông

Cô tròn mắt đầy bàng hoàng nhìn ông, cảm giác thật hụt hẫng, cô đang rất lo cho ông, nhưng nhận lại là một cú tát trời giáng. Từ nhỏ tới lớn cô chưa từng bị ba cô đánh một lần nào, vậy mà…

– Tao hỏi mày là thằng đó và con mẹ nó đâu rồi?! – Ông gào lên vô cùng dữ tợn khiến cô rợn cả tóc gáy, bác Lâm nghe thấy cũng chỉ biết ở yên trong bếp, mấy tên vệ sĩ cũng biết đường mà đi hết ra ngoài sân.

– Ba đang nói gì vậy… con không hiểu… – Tường Vy cúi gằm mặt xuống, mắt đánh về hướng khác, giọng nói cũng nhỏ dần như đánh trống lảng, dĩ nhiên cô biết ông đang nói về chuyện gì, chỉ là cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc đối thoại về vấn đề đó.

– Mày đừng có làm cái vẻ đấy! Mày nhúng tay vào chuyện đó đúng không?! Hai đứa đó đâu rồi?! – Ông hất mặt lên, trợn mắt nhìn cô với vẻ dữ tợn

Tường Vy nắm chặt tay lại, răng cắn chặt vào môi khiến đôi môi hơi rỉ thêm máu, nước mắt chảy ra từ khóe mi, lăn dài xuống gò má cô gái, cảm tưởng như lúc này chẳng thể kìm nén lại cảm xúc đang trào dâng lên trong lòng nữa rồi.

– Ba dừng lại đi! – Cô nói lớn đáp trả, cô không thể chấp nhận điều đó thêm nữa.

Ông bất ngờ vô cùng trước thái độ phản kháng lại có phần gay gắt ấy của cô, những nếp nhăn xô lại trên trán người đàn ông.

– Mọi chuyện đi quá xa rồi! – Cô tiếp tục phản kháng vô cùng gắt gao, ngữ điệu có phần tức tối nhưng cũng run lên trông thấy, nước mắt cũng vì vậy mà tuôn ra ngày một nhiều.

– Họ là con người! Không phải con thú, hay đồ vật để ba muốn làm gì họ thì làm! Ngay cả cái tổ chức đó, ba đừng có biến họ thành những cỗ máy chỉ biết đi giết người cho ba! – Cô nói như hét lên đầy uất ức, bực dọc, lúc này cả gương mặt xinh đẹp đã giàn giụa nước mắt, một bên má đang hơi sưng lên, ửng đỏ.

Nhìn thấy bộ dạng và thái độ đó từ đứa con gái ông đã từng hết sức cưng chiều thật không thể tin nổi, ông nắm tay lại thật chặt thành nắm đấm, răng nghiến ken két, các đường gân nôi trên trán như thể sự bực tức như đã lên tới đỉnh điểm.

Ông vung tay lên và giáng cho cô thêm một bạt tai nữa vào phần má bên kia, Tường Vy lật mặt sang một bên, trên má liền xuất hiện một vết xước, khóe môi lại rỉ thêm máu, tóc cô thì bù xù, những sợi tóc dính lên trên phần mặt đang ướt đẫm nước mắt, tất cả đều làm nổi bật được bộ dạng thảm thương của cô trước sự nặng tay của người bố đã từng rất chiều chuộng, yêu thương mình.

– Mất dạy! – Ông quát lớn, mặt hằm hằm dữ tợn.

– Tao ước gì những hiểu biết của mày về công ty có thể bằng 1 phần 10 hiểu biết của mày về chuyện của thằng đó, để tao bớt khổ sở như bây giờ! – Ông nghiến răng ken két mà nói với cô với ngữ điệu đầy uất hận.

Cô từ từ quay mặt nhìn ông, nước mắt chảy giàn giụa, ướt đẫm gương mặt xinh đẹp, mắt cô đỏ hoe, từng hơi thở thở ra đầy nặng nhọc.

– Bọn cổ đông chó chết đấy sẽ bãi nhiệm chức chủ tịch của tao và đưa một đứa khác lên thay! Lẽ ra chủ tịch kế tiếp của Venela sẽ là mày! Nhưng thay vì chăm chỉ học cách điều hành công ty và cố gắng có được sự tín nhiệm của các cổ đông, thì suốt những thời gian vừa qua mày đã làm gì? Mày ăn chơi lêu lổng, tối ngày chỉ biết tụ tập tại mấy cái nơi chẳng đâu vào đâu! – Ông cười khẩy đầy chua xót.

Cô cắn răng nín nhịn, ánh mắt có phần lay động, đỏ hoe nhìn ông.

