Làm anh hai trong nhà, nhị đản biểu thị kì thực nó lại càng giống anh cả hơn. Bởi vì nó có một người anh cả thực không đáng tin.
Nhị đản gọi là Bối Nhĩ Văn Á Bá Lan, là người thừa kế của gia tộc Á Bá Lan, nga, đương nhiên đó chỉ là hình thức mà thôi, kỳ thực anh em của nó cũng là người thừa kế của gia tộc Á Bá Lan.
So với những gia tộc khác chỉ có một hai đứa con, nhị đản biểu thị gia tộc của nó tốt đến không thể tốt hơn được nữa, bởi vì nó có tới sáu anh em, mà hết thảy công lao phải kể tới mỗ ba của nó, Nhan Tử Dạ.
Mỗ ba của nó là bán thú nhân duy nhất đã phản tổ thành công suốt trăm ngàn năm qua, được rồi, kỳ thực đã biết rõ chân tướng, nhị đản biểu thị mỗ ba nhà nó mới không phải bán thú nhân gì đó là một giống loài cao cấp kết hợp giữa yêu cùng bán thú nhân.
Nó cùng đại đản là thú nhân, tam đản là bán thú nhân, tiểu tứ, tiểu ngũ là yêu, mà tiểu lục thì là thần thú. Mới đầu biết tiểu lục là thần thú, nhị đản không hiểu, sau đó được mỗ ba cùng cha giải thích nó mới biết hóa ra tiểu lục là biến dị. Khó trách tiểu lục sinh ra muộn hơn bọn hó nhưng sức chiến đấu lại là mạnh nhất. Được rồi, anh em nhà nó hơi phức tạp một chút. Bất quá dù sao thì có nhiều anh em như vậy, nhị đản vẫn rất vui vẻ, mặc dù có lúc cũng thực phiền.
Tỷ như hiện tại, đại đản rõ ràng đã năm tuổi cư nhiên lại trốn học chạy ra ngoài tìm vợ mình chơi, để lại người máy biến thân vừa nhìn đã biết là giả kia học thế. Nếu không phải nó giúp đại đản che dấu thì đạo sư đã phát hiện. Bất quá cho dù đạo sư không biết thì phụ mỗ cũng sẽ biết, bởi vì luôn có ám vệ đi theo chúng a!
Lần đầu tiên thì thôi đi, đến bây giờ mà đại đản vẫn chỉ có một chiêu như vậy, trước sau như một, cũng không biết đầu óc đại đản rốt cuộc lớn lên thế nào. Lại còn tham ăn nữa, được rồi, nhị đản biểu thị kì thực nó cũng là kẻ tham ăn, bất quá là kẻ tham ăn có đầu óc. Mới không giống đại đản, vì ăn mà bán luôn cả mình.
Hôm nay là khóa của Hoắc Đức đạo sư, nghe nói trước kia Hoắc Đức đạo sư từng dạy mỗ cha, đối với người rất tốt. Học cùng Hoắc Đức đạo sư hai năm, nhị đản phát hiện Hoắc Đức đạo sư quả thực không tồi. Ít nhất Hoắc Đức đạo sư không nịnh nọt bọn họ như những đạo sư khác.
Đương nhiên, thú vị nhất chính là có vài vài học viên trong lớp từng là bạn học của mỗ ba nó năm đó. Nghe nói mấy người này còn từng cùng mỗ ba tham gia cuộc thi xếp hạng của học viện, cuối cùng, mỗ ba thăng cấp đại diện học viện tham gia giải thi đấu, mà những người còn lại bởi vì sức chiến đấu không đủ nên bị loại.
Năm nay cũng cử hành giải thi đấu các học viện, chỉ tiếc là vì tuổi tác cùng thân phận mà nó cùng anh em không thể tham gia. Kỳ thực nhị đản rất muốn tham gia giải đấu, bất quá phụ mỗ không đồng ý nên nó liền gạt bỏ ý niệm này, chỉ đành trơ mắt nhìn những thú nhân khác tham gia.
Hôm nay đại đản lại trốn học, kỳ thật nhị đản cũng rất muốn trốn học chạy ra ngoài xem thử, dù sao khóa thực chiến cũng có chút nhàm chán, ai bảo đạo sư không cho chúng cơ hội lên sân a!
Liếc mắt nhìn một cái, tiểu tứ cùng tiểu ngũ đã biến về hình thú tựa vào đùi tam đản ngủ khò khò, mà tiểu lục hoạt bát thích đùa dai nhất đang hưng phấn bừng bừng nhìn hai thú nhân đang đánh nhau trên đài, nhìn bộ dáng tươi cười gian xảo thì biết nó nhất định lại nghĩ ra chủ ý quái quỷ gì đó.
Nhìn tới đây nhị đản liền hiểu ra, giống cái cùng thú nhân kia quả thực đang lừa bán đứa nhỏ, lại còn là một tiểu giống cái, nếu bị bắt thì chính là tội tử hình a.
Không được, không thể để tiểu giống cái kia bị mang đi.
Nghĩ vậy, nhị đản liền nói với ảnh vệ bên cạnh: “Bắt lại toàn bộ, giải cứu tiểu giống cái kia.”
Ảnh vệ ở phía sau lập tức tuân lệnh, một bóng đen hiện lên, ảnh vệ thân là thú nhân cấp S cao cấp, đối mặt với ba thú nhân chỉ mới cấp A cùng một giống cái không có sức chiến đấu hiển nhiên dễ dàng đánh ngã toàn bộ.
Bất quá không ngờ trong phòng cư nhiên còn có người, có thể là vì nhìn thấy bên ngoài xảy ra chuyện nên có hơn mười thú nhân vọt ra, bất quá lúc đối kháng với ảnh vệ thì vẫn không thể chống đỡ, cuối cùng một gã thú nhân thấy nhị đản đang tránh phía sau thì tiến tới định bắt lấy nhị đản, kết quả chẳng những trúng quả cầu năng lượng của nhị đản mà còn bị ảnh vệ đá bay ra ngoài, ngã xuống đất không gượng dậy nổi.
Nâng tiểu giống cái dưới đất dậy, nhị đản đang bị bảo ảnh vệ ôm tiểu giống cái rời đi thì tiểu giống cái đột nhiên tỉnh lại, sau khi liếc mắt nhìn nhị đản một cái thì lại ngất tiếp.
Cuối cùng, nhị đản bảo ảnh vệ báo cảnh vệ đưa tiểu giống cái về. Hóa ra tiểu giống cái cư nhiên là người thừa kế dòng chính của một gia tộc trung lưu, bởi vì bị người của chi thứ ám hại nên mới xảy ra chuyện bắt cóc.
Sau khi tiểu giống cái an toàn, nhị đản cũng trở về, việc này trong mắt nhị đản chẳng qua chỉ là chút nhạc đệm khi trốn học, nó cũng không để trong lòng. Bất quá tiểu giống cái kia thì nhớ mãi không quên, không có cách nào xóa nhòa.
…
Hoàn Chương 183.
_________________