Linh lực mất đi, công kích trên tay Nhan Tử Dạ cũng biến mất, năng lượng của hai thú nhân cấp S hai bên lập tức đánh úp tới. Nhan Tử Dạ lùi về sau, hai nguồn năng lượng lập tức công kích hai gã thú nhân, bọn họ lập tức né tránh.
Dây leo lập tức quấn Nhan Tử Dạ thành bánh chưng, hai thú nhân cấp S kia tiến tới giữ chặt cậu. Bên kia, An Nhĩ Tư đang chiến đấu với hai thú nhân, nhìn thấy Nhan Tử Dạ bị bắt thì có một phút sững sờ, cũng vì thế mà bị hỏa cầu đánh trúng, tiếp đó cũng bị bắt giữ.
Nhìn thấy hai người bị bắt, người áo đen cầm đầu liền cười ha hả: “Hai tên nhóc còn chưa đạt tới cấp S mà vọng tưởng có thể đối kháng à?”
Nhan Tử Dạ giãy dụa một chút, nghiến răng nghiến lợi nói: “Các người bắt tụi tôi làm gì?”
Thú nhân cầm đầu nhìn chằm chằm Nhan Tử Dạ nói: “Tao muốn một thứ trên người mày, nó rất quan trọng với Nhan gia. Tao khuyên mày ngoan ngoãn giao ra đi, nếu không hai đứa mày đừng nghĩ tới chuyện an toàn rời đi.”
“Tôi không biết ông nói gì, trên người tôi không có thứ các ông muốn tìm.” Nhan Tử Dạ lạnh lùng nói.
“Mày đã không chịu ngoan ngoãn giao nộp thì tụi tao chỉ có thể mạnh bạo thôi. Tụi mày lục xét người nó cho tao.” Người cầm đầu ra lệnh cho hai thú nhân đang áp chế Nhan Tử Dạ, hai người nọ lập tức vươn tay muốn kiểm tra.
“Dừng tay lại, nếu dám đụng vào em ấy thì bọn mày sẽ lập tức biến mất khỏi thế giới này.” An Nhĩ Tư ở bên cạnh thấy vậy thì lập tức quát lớn.
“Ha ha, bọn mày hiện giờ đã là chim trong lồng mà còn muốn uy hiếp tụi tao à? Tao thấy bọn mày chưa nhìn rõ tình huống hiện giờ đi.” Người nọ đi tới trước mặt An Nhĩ Tư, từ trên cao nhìn xuống: “Đáng tiếc, nếu đêm nay mày không ở cùng một chỗ với nó thì mày đã sống lâu hơn một chút rồi.”
Hai thú nhân áp chế Nhan Tử Dạ đưa tay xuống phần eo cậu, ngay lúc bọn họ sắp chạm vào quần áo Nhan Tử Dạ thì trên người cậu phát ra một đạo hồng quang mãnh liệt, bàn tay của bọn họ lập tức bị phỏng rộp, cả người bị bắn ngược ra ngoài.
An Nhĩ Tư thấy Nhan Tử Dạ gặp nguy hiểm thì lập tức bắn một đạo ngân quang vào cơ thể A Phổ Lý, sau khi xác định A Phổ Lý đã ngất xỉu thì lập tức xông tới trợ giúp Nhan Tử Dạ.
Có An Nhĩ Tư gia nhập, Nhan Tử Dạ thoải mái hơn một chút. Sức chiến đấu của An Nhĩ Tư rõ ràng mạnh hơn hai thú nhân cấp S trung cấp kia, lưỡi dao bạc vung lên đả thương một gã thú nhân. Tiếp sau đó anh di động tới trước mặt Nhan Tử Dạ, bàn tay nhắm vào thú nhân đang chiến đấu với cậu, năng lượng bạc phóng xuất nổ bay người nọ.
Hết thảy chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc, Nhan quản gia thấy hai thú nhân mình mang theo cư nhiên không địch lại An Nhĩ Tư thì lập tức tiến tới, hồng quang chợt lóe, bắt đầu đối chiến với An Nhĩ Tư.
Cùng Nhan quản gia giao thủ, sau khi ngăn chặn một đòn hỏa công của đối phương, An Nhĩ Tư nhịn không được nhíu mi, thú nhân cấp S cao cấp? Ai có thể ngờ được vị quản gia của Nhan gia cư nhiên lại là thú nhân cấp S cao cấp, đường đường là cấp S cao cấp lại chạy tới nhà người ta làm hạ nhân, nếu không phải tự mình giao thủ, ngay cả An Nhĩ Tư cũng không tin tưởng.
Sức chiến đấu của An Nhĩ Tư cùng Nhan quản gia tựa hồ không sai biệt, hai người đánh tới đánh lui, ngân quang cùng hồng quang không ngừng lóe sáng.
Lúc thi đấu, mặc dù có trang bị thiết bị kiểm tra sức chiến đấu, bất quá bởi vì Nhan Tử Dạ che dấu nên chỉ tra được là ngụy S. Thế nhưng kỳ thực sức chiến đấu của cậu đã đạt tới tiêu chuẩn cấp S sơ cấp, thế nên mới dễ dàng chiến thắng Cổ Đức Luân. Chẳng qua đó là Nhan Tử Dạ dựa vào năng lực tu yêu, trên thực tế thì cậu vẫn là ngụy S mà thôi, hiện giờ phải đấu với hai thú nhân cao hơn mình một bậc, Nhan Tử Dạ chỉ hữu tâm vô lực.
Một phút không cẩn thận, Nhan Tử Dạ liền bị năng lượng của một thú nhân đánh bay ra ngoài, tiếp đó lại bị lôi điện của người còn lại đánh trúng. Toàn thân Nhan Tử Dạ tê rần đau đớn, ngã bệch xuống đất.
…
Hoàn Chương 71.