“Cái gì?” Nhan Tử Dạ trả lời quá thẳng thắn làm phó viện trưởng có chút không phản ứng kịp, này cũng kịch bản không giống a, hẳn đứa nhỏ này phải cao hứng đồng ý chứ? Năm đó Nhan Thuần đã thực vui sướng a.
Thấy phó viện trưởng có vẻ chưa hiểu lắm, Nhan Tử Dạ lặp lại: “Tôi nói không cần, hiện giờ tôi tự tu luyện cũng rất tốt, tự do tự tại, thực xin lỗi, tôi không thích bị người khác quản.” Hiện giờ mỗi ngày phải tới học viện đã đủ làm Nhan Tử Dạ phiền não rồi, lại còn tìm thêm một ông thầy tới giám sát? Kia làm sao ngủ được, làm sao làm biếng được? Cậu mới không phải bị nước vào não như nguyên chủ.
“Này là lí do gì a, trở thành học trò của tôi thì trò cũng đâu có mất đi tự do, vẫn có thể làm những việc trò yêu thích. Tôi hi vọng trò có thể nghiêm túc suy nghĩ.” Phó viện trưởng bắt đầu có chút sốt ruột, Nhan Tử Dạ cự tuyệt hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của ông.
“Làm học trò của thầy, có thể ngủ trên giờ học không, có thể muốn thì tu luyện, không muốn thì không tu luyện không, có thể tùy thời đi du lịch không?”
Phó viện trưởng nghiêm mặt nói: “Kia đương nhiên không có khả năng, sao có thể tùy tiện như vậy, tuổi của trò bây giờ chính là thời gian tốt nhất để tu luyện, sao có thể lãng phí. Đương nhiên phải cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày trở thành cường giả SS.”
Nhan Tử Dạ nhún vai: “Vậy không được, trước không nói tới chuyện cố gắng tu luyện có thể trở thành cường giả SS hay không, cho dù có thể thì đó cũng không phải mục đích của tôi. Lý tưởng của tôi không lớn lao gì, chỉ muốn có một cuộc sống an nhàn thoải mái. Quá trình trở thành cường giả SS quá gian khổ, tôi chịu không nổi, thầy tìm người khác thì hơn, đúng rồi, tôi thấy An Nhĩ Tư cùng Áo Đức Kỳ cũng không sai a.”
“Trò…. đứa nhóc hư hõng này, sao có thể nhụt chí như vậy a?” Phó viện trưởng bị Nhan Tử Dạ làm tức tới suýt chút nữa nói không nên lời, này thật là con của Nhan Thuần à? Nhan Thuần ngực ôm chí lớn, lúc tu luyện cố gắng hơn bất kỳ ai, chỉ hi vọng có thể trở thành cường giả SS trẻ tuổi nhất. Vốn ông nghĩ Nhan Tử Dạ cũng sẽ như vậy, kết quả cư nhiên đã nhìn nhầm.
“Tôi vốn là người như vậy, cho nên a viện trưởng, tôi khuyên thầy nên đổi mục tiêu đi, lý tưởng của tôi không phải là cường giả SS.” Nhan Tử Dạ là người tu yêu, mục tiêu lớn nhất là có thể khôi phục tới kỳ độ kiếp, về phần có thể phi thăng hay không, đối với cậu đã không còn quan trọng. Về phần cường giả SS gì đó, thôi bỏ đi.
“Phó viện trưởng, nếu không còn chuyện gì thì tôi về trước, A Ngốc đang chờ tôi về ăn cơm tối a.” Nhan Tử Dạ đứng lên ngáp dài một cái rồi đi ra ngoài.
“Chậm đã.” Phó viện trưởng cũng đứng lên: “Nhan Tử Dạ, chẳng lẽ trò không muốn biết sự thật về chuyện hai năm trước sao?”
Bước chân Nhan Tử Dạ hơi khựng lại, quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn phó viện trưởng: “Chuyện năm đó quả nhiên có ẩn tình sao?”
“Dạ…” Quỳ dưới đất, Nhan An Húc đen mặt thêm mắm dặm muối kể lại, đương nhiên biến việc Nhan Tử Dạ gian nan giành được thắng lợi thành đánh lén. Còn nói Nhan Tử Dạ liên hợp với An Nhĩ Tư gài bẫy làm mình bị học viện xử phạt. Quả thực là muốn vô tội bao nhiêu thì có đủ bấy nhiêu, đổ hết trách nhiệm cùng tội lỗi lên đầu Nhan Tử Dạ.
“Cậu nói chính là sự thật?” Nhan Tôn cau mày.
“Thiên chân vạn xác, gia gia, con sao dám lừa ngài. Nếu không phải Nhan Tử Dạ giở trò, con sao có thể thua trận chứ. Gia gia, ngài phải làm chủ cho con a.” Nhan An Húc ngẩng đầu, bộ dáng thực ủy khuất.
“Được rồi, đứng lên đi, việc này tôi sẽ phái người kiểm tra rõ ràng, cậu lui xuống trước đi.” Nhan Tôn phất phất tay.
“Dạ.” Nhan An Húc cúi đầu đứng lên, ở một góc độ Nhan Tôn không nhìn thấy thì hơi nhếch môi, rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Nhan Tôn cùng quản gia đứng ở phía sau, ngón tay Nhan Tôn không ngừng gõ gõ lên mặt bàn, cả căn phòng yên tĩnh chĩ vang vọng tiếng ‘cộc cộc’.
Qua một hồi lâu, Nhan Tôn mới mở miệng nói với quản gia: “Đã hai năm không gặp đứa con hoang kia, không ngờ đã trưởng thành tới độ này, kia dẫn nó về đây trông coi đi, mắc công đám già kia lại tìm tới cửa.”
“Vâng.” Quản gia cung kính đáp, sau đó khom người với Nhan Tôn rồi rời đi.
…
Hoàn Chương 34.