Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 59 Hắc mã – Botruyen
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 59 Hắc mã

“Chủ nhân chủ nhân, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, Tiểu Hoa bị phát hiện.” Tiểu Hoa vừa từ mặt đất chui ra thì lập tức kinh hoảng kêu.

Nhan Tử Dạ nhíu mi: “Bị phát hiện? Bị ai phát hiện, là thú nhân ta bảo mi theo dõi à?”

Tiểu Hoa lắc đầu: “Không phải, là thứ này.”

Tiểu Hoa mở hai chiếc lá to của mình, lộ ra tiểu thứ cầu màu xám, cái miệng nhỏ bị một chiếc lá nhỏ bịt lại, tứ chi thì bị chùm rễ trói chặt. Nhìn thấy Nhan Tử Dạ, tiểu thứ cầu liều mạng lăn lộn trên chiếc lá của Tiểu Hoa, lúc rơi xuống đất thì bắt đầu giãy dụa muốn chạy trốn.

Mấy căn rễ của Tiểu Hoa thu lại, kéo tiểu thứ cầu trở lại, giơ tới trước mặt Nhan Tử Dạ.

Nhóc con vì bị túm lại nên trực tiếp xù lông, toàn thân gai góc vô cùng dọa người. Nhan Tử Lạ liếc mắt liền nhận ra, là sủng vật của A Phổ Lý. Thật không ngờ Tiểu Hoa cư nhiên túm vật nhỏ này về. Theo Nhan Tử Dạ biết, thứ cấu chính là tinh tế thú cấp cấp, không biết nói, cho dù thấy Tiểu Hoa thì cũng không có khả năng mật báo.

Nhan Tử Dạ nói với Tiểu Hoa: “Được rồi Tiểu Hoa, thả nó ra đi.” Thứ cầu này là sủng vật của A Phổ Lý, nếu ông ta phát hiện nó biến mất sẽ nghi ngờ. Thế nên tốt nhất là thả nó ra, xem như chưa hề phát sinh chuyện gì.

Tiểu thứ cầu bị treo lơ lửng trên không trung nghe Nhan Tử Dạ nói vậy thì lập tức dùng ánh mắt nhỏ đáng thương nhìn cậu, Nhan Tử Dạ cư nhiên nhìn ra cảm kích trong mắt nó.

Nhất định là ảo giác, tinh tế thú cấp thấp không thể nào hiểu được lời nói của thú nhân, miễn bàn tới chuyện cảm kích. Nhưng sự thật chứng minh, Nhan Tử Dạ không phải ảo giác.

Lúc Tiểu Hoa thả tiểu thứ cầu ra, tiểu thứ cầu cư nhiên thu lại gai nhọn, lại trở thành lớp lông mềm mại, sau đó nó hơi cúi đầu với Nhan Tử Dạ, cái miệng nhỏ nhắn kêu vài tiếng ‘xèo xèo chi’, bộ dáng như đang cám ơn cậu.

“Nhóc con này quả thực thông minh a.” Nhan Tử Dạ ngồi xuống, vươn tay chọt chọt cái đầu tròn vo của tiểu thứ cầu. Tiểu thứ cầu cư nhiên viên đầu lưỡi phấn hồng liếm ngón tay cậu.

Tiểu Hoa ở bên cạnh thấy chủ nhân không nhìn tới mình mà chỉ khen ngợi nhóc con mình mang về thì thực ghen tị.

“Chủ nhân chủ nhân, Tiểu Hoa cũng thực thông minh, Tiểu Hoa thông minh hơn nó.” Tiểu Hoa quấn lấy cánh tay Nhan Tử Dạ, tiếp đó dùng cánh hoa của mình cọ mặt cậu.

“Rồi rồi rồi, ta biết.” Thật không ngờ Tiểu Hoa lại ghen tị, Nhan Tử Dạ buồn cười nói với tiểu thứ cầu: “Tốt lắm, mi đi đi, lần sau cẩn thận một chút đừng để bị bắt nữa.”
“Vậy thì tìm kiếm ngoại lực, dùng hết thảy khả năng giết chết kẻ đó, tránh đêm dài lắm mộng.” Ảnh ngược trong mắt An Nhĩ Tư phản chiếu gương mặt tuấn tú của Nhan Tử Dạ: “Tiểu Dạ, vô luận phát sinh chuyện gì, tôi vẫn luôn ở bên cạnh em.”

Nhan Tử Dạ nghi hoặc: “An Nhĩ Tư, kỳ thực anh đã sớm biết rồi, vì sao không nói cho tôi biết?” Cậu mới không tin An Nhĩ Tư không biết chuyện này, chính là vì sao lại không nói?

“Bởi vì tôi tin rằng, thay vì biết được từ miệng tôi, em càng muốn tự mình tìm ra đáp án.”

Lời nói của An Nhĩ Tư làm Nhan Tử Dạ sửng sốt, bất quá Nhan Tử Dạ nhanh chóng phản ứng, có chút mất tự nhiên nghiêng mặt đi: “Ai nói chứ, tìm hiểu mấy chuyện lộn xộn này thực phiền phức muốn chết. Tôi thực lười, anh không biết à?”

An Nhĩ Tư xoa xoa đỉnh đầu Nhan Tử Dạ, ánh mắt đầy ý cười: “Rồi, tôi sẽ nói hết chuyện mình biết cho Tiểu Dạ, Tiểu Dạ đừng giận. Trở về tôi làm món ngon cho em ăn.”

“Đừng tưởng vài món ngon là có thể mua chuộc tôi.”

“Rồi rồi, vậy tôi dùng cả đời bồi thường.”

“Ai thèm cả đời anh, đừng có tự đa tình.”

“Ừm, tôi biết tôi biết, Tiểu Dạ, tai em đỏ thế, thẹn thùng à?”

“Anh mới thẹn thùng, cả nhà anh đều thẹn thùng.”

Hoàn Chương 59.

_________________

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.