Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 56 Âm mưu sơ hiện – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 56 Âm mưu sơ hiện

Trở lại khách sạn, vừa mở cửa phòng Nhan Tử Dạ liền phát hiện không thích hợp.

Vào phòng mình thì phát hiện tất cả mọi thứ đều ngay ngắn trật tự, thế nhưng Nhan Tử Dạ vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Lập tức đi tới trước tủ quần áo, mở ra, kéo vali hành lý, quần áo bên trong thực chỉnh tề.

A, Nhan Tử Dạ cười lạnh một tiếng, quả nhiên.

Quần áo chỉnh tề mới kỳ quái, bởi vì cậu chưa bao giờ thu dọn. Chính là hiện giờ tất cả lại gọn gàng ngăn nắp như vậy, chứng minh đã có người động vào đồ của cậu.

Tỉ mỉ quan sát một chút, không chỉ vali hành lý, ngay cả những nơi khác cũng bị động qua. Nhưng kì quái nhất là không mất thứ gì, tất cả vẫn còn nguyên.

Lúc Nhan Tử Dạ ra khỏi phòng thì vừa vặn nhìn thấy An Nhĩ Tư cũng bước ra, thấy nụ cười mỉm quen thuộc trên mặt đối phương đã biến mất, liền hỏi: “Đồ của anh cũng bị lục lọi à?”

An Nhĩ Tư gật đầu: “Không chỉ trong phòng ngủ, ngay cả phòng khách phòng bếp, khắp các ngõ ngách đều không buông tha. Xem ra, người tới không phải chỉ có một. Vừa rồi tôi hỏi nhóm Áo Đức Kỳ, bên bọn họ không có gì khác thường.”

Ngã xuống sô pha, Nhan Tử Dạ nói: “Xem ra đã sớm mưu tính, biết chúng ta ra ngoài thi đấu, thừa dịp này tiến vào tìm đồ. Xem ra độ an toàn của khách sạn này quá thấp a, có thể dễ dàng tiến vào, hơn nữa còn cẩn thận tìm kiếm, người này hẳn sẽ không lưu lại sơ hở. Thiết bị giám sát của khách sạn không cần nghĩ cũng biết nhất định đã bị phá hủy.”

“Cần bắt người tới thẩm vấn một chút không?” An Nhĩ Tư ngồi xuống bên cạnh, nói thực thoải mái, cứ như chỉ cần anh muốn thì không ai có thể thoát được lòng bàn tay anh.

“Cũng tốt, thật muốn xem xem rốt cuộc là ai vì một thú nhân cấp D nho nhỏ như tôi mà dệt một tấm lưới lớn như vậy.” Hôm nay lúc bước lên đài Nhan Tử Dạ đã nhận ra thiết bị đo lường giá trị sức chiến đấu. Tuy cả mười hai sân thi đấu đều trang bị nhưng chỉ có duy nhất trận số mười hai là thiết bị được mở.

Mới đầu Nhan Tử Dạ nghĩ nó nhắm vào học viện Cách Lạp Tư, thế nhưng cộng thêm chuyện phòng ốc bị lục lọi thì Nhan Tử Dạ có thể xác định những kẻ đó nhắm vào mình.

Nghĩ lại, tung tin đồn trước trận đấu, tiếp đó là thí nghiệm sức chiến đấu, lại thừa dịp cậu vắng mặt lặng lẽ chạy tới phòng tìm kiếm, toàn bộ đã được bố trí từ trước. Có người muốn biết sức chiến đấu thật sự của cậu, hơn nữa còn muốn một thứ gì đó từ chỗ cậu. Người này rốt cuộc là ai?

Giờ cơm trưa, An Nhĩ Tư vừa mới làm tốt thì nhóm Áo Đức Kỳ đúng giờ chạy tới.
Một khi đã không ảnh hưởng tới An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ tự nhiên sẽ không khách khí, vận dụng linh lực, hồng quang lóng lánh chiếu lên mặt thú nhân kia, gã sốt ruột hô to: “Các người không thể giết tôi, tôi là người trong hoàng thất Ngải Bố Lỗ.”

Đáng tiếc, lời nói của gã ta không lay chuyển được Nhan Tử Dạ, cảm nhận được sát ý trong mắt đối phương, Nhan Tử Dạ trực tiếp đánh một chưởng lên mắt gã rồi nhắm mắt lại.

Theo người bên ngoài nhìn vào, lúc tay Nhan Tử Dạ để sát vào thì trên trán thú nhân cấp A kia xuất hiện một điểm đỏ, chỉ thấy điểm đỏ kia nhanh chóng xoay tròn, hồng quang trên tay Nhan Tử Dạ cũng ngày càng mạnh, tốc độ xoay tròn của điểm đỏ cũng ngày càng nhanh, hơn nữa bắt đầu teo nhỏ lại.

Cuối cùng, điểm đỏ kia biến mất, trong mắt người khác chính là bị Nhan Tử Dạ hấp thu, sau đó thú nhân cấp A kia trợn to mắt ngã xuống đất, không chút nhúc nhích. Nếu không phải vẫn còn hô hấp khe khẽ thì hai thú nhân còn lại thực sự nghĩ rằng gã ta đã chết.

“Đạt Uy, Đạt Uy, tỉnh tỉnh a…” Thú nhân cấp A còn lại gian nan nhích tời gần, vừa đỡ vừa hô to tên đối phương.

“Tên ác ma này, mày đã làm gì Đạt Uy hả?” Thú nhân cấp A ngẩng đầu, sợ hãi nhìn Nhan Tử Dạ. Thú nhân cấp S ở bên cạnh thấy thú nhân Đạt Uy kia giống như bị hút cạn linh hồn thì cũng không khỏi run rẩy.

Nhan Tử Dạ cười cười: “Tôi dùng sưu hồn đại pháp cướp đi tất cả kí ức, linh hồn ông ta hiện giờ đã bị tổn thương, biến thành người thực vật.”

Thú nhân cấp S cười lạnh: “Làm sao tôi biết cậu nói thật hay giả, đừng hòng lừa…”

Nhan Tử Dạ đánh gãy: “Ông gọi là Bái Nhĩ, là đạo sư của học viện Ngải Bố Lỗ, hiện giờ vẫn chưa có bầu bạn. Thế nhưng trước kia từng thích một giống cái, đáng tiếc giống cái đó đã có người mình thích, hơn nữa, giống cái kia còn là học trò của ông. Trước đó không lâu ông thổ lộ với giống cái kia, người ta không tiếp nhận, vì quá phẫn nộ ông đã lỡ tay giết chết giống cái kia. Cuối cùng còn đổ tội cho thú nhân mà giống cái kia thích, ông thành công thoát tội, mà thú nhân kia thì bị xử tử. Chuyện này chỉ có ông cùng thú nhân vừa bị tôi cướp đi kí ức biết được, thế nào, tôi nói không sai chứ?”

Đồng tử tên thú nhân cấp S phóng đại, kinh hoảng nhìn Nhan Tử Dạ, đúng vậy, chuyện này đích thực chỉ có hai bọn họ biết, chẳng lẽ người này thật sự có thể cướp đi kí ức?

Hoàn Chương 56.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.