Đối với tình yêu nam nam ở thế giới này, Nhan Tử Dạ không chút bài xích đã tiếp nhận, vì sao? Bởi vì lúc còn ở địa cầu đã thấy nhiều rồi nên tập thành thói quen, có tình cho dù uống nước cũng thấy no, huống chi nam nam mới là chân ái!
Dù sao ngày mai mới cần tới học viện, Nhan Tử Dạ dứt khoát làm ổ ở nhà bắt đầu tu luyện.
Nhan Tử Dạ phát hiện kết cấu thân thể thú nhân nơi này cùng tu yêu giả không khác biệt lắm, lúc ngồi xếp bằng hấp thu linh khí, Nhan Tử Dạ kinh hỉ phát hiện linh khí ở thế giới này nồng đậm hơn địa cầu rất nhiều.
Đáng tiếc bản thân hiện giờ không có yêu đan, bằng không đã có thể biến về chân thân tu luyện, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn. Bất quá hiện giờ chỉ đành chịu, có thể sống sót đã may mắn lắm rồi, Nhan Tử Dạ cũng không yêu cầu quá nhiều.
Hấp thu linh khí vào cơ thể, sau đó vận chuyển tới đan điền, hiện giờ ngay cả yêu đan cũng không có, tương đương phải bắt đầu lại từ đầu.
Thời gian tu luyện thật sự quá nhanh, giống như thoáng chốc đã trôi qua, thẳng tới khi người máy quản gia tới gõ cửa, Nhan Tử Dạ mới giật mình tỉnh lại, cư nhiên đã tới giữa trưa, thế nhưng linh khí được hấp thu vào cơ thể chỉ có chút xíu như ngọn tóc. Dựa theo tốc độ này, không biết đến ngày nào tháng nào mới có thể tu luyện ra yêu đan.
Nhăn mặt khổ sở uống xong dịch dinh dưỡng, Nhan Tử Dạ có chút bất đắc dĩ nhìn người máy quản gia im lặng không nói tiếng nào ở trước mắt: “Mi vẫn chưa có tên đi? Bằng không để ta đặt một cái, gọi A Ngốc thế nào?” Dễ gọi lại dễ nhớ.
Nhan Tử Dạ cũng thực bội phục nguyên chủ, người máy quản gia đi theo cậu ta nhiều năm như vậy, cư nhiên vẫn không có tên.
“Tít tít tít… người máy quản gia số 17 đã đổi tên thành công.” Ánh mắt người máy lóe tia sáng đỏ một chút, sau đó hướng Nhan Tử Dạ cúi đầu: “Thiếu gia, A Ngốc thật cao hứng phục vụ cậu, xin hỏi cậu còn cần gì nữa không?”
Nhan Tử Dạ hé miệng, ân, cái tên này thực tốt, bất quá có lẽ nên năng cấp, nội tâm không cần đổi nhưng nên nâng cấp để linh hoạt hơn một chút, trong nhà chỉ có cậu cùng con người máy này, nó cứ cứng ngắc, im lặng không chút sinh khí như vậy thì chán chết, nhất định phải nâng cấp.
Linh khí ban đêm nồng đậm hơn ban ngày, cho nên Nhan Tử Dạ cảm thấy ngày ngủ đêm tu luyện tốt hơn, theo lý mà nói, thú hình nguyên chủ cũng là xà, hẳn cậu có thể biến về xà hình mới đúng, thế nhưng Nhan Tử Dạ thử mãi vẫn không được. Có lẽ vì cậu xuyên vào nên năng lực của nguyên chủ bị cải biến.
Bởi vì tu luyện suốt cả đêm, tuy tinh thần Nhan Tử Dạ thực phấn khởi nhưng thân thể thì đã mệt mỏi không chịu nổi, thể chất thú nhân vốn rất khỏe mạnh, thế nhưng nguyên chủ lại là một kẻ phế sài, kết quả một đường đến học viện Nhan Tử Dạ cứ ngủ gà ngủ gật.
“Từ từ, hai vị giống cái xinh đẹp, tôi không có ý đó, tôi không có ý kỳ thị hai người, nghe tôi giải thích a…”
Duy Nhĩ Nặc vội vàng chạy tới trước mặt hai giống cái muốn giải thích, kết quả bọn họ căn bản không thèm để ý. Duy Nhĩ Nặc không từ bỏ ý định, phải biết nếu thực sự bị nhận định là kẻ kỳ thị giống cái thì Duy Nhĩ Nặc thật sự phải cô độc cả đời. Cho nên Duy Nhĩ Nặc luống cuống muốn đưa tay kéo hai giống cái lại, kết quả bị đám thú nhân vây xem ngăn cản.
“Đừng có quá đáng, kỳ thị xong còn định động thủ với giống cái à? Cho dù là con cháu đại gia tộc cũng không thể làm vậy.”
“Đúng đúng, loại thú nhân đê tiện thế này căn bản không xứng với giống cái xinh đẹp.”
“Tôi thấy hắn ngay cả phế vật Nhan Tử Dạ cũng không bằng, khi nãy Nhan Tử Dạ giữ gìn giống cái cỡ nào a.”
“Đúng vậy, trước kia không biết, giờ thấy mới biết Nhan Tử Dạ tựa hồ cũng không quá kém cỏi.”
“Mọi người mau cản tên kia lại, đừng để hắn có cơ hội tổn thương giống cái.”
“Chuyện này nhất định phải báo lên, trong học viện cư nhiên xuất hiện người kỳ thị giống cái, quả thực không thể tha thứ.”
…
Bị cả đám người ngăn cản, Duy Nhĩ Nặc quả thực tức tới hộc máu, trong lòng lại càng thêm căm hận, Nhan Tử Dạ, đợi đó.
…
Hoàn Chương 2.