Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 95 Gặp chuyện không may – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 95 Gặp chuyện không may

Sáng sớm, ánh sáng sáng ngời chiếu rọi vào hang động, lúc Hải Bác Lạc tỉnh lại, những người khác đều đã tỉnh. Kỳ quái nhất chính là Nhan Tử Dạ cư nhiên cũng tỉnh, chẳng qua có chút ủ rũ ngồi ở một góc, cũng không biết đang nghĩ gì.

“Nhan Tử Dạ, cậu cư nhiên dậy sớm như vậy, đúng là kỳ tích a!” Hải Bác Lạc trêu chọc nói.

Nhan Tử Dạ ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hải Bác Lạc nhưng không nói gì, sau đó lại nhìn về phía cửa động, ánh mắt chớp cũng không chớp, bộ dáng như có tang.

Hải Bác Lạc khó hiểu, anh cảm thấy Nhan Tử Dạ hôm nay tựa hồ có chút không thích hợp, liền nhịn không được hỏi An Nhĩ Tư đang nhóm lửa chuẩn bị nướng thịt: “An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ làm sao vậy?”

Nhìn qua Nhan Tử dạ một cái, An Nhĩ Tư mỉm cười nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, chỉ là tâm tình không tốt thôi. Cứ để em ấy yên tĩnh.” Nói xong, anh bắt đầu đốt lửa nướng thịt.

Nghe thấy An Nhĩ Tư nói vậy, những người khác cũng không tiến tới quấy rầy Nhan Tử Dạ. Nhan Tử Dạ cứ ngồi vậy tầm nửa tiếng, lúc ngửi thấy mùi thịt nướng thì bụng cậu cũng bắt đầu kháng nghị.

“Thật là, hai ngày nay sao cứ hay đói như vậy a.” Nhan Tử Dạ lầm bầm.

“Tiểu Dạ, lại ăn bữa sáng đi.” An Nhĩ Tư lấy phần thịt non mềm nhất cho Nhan Tử Dạ.

Nhan Tử Dạ nhận lấy thịt nướng bắt đầu ăn. Có ăn, tâm tình buồn bực của Nhan Tử Dạ cũng trở nên tốt hơn.

“Nếu không muốn nói ra thì cũng đừng nghĩ ngợi nữa. Nếu không còn thì tu luyện lại là được rồi, không cần vì… vì chuyện không cần thiết này mà phiền não.” An Nhĩ Tư an ủi nói.

Nhan Tử Dạ gật gật đầu, cảm thấy An Nhĩ Tư nói có lý, kỳ thực chỉ là cậu nghĩ ngợi quá nhiều thôi. Chủ yếu là tu luyện hơn ngàn năm, quá trình tuy gian khổ nhưng cũng có thể xem là thuận lợi, chưa từng xuất hiện tình huống linh lực biến mất kỳ quái như vậy. Đêm qua sau khi phát hiện, cậu đã một lần nữa tu luyện, kết quả sau khi chấm dứt thì linh lực lại một lần nữa biến mất, hơn nữa cũng không có chút dấu hiệu nào. Thế nên Nhan Tử Dạ mới lo lắng có phải thân thể của mình có vấn đề gì đó hay không.

Nhưng mà lúc cậu kiểm tra thì lại không phát hiện vấn đề, cũng chính vì thế sáng nay cậu mới ỉu xìu như vậy.

Ánh sáng màu bạc cùng ngọn lửa màu đỏ không ngừng đan xen, biến về hình thú sức lực của An Nhĩ Tư rất lớn, một cái tát liền chụp bay một con hỏa diễm thú, tiếp đó anh phun ra năng lượng pháo màu bạc đánh trúng hai con hỏa diễm thú rồi nhảy tới bên cạnh một con hỏa diễm thú khác. Móng vuốt lóe sáng hàn quang trực tiếp vung lên, bụng con hỏa diễm thú kia nháy mắt xuất hiện năm miệng vết thương sâu tận xương.

Hỏa diễm thú bị thương càng trở nên điên cuồng hơn, chúng liều mạng công kích An Nhĩ Tư, An Nhĩ Tư thả người nhảy dựng lên, tiếp đó nâng vuốt đè con hỏa diễm thú vừa xông tới, móng vuốt trực tiếp xuyên vào cổ họng nó.

Hỏa diễm thú nằm trên mặt đất, ánh lửa trên người chậm rãi lụi tàn, ngay sau đó máu tươi không ngừng trào ra nhuộm đỏ cả mặt đất. Nhìn thấy lại thêm một đồng bạn tử vong, đám hỏa diễm thú còn lại nổi giận, không hẹn mà cùng bổ nhào về phía An Nhĩ Tư, An Nhĩ Tư lập tức dựng lồng phòng hộ, hơn mười con hỏa diễm thú không ngừng va chạm vào vách lồng màu bạc.

“A…” Chỉ thấy An Nhĩ Tư rống to một tiếng, trên người bộc phát ngân quang mãnh liệt. “Ầm…” một tiếng, hơn mười con hỏa diễm thú bị năng lượng bùng phát của An Nhĩ Tư đánh văng.

Da lông vốn đen tuyền của đại lão hổ biến thành màu trắng bạc, dưới ánh mặt trời chiếu rọi tỏa ra quang mang chói mắt. Đứng trên cao nhìn thấy An Nhĩ Tư lộ ra chân thân, Nhan Tử Dạ lộ ra biểu tình quả thế.

Trước đó Nhan Tử Dạ vẫn luôn kỳ quái, với màu tóc bạc của An Nhĩ Tư sao hình thú lại có thể là lão hổ màu đen. Quả nhiên màu trắng bạc mới xứng với anh nhất.

Cấp S cùng cấp SS hoàn toàn không thể so sánh, khoảng cách của hai cấp thật sự quá xa, trước đó An Nhĩ Tư vẫn còn chút cố kỵ, hiện giờ đã tung ra hết sức nên đám hỏa diễm thú kia căn bản không thể phản kháng. Sau khi giết chết ba con cùng hơn mười con bị thương nặng, An Nhĩ Tư ở trong sơn động của chúng tìm được năm sáu viên hỏa diệu thạch rồi dẫn Nhan Tử Dạ rời đi.

“Ngải Luân, tụi tôi tìm được hỏa diệu thạch rồi, lập tức quay về sơn động sau thác nước tập hợp.” Sau khi lấy được hỏa diệu thạch, Nhan Tử Dạ lập tức gửi tin cho Ngải Luân. Nhận được tin, Ngải Luân thực hưng phấn lập tức cùng nhóm Áo Đức Kỳ chạy trở về.

Lúc An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ trở về chỗ thác nước thì thấy bên bờ sông có vô số thi thể cô lỗ thú, hơn nữa còn rất nhiều thi thể không trọn vẹn, có vài con chỉ còn nửa trên, vài con thì mất chân linh tinh. Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, ngay cả nước trong con sông cũng bị nhuộm đỏ.

Này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

….

Hoàn Chương 95.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.