[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 102 Hôn mê – Botruyen
  •  Avatar
  • 39 lượt xem
  • 3 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 102 Hôn mê

Người đàn ông nằm trên giường mà trằn trọc, quay hết bên này sang bên kia, mồ hôi chảy ướt đẫm ga giường và gối. Hai mắt anh nhắm nghiền, đôi mày nhíu lại, miệng mấp máy, phát ra những tiếng kêu ư ử ở trong miệng.

Hình ảnh người phụ nữ nằm giữa vũng máu dưới đất ấy lại hiện về trong tâm trí anh, mọi thứ vẫn thật rõ ràng như vừa mới xảy ra ngày hôm qua. Người phụ nữ mắt mở hé, giơ bàn tay đầy máu ấy lên, miệng mấp máy như muốn cầu cứu anh.

Anh càng chạy thì càng như bị kéo lại, khoảng cách giữ hai người ngày một xa, anh giơ tay lên như cố níu giữ người phụ nữ ấy, nước mắt rơi xuống lã chã.

“Mẹ! Đừng mà!”

Hình ảnh ấy biến mất, lúc này trên tay anh lại đang cầm một tờ giấy, anh lật ngược lại, dòng chữ ấy đập thẳng vào mắt anh. Anh run tay hạ tờ giấy xuống, một tay ôm lấy đầu mình một cách hoảng loạn.

Lúc này xuất hiện trước mặt anh là hình bóng của hai người, một người đàn ông trung niên và một cô gái trẻ. Anh nheo nhắm mắt lại để nhìn cho rõ, họ đồng thời cũng tiến bước lại gần anh hơn.

Cả hai người họ đều dang tay ra cùng một lúc, thậm chí còn cùng nở một nụ cười thật đáng sợ, đồng thanh cất tiếng.

“Con trai.”

“Anh.”

Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?

“Không, không… Tránh xa tôi ra!”

Anh lắc đầu, chân bước lùi về phía sau nhưng bước được vài bước liền bị hụt. Anh ngã ngửa ra đằng sau, cả cơ thể to lớn đang rơi xuống một vực thẳm, cuối cùng cũng xuống đáy, nhưng…

Lúc này anh lại đang nằm rất êm, gối đầu trên đùi một người con gái. Anh thở hổn hển đưa mắt nhìn lên, gương mặt xinh đẹp dịu dàng ấy xuất hiện ngay trước mắt anh, giọng nói nhẹ nhàng cất lên an ủi.

“Anh không sao chứ? Mồ hôi anh chảy ướt đẫm hết rồi này.”

Cô khẽ nhíu mày trách móc anh, đồng thời cầm một tờ giấy trên tay mà thấm nhẹ mồ hôi trên khuôn mặt anh.

Anh thở đều dần, nhưng chợt mọi thứ xung quanh bỗng trở nên tối dần, sắc mặt của người con gái ấy cũng thay đổi 180 độ, liền gạt anh ra và đứng phắt dậy.

“Erena?” Anh nheo nhắm mắt, cố với tay như định giữ cô lại.
Victor lúng túng không biết phải giải thích cặn kẽ thế nào, nhưng nhìn dáng vẻ ấy của anh, cô cũng biết được câu trả lời, không chừng cái chân bị tật của Mark cũng là do Victor đã “góp phần”, vì trong trí nhớ của Erena 6 năm về trước, anh ta vẫn bình thường.

– Chỉ là… – Victor hít sâu một hơi, cố gắng khuyên ngăn cô giữ khoảng cách với Mark, nhưng chợt cơn đau lại ập đến, Victor nhăn nhó đầy đau đớn, tay ôm chặt lấy phần bụng.

Erena có phần giật mình khi trông thấy anh như vậy, vẻ mặt biểu lộ rất rõ sự lo lắng khôn nguôi.

– S…sao vậy? – Cô bất chợt trở nên lúng túng.

– Kh… không sao đâu… – Anh giơ tay lên trấn tĩnh cô, trên môi cũng gắng gượng nở một nụ cười.

Erena nhíu mày, chẹp miệng đầy cáu gắt.

“Bây giờ anh lại còn giấu em nữa cơ đấy…” Cô khẽ nhăn mặt khi nhìn dáng vẻ này của anh, đồng thời nói với giọng khinh khỉnh.

– Thôi dù gì chuyện của anh cũng không phải chuyện của tôi. – Ánh mắt cô liếc nhìn sang chỗ khác, bước chân cũng bước đi.

– Em đừng… thân thiết với anh ta quá… – Victor gắng gượng cất lời căn dặn cô mà thật khó khăn, khuôn mặt nhăn lại đau đớn.

Erena ngoái đầu nghe anh nói rồi cũng vờ như bỏ ngoài tai, anh đứng tựa người vào bức tường phía sau lưng mà cố gắng thở đều, nén lại cơn đau, mắt nhắm mắt mở nhìn bóng cô khuất đi.

____

Phi và một vài người nữa quyết định chuyển người phụ nữ ấy sang một bệnh viện lớn tại Hà Nam, làm thủ tục nhập viện cho bà để có thể bảo toàn được tính mạng cho người phụ nữ này.

Tên Phi đó ra sảnh chính của bệnh viện để làm thủ tục nhập viện với giấy tờ giả của bà, bắt buộc phải làm điều đó để người khác không thể biết được, và Alpha cũng không dễ gì tìm ra. Mãi sau mới trở vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt.

Hắn đứng nhìn người phụ nữ ấy nằm bất động trên giường bệnh, hai mắt nhắm nghiền. Anh đã trông chừng người đàn bà này được 12 năm rồi, nhưng nếu tính thời gian bà nằm lì một chỗ thì là được 3 năm, 3 năm bà chìm vào trong một giấc ngủ dài đến giờ vẫn chưa tỉnh dậy, chỉ biết nằm yên ở đó.

Nhưng thời gian trở gần lại đi thì sức khỏe có phần suy yếu đi, tưởng chừng có thể mất mạng. Phi vuốt mặt thở dài ngao ngán, công việc của hắn tưởng chừng đơn giản nhưng chỉ cần lơ là một chút là mọi chuyện sẽ đổ bể.

Lần gần đây nhất Alpha được gặp bà là 2 năm trước, lúc đó bà đã nằm im bất động trên giường như vậy, nhưng càng ngày họ càng cấm anh đến gặp bà, bởi Alpha kĩ năng ngày càng được nâng cao, nếu anh có thể cứu được bà ra khỏi tay của Phúc Thạch thì sẽ không còn gì có thế trói buộc anh ở lại bên ông ta nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.