“Ha ha ha…” Cảm giác được năng lượng cùng tinh thần lực trong cơ thể tăng vọt, người áo đen vui sướng cười ha hả, cuối cùng lúc năng lượng cùng tinh thần lực ngừng tăng trưởng thì hắn cảm nhận được vết thương ở bụng mình cũng khỏi hẳn. Gương mặt bị ăn mòn cũng khôi phục như ban đầu. Nhìn lại trường xỉ thú vừa nãy suýt chút nữa đã giết chết mình, hại mình một thân chật vật, thế mà hiện giờ nó lại nhỏ bé yếu ớt hệt như một con kiến.
Cảm giác độc tôn thiên hạ này thực sự quá tuyệt diệu, người áo đen nắm chặt tay, híp mắt nhìn trường xỉ thú ở xa xa, dưới chân giẫm một phát, trực tiếp phóng người tới.
Tốc độ quá nhanh, mọi người căn bản không kịp nhìn động tác của người áo đen thì thân mình to lớn của trường xỉ thú đã trực tiếp văng ra ngoài, tông vào một gốc đại thụ. Tiếp đó, trường xỉ thú còn chưa kịp đứng dậy đã một lần nữa bị đá bay.
“Ầm ầm ầm…”
Trường xỉ thú vốn uy phong lẫm lẫn giờ thì chỉ biết ăn đòn, tốc độ quá nhanh, nhóm thú nhân đứng xa xa chỉ nhìn thấy một bóng đen không ngừng chớp lóe, tiếp đó là trường xỉ thú bay ra ngoài.
“Ầm…” Trường xỉ thú trực tiếp đè nát một tảng đá lớn rồi ngã xuống đất, cả người đầy vết thương, máu tươi chảy ròng ròng, nó đã không còn sức lực đứng dậy. Hai chiếc nanh dài của nó đã bị bẻ gãy, răng cũng bị đánh rụng, mũi gãy, lỗ tai thì bị dị năng chém đứt một bên. Toàn thân tràn đầy miệng vết thương lớn nhỏ có thể nhìn thấy xương.
Người áo đen đang tra tấn trường xỉ thú, không muốn nó được chết nhanh chóng.
Nhìn trường xỉ thú ngã xuống đất không dậy nổi, thể xác lẫn tinh thần người áo đen sảng khoái không thôi, quét mắt nhìn vài thú nhân cấp S đứng cách đó không xa, đám thú nhân kia lập tức nhịn không được lui về sau vài bước. Thấy người áo đen lộ ra nụ cười tà ác hệt như ác ma, cả đám người đều nhịn không được rùng mình, chân cũng bắt đầu run rẩy. Thế nhưng họ cũng không dám trốn, bởi vì họ biết, với sức chiến đấu của người nọ bây giờ, bọn họ tuyệt đối trốn không thoát, chỉ có thể cầu nguyện người này tha cho bọn họ một con đường sống.
Nhìn bộ dáng kinh hãi của đám thú nhân cấp S cao cấp, người áo đen lộ ra nụ cười đắc ý. Vừa nãy truy đuổi hắn chật vật như vậy, giờ chính là lúc để lũ người này nếm thử tư vị đó. Bất quá trước đó, hắn phải giải quyết con trường xỉ thú này đã.
Chỉ thấy người áo đen đi tới trước mặt trường xỉ thú, tay trái nâng lên, một quả cầu năng lượng xanh biếc không ngừng ngưng tụ. Sau đó trong ánh mắt sợ hãi của trường xỉ thú, người áo đen ném quả cầu năng lượng to cỡ quả bóng rổ về phía nó, tiếp đó trưởng xỉ thú với năng lực phòng thủ cực mạnh cứ vậy bị quả cầu năng lượng đánh trúng rồi nổ mạnh, máu thịt văng tứ tung.
“Tốt lắm, giải quyết xong trường xỉ thú, giờ thì đến lượt chúng mày.” Người áo đen xoay lại, âm trầm mỉm cười nhìn đám thú nhân cấp S.
Một trong số đám thú nhân cấp S run run nói: “Ông… ông không thể giết tụi tôi, tụi tôi là người của đại gia tộc Tháp La. Giết tụi tôi rồi, gia tộc Tháp La sẽ không bỏ qua cho ông.”
An Nhĩ Tư đi tới bên cạnh Nhan Tử Dạ, cùng cậu song song đi tới: “Tôi cứ tưởngem sẽ cùng ra tay.”
“Không cần thiết, tôi sợ làm bẩn tay mình. Hang động kia chẳng qua chỉ là một cửa ải nho nhỏ mà thôi, bảo tàng thực sự sao có thể giấu ở nơi dễ dàng phát hiện như vậy. Bất quá có thể trong nháy mắt trở thành cường giả SSS cũng coi như tiện nghi cho lão.” Nhan Tử Dạ lộ ra nụ cười lạnh nhưng rất nhanh đã biến mất, sau đó nói: “An Nhĩ Tư, anh không ngại có thêm một đứa con đi?”
An Nhĩ Tư nghĩ tới Thanh Long, hiện giờ có một thần thú đang dựng dục trong bụng bầu bạn nhà mình, nói không ngại thì chính là nói dối. Phải biết đứa nhỏ này không đơn thuần là đứa nhỏ tân sinh như đám đại đản. Nó có suy nghĩ cùng ý thức của riêng mình, cho dù Nhan Tử Dạ dựng dục sinh ra thì nó cũng không xem Nhan Tử Dạ là mỗ ba thân sinh.
Thấy An Nhĩ Tư trầm mặc, Nhan Tử Dạ liền biết anh nghĩ gì, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa: “Anh yên tâm, sẽ không xuất hiện tình huống anh nghĩ đâu, bởi vì tôi đã tước đoạt toàn bộ trí nhớ của hắn, ngay lúc hắn truyền tu vi cho tôi.”
Cái gì? An Nhĩ Tư có chút kinh ngạc nhìn Nhan Tử Dạ.
Nhìn biểu tình kinh ngạc của An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ lại càng cười vui vẻ hơn: “Sao tôi có thể để một quả bom hẹn giờ ở bên cạnh mình chứ, ngay từ ban đầu Thanh Long đã tính kế, ý đồ thực sự của hắn không phải thu tôi làm đồ đệ mà là tìm một cơ thể mẹ để mình có cơ hội đầu thai. Chuyển hết tu vi cùng bảo bối cho tôi kỳ thực cũng là lưu lại cho mình về sau. Chẳng qua hắn ngàn tính vạn tính lại không tính tới, tôi đồng ý để hắn đầu thai nhưng ngay khoảnh khắc hắn suy yếu nhất kia lại nhân cơ hội tước đoạt đi toàn bộ trí nhớ. Hiện giờ hắn chỉ là một con nòng nọc vừa mới phát dục mà thôi, có một đứa con là thần thú, tