[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 115 Khủng hoảng trầm trọng – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 115 Khủng hoảng trầm trọng

Sau một thời gian dài ngồi trên máy bay, Erena và Victor cùng nhau bước xuống sân bay quốc tế Vân Đồn của tỉnh Quảng Ninh với tâm trạng hết sức mệt mỏi.

Erena khoác tay mình vào tay anh, tay còn lại của Victor kéo chiếc vali ở phía sau, cùng nhau bước ra ngoài và bắt một chiếc taxi để về khách sạn.

Dọc đường về, Victor có nhắn tin cho Chris ý hỏi anh và những người còn lại thuê khách sạn ở đâu, có gần khu vực cần tìm không, tên là gì. Và dĩ nhiên là Chris đã nhắn lại rất đầy đủ, không thiếu thứ gì.

Anh và cô cùng đặt phòng tại một khách sạn 5 sao nằm giữa trung tâm thành phố. Victor tra khóa vào cánh cửa rồi đẩy vào trong, nội thất được bày biện trang trọng, anh kéo chiếc vali vào trong chỗ phòng ngủ.

Erena ngồi trên giường, cúi người xuống và mở chiếc vali ra dọn đồ, lấy ra những bộ quần áo để đi tắm, giờ cũng đã tối muộn rồi, họ cần phải tắm rửa và đi ngủ thôi, cả ngày hôm nay đã ngồi trên máy bay rồi, cả người mỏi nhừ.

Victor cởi chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt đang mặc trên người, làm lộ ra tấm lưng vạm vỡ, khỏe mạnh và cả những vết sẹo trên đó. Đột nhiên anh ngoái cổ về phía sau để nhìn cô, khóe môi nhếch lên hỏi với giọng đầy châm chọc.

– Em tắm hay anh tắm trước?

Erena chợt giật mình, lập tức ngẩng mặt lên mà nhìn người đàn ông đang đứng đó, ánh mắt anh nhìn về hướng cô lúc này đầy ẩn ý, khóe môi hơi nhếch lên với vẻ trêu chọc, cảnh tượng lúc này thật sự rất quen.

– Anh tắm trước đi. – Cô chẹp miệng giả bộ nói với giọng trêu lại anh. Victor thấy vậy cũng bĩu môi đáp trả, nhún vai rồi bước vào phòng tắm như không còn cách nào khác.

Anh vừa bước vào phòng tắm, treo quần áo sạch đang cầm trên tay lên móc, liền chợt nhớ ra mình chưa mang bọt cạo râu và dao cạo vào, liền chẹp miệng, đôi mày nhíu lại mà bước ra ngoài.

Bước chân anh dừng lại ngay trước cánh cửa phòng tắm, đầu anh hơi nghiêng sang một bên, khóe môi nhếch lên đầy thích thú, mắt nhìn không rời người con gái ấy.

Cô nằm nghiêng người trên chiếc giường đôi rộng lớn, chăn đắp ngang người, cổ áo của cô trễ sang một bên, để lộ bờ vai trắng nõn và dây của chiếc áo lót màu đen. Mái tóc màu nâu vàng của cô được xõa xuống, càng tăng thêm vẻ quyến rũ đang toát lên trên gương mặt.

Tuy cô không hề cởi đồ của mình ra như cái lần đó, lần đầu tiên của hai người nhưng cách ăn mặc lại vô cùng khiêu gợi, điều đó khiến cho trong anh có phần rạo rực.

– Gì đây? – Anh nhướn mày hỏi như cố ý trêu cô.

– Em muốn cảm ơn anh vì đã cho em đi theo. – Cô nhún vai, kèm theo một nụ cười nửa miệng hết sức khiêu gợi.

Tất cả hành động, lời nói của hai người đang dần khớp với cái lần đầu tiên ấy, như thế này thật gợi nhắc kỉ niệm quá, chính vì vậy nên anh cũng muốn trêu cô thêm một chút.

Ngay khi vừa bước vào trong tập đoàn, ông đã ra lệnh cho Alpha thông báo cho các giám đốc tổ chức một buổi họp vào blúc 2 giờ chiều để nói về các thông tin trên báo dạo gần đây. Nhận lệnh xong Alpha liền chạy đi một cách vội vã.

____

– Cậu cứ bình tĩnh, sau vụ việc đó thì các cổ đông đang lục đục rao bán cổ phiếu rồi, hơn nữa giá còn rất tụt dốc. Tất nhiên là ta sẽ mua chỗ cổ phiếu đó rồi, nhưng cũng khá là khó khăn đấy, vấn đề tiền nong không hẳn là dễ dàng. – Người đàn ông ngồi trên bàn làm việc nói chuyện trên điện thoại với giọng điệu thật mãn nguyện, nhưng có phần suy tư.

– Được rồi. – Ông cười khành khạch qua điện thoại rồi cúp máy ngay sau đó.

Tiếng gõ cửa vang lên, ông nhìn ra phía cánh cửa rồi cũng cất giọng nói:”Mời vào.”

Alpha bước vào rồi cúi đầu chào ông, hai tay chắp lại phía trước người.

– Thưa tổng giám đốc, chủ tịch nói 2 giờ chiều nay sẽ có một cuộc họp. – Anh nói rồi đứng thẳng người lên.

– Tổ chức một cuộc họp để đính chính những thông tin đó không phải tin đồn à? – Ông khúc khích như bông đùa.

Câu nói ấy của ông khiến anh khó chịu nhưng vẫn cắn răng nín nhịn, anh cúi đầu xuống đầy kính trọng.

– Tôi xin phép. – Anh hạ giọng xuống mà nói rồi có ý định bỏ đi.

– Alpha. – Giọng ông ta cất lên như có ý giữ bước chân anh ở lại, Alpha vểnh tai lên mà nghe ngóng. Ở đây ai cũng gọi anh như vậy, giống như cái tên mà Phúc Thạch luôn dùng để gọi anh, họ không biết tên thật của anh, cũng không còn tò mò về cái tên “Alpha” nữa mà chỉ coi đó như biệt danh của anh.

– Không phải tự dưng mà có những thông tin đó, nếu chủ tịch thật sự không làm thì những nguồn tin đó từ đâu mà ra? Tập đoàn của chúng ta đang rơi vào khủng hoảng, các cổ đông còn đang có ý định sẽ tổ chức một cuộc họp cổ đông để bãi nhiệm cái chức chủ tịch của Phúc Thạch. Alpha, ở công ty này ai cũng biết thực lực của cậu thế nào, cách cậu quán xuyến và giải quyết mọi việc đều rất tốt, thế nhưng cậu chẳng hề có một chức vụ tử tế trong tập đoàn, mà chỉ dừng ở vị trí trợ lí riêng của chủ tịch. – Các ngón tay của ông đan vào với nhau, đôi mày chau lại rồi nói với giọng điệu thật nghiêm túc, mắt vẫn nhìn thẳng vào chàng trai đang đứng đó.

Alpha vẫn im lặng, nhíu mày lại và tiếp tục lắng nghe.

– Chi bằng cậu ủng hộ tôi, giúp tôi có được chức chủ tịch thì không những tôi cho cậu một chức vụ tử tế, mà cậu muốn chức tổng giám đốc, tôi cũng có thể cho cậu. – Ông nói như có ý thuyết phục anh.

– Tôi biết tài thuyết phục của cậu rất giỏi mà, Alpha. – Ông nhếch mép cười, Alpha cũng vì thế mà đánh ánh mắt sắc lẹm như lưỡi dao sang nhìn ông.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.