[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 109 Thông tin cần thiết – Botruyen
  •  Avatar
  • 74 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 109 Thông tin cần thiết

Erena rót nước vào ấm đun siêu tốc, suốt cả ngày cô cứ đi đi lại như vậy, trong lòng Victor dĩ nhiên cảm thấy lo lắng.

– Mai anh xuất viện nhé. – Anh nhướn mày hỏi vọng ra chỗ cô.

Erena nhíu mày quay ngoắt sang nhìn anh như khẽ lườm nhẹ, ngữ điệu cất lên như phản đối.

– Xuất gì mà xuất? Anh khỏe rồi à hay gì? – Cô nói với vẻ hơi gắt gỏng.

– Anh khỏe rồi mà. – Anh vẫn nói như năn nỉ, điều ấy càng dễ nhận lại cái lườm huýt của cô hơn.

– Thì… anh vẫn sẽ ở nhà thôi mà, nằm ở đây bí bách lắm. – Victor xị mặt xuống, vẫn ra sức nài nỉ.

– Chứ không phải anh đòi xuất viện sớm để dễ dàng giúp Vy về chuyện của Alpha hơn sao? Việc anh giúp họ dĩ nhiên em ủng hộ nhưng với điều kiện là sức khỏe anh phải cho phép. – Erena rót nước sôi vào một chiếc cốc, đồng thời cho bột vào để pha sữa, trên tay vừa khuấy cốc sữa vừa bước đến cạnh anh mà nói với vẻ không hài lòng.

– Không phải… là anh không muốn em mang thai mà cứ đi đi lại lại thế này suốt. – Victor thở dài mà chau mày ngước nhìn cô.

Erena đặt cốc sữa xuống bàn mà nhìn anh đầy ngẫm nghĩ, vẻ mặt năn nỉ ấy của anh dễ dàng khiến cô mủi lòng, nhưng một phần cũng vì cô lo cho sức khỏe của anh.

Không để cô phải đứng lâu hơn, Victor liền dùng tay kéo cô ngồi xuống mép giường bệnh, sát gần với mình, hai bàn tay to lớn của anh nắm chặt lấy bàn tay thanh mảnh của cô, những lời nói thốt ra như mật rót vào tai cô.

– Đi mà… anh đã nằm ở đây gần một tuần rồi… anh không chịu được nữa đâu… – Victor nói với giọng nũng nịu, phải rồi, đã được gần một tuần kể từ khi ca phẫu thuật của anh thành công, đồng nghĩa với việc những lời nũng nịu này của anh cô cũng đã quen dần.

– Nhưng nhỡ anh có chuyện gì thì sao? – Erena chau mày đầy lo lắng.

– Anh sẽ nghỉ ngơi một chỗ mà. – Anh xoa nhẹ bàn tay cô, trên môi nở một nụ cười nhẹ nhàng như khiến cô an tâm hơn.

Tuy vẫn chưa đồng tình với ý kiến của anh nhưng Erena có thể cảm nhận được anh đang cố gắng nhướn người về phía mình, mặt anh ghé sát mặt cô, Erena ngại ngùng nhắm hờ mắt, hơi thở ấm nóng của anh ngày một rõ rệt.

Chợt cánh cửa được mở ra, Justin Tr bước vào với vẻ hào hùng.

– Victor này. – Giọng ông cất lên khiến cả anh và cô đều giật mình khẽ quay mặt sang hai bên, Victor khẽ hắng giọng mà nhìn ông với ánh mắt hình viên đạn.

– Làm lại nhé, tôi quên gõ cửa rồi. – Ông cười trừ định bước lùi lại khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.

– Thôi bỏ đi. – Anh nói với giọng giận dỗi, chán chường.

Ông bật cười rồi bước vào trong, theo sau ông là Mike, Josh và Chris.
Ông cầm lấy điện thoại từ tay cô mà vẻ mặt như vẫn chưa hiểu chuyện, rõ ràng trước khi đi ngủ, ông nhớ ông đã để nó ở trên kệ tủ mà. Phúc Thạch liếc mặt nhìn dáng vẻ trách móc của cô mà trong lòng có phần cảm thấy hoài nghi.

– Con và thằng đó rốt cuộc là thế nào? – Ông chau mày hỏi cô với giọng trầm xuống.

Tường Vy chột dạ, cô đâu thể trả lời rằng Victor và cô có cùng huyết thống, họ là anh em cùng cha khác mẹ được? Nhất là khi sức khỏe ông đang như thế này, chi bằng lẩn tránh đi thì sẽ tốt hơn.

– Ba cứ nghỉ ngơi đi nhé… ba đừng làm gì quá sức! – Cô dặn dò thật vội vàng rồi rời đi cũng thật nhanh.

– Vy! – Ông gọi lớn nhưng cô đã bước qua cánh cửa ấy, Phúc Thạch chỉ có thể thở dài đầy bất lực.

____

Erena và Chris sau khi tiễn các thành viên của The Demons ra về thì cũng trở vào phòng bệnh ngay sau đó. Ánh mắt Victor nhìn Chris giống như đang có điều gì muốn nói. Môi anh hơi hé, tiếng cũng chuẩn bị được thốt ra, chợt chiếc điện thoại đặt cạnh anh rung lên, Victor nhìn xuống màn hình rồi bắt máy.

– Alo? – Anh cất giọng.

– Anh Victor… em không thể tìm được thông tin cụ thể hơn nữa, tất cả những gì em biết là hắn ta nói rằng đã chuyển bà ấy tới một nơi gần mỏ than của ông Trịnh… ở Quảng Ninh… anh có biết đó là ở đâu không? – Cô hỏi với ngữ điệu hớt hải, vội vã.

Victor nheo mắt lại mà nghĩ ngợi, mỏ than của ông Trịnh? Ở Quảng Ninh sao?

– Không thể cụ thể hơn sao? – Anh chau mày hỏi lại.

– Em không thể tìm được thêm nữa… – Giọng cô cất lên yếu ớt, ắt hẳn lúc này vẫn còn sợ lắm khi suýt chút nữa bị ông phát hiện.

– Được, cứ biết thế đi đã. – Victor thở dài rồi cũng cúp máy ngay sau đó.

Sắc mặt anh trầm lại, đôi mày nhíu vào giống như đang suy nghĩ. Mỏ than ở Quảng Ninh của ông Trịnh? Chẳng lẽ là Trịnh Hoàng Quân?

Thấy vẻ mặt của Victor thay đổi, tràn ngập suy tư ngay sau khi nghe cú điện thoại ấy, cả Erena và Chris đều vô cùng ngạc nhiên.

– Victor? Có chuyện gì à? – Erena cất tiếng hỏi nhẹ nhàng.

Anh vẫn ngẫm nghĩ, phải mất một lúc sau mới cất tiếng đáp trả, nhưng với ngữ điệu thật cứng rắn.

– Chris, gọi thêm người đi. Tôi có việc cho các cậu làm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.