– Sao tao không thể có nổi một thằng con trai cơ chứ? – Ông nhíu mày lại, lắc đầu đầy ngao ngán, ngữ điệu còn có phần chua xót trong đó.

Tất cả mọi người đều sốc vô cùng, tròn mắt nhìn nhau mà không khỏi bất ngờ. Tường Vy sao? Cô ta đâu biết một tí gì về các vấn đề của Venela? Ông Quang Hùng thì nắm chặt hai bàn tay vào mà lườm người con gái ấy. “Con bé này mà đòi tranh chức chủ tịch với ta sao?”

– Quả là một so sánh khập khễnh! Tiểu thư có thể tranh được chức chủ tịch với tổng giám đốc sao? Cô ta thậm chí còn chẳng biết một chút gì về cái tập đoàn này! – Một nữ cổ đông lên tiếng với ngữ điệu có phần gay gắt, một sự phản kháng kịch liệt trước ý kiến của ông Khánh.

– Có gì là khập khễnh sao? Tôi là người thừa kế của Venela, tôi có đủ tư cách để có thể tranh được chức chủ tịch với tổng giám đốc. Còn nếu bà vẫn còn nghi ngờ, bà có thể hỏi tôi bất cứ chuyện gì về tập đoàn, tôi sẽ trả lời, để xem tôi có biết một chút gì không. – Tường Vy đáp trả một cách rắn rỏi, ánh mắt vẫn thật bình thản nhìn người phụ nữ ấy.

– Hừ, vậy tốc độ tăng trưởng và doanh thu năm vừa rồi của tập đoàn chúng ta là bao nhiêu? – Bà ta hất mặt nhìn cô.

– Tập đoàn chúng ta vẫn duy trì vị trí số 1 thị trường với doanh thu thuần năm vừa rồi ghi nhận con số 198.533 tỷ đồng, tăng trưởng 25%. Tuy nhiên, việc bất ngờ lỗ hơn 1.000 tỷ trong quý IV khiến doanh nghiệp chỉ còn ghi nhận 3.753 tỷ lợi nhuận năm vừa rồi. – Tường Vy trả lời một cách trơn tru khiến tất cả mọi người đều tròn mắt ngạc nhiên, chuyện đó đâu phải ai cũng biết, báo chí càng không được biết những chuyện đó nên cô không thể tìm kiếm đơn thuần trên mạng, đó là sự tổng hợp lại tất cả những báo cáo doanh thu hàng tháng của tập đoàn. Câu trả lời chính xác mà không cần nghĩ ngợi ấy của Tường Vy khiến tất cả các cổ đông đều vô cùng bất ngờ.

Bất chợt cô đứng phắt dậy, nhìn quanh một vòng rồi nói dõng dạc.

– Tôi biết mọi người không tin tưởng tôi, nhưng hãy cho tôi thêm thời gian, tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy tôi có thể làm được, tôi sẽ đưa Venela trở về vị trí vốn có của nó, vị trí số 1 trên thị trường bất động sản toàn quốc. – Cô nói với vẻ nghiêm trang.

– Cứ cho như là cô có thời gian đi, nhưng cô vẫn còn rất rất trẻ, nhiều chuyện chưa thể hiểu hết, biết hết, vậy những lúc gặp khó khăn trong quá trình làm việc thì cô sẽ làm gì? Bỏ qua? Hay nhờ phó tổng giám đốc làm hộ? Cô có thể tự làm sao? – Một cổ đông nhướn mày hỏi cô với ngữ điệu kênh kiệu.

Cô nhìn ông ta mà trong lòng có phần cảm thấy khó xử, ông ta nói đúng, bên cạnh cô ngoài phó tổng giám đốc Tùng Khánh ra thì đâu còn ai am hiểu về những chuyện này, nhưng trong thời điểm này thì đâu thể giúp đỡ cô được.

– Bên cạnh cô có ai không? Để khiến chúng tôi có thể tin tưởng vào cô một phần nào ấy? – Nữ cổ đông kia hỏi mỉa.

Trong lúc Tường Vy còn đang chìm đắm trong sự bối rối và khó xử, cánh cửa phòng họp lại mở ra, một người đàn ông, miệng cất lên một giọng lãnh đạm, ấm áp bước vào đã thu hút mọi ánh nhìn của các cổ đông đang ngồi đó, bao gồm cả cô tiểu thư.

– Có tôi. – Người đàn ông ấy nói thật thẳng thắn rồi bước vào đứng sau lưng Tường Vy.

“Phong…?” Cô tròn mắt nhìn anh.

– Alpha? – Ông Quang Hùng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy anh.

Alpha cúi đầu chào mọi người một cách lịch thiệp rồi cất giọng khẳng định lại một lần nữa.

– Có tôi ở bên cạnh tiểu thư, vậy đã đủ đáng tin chưa?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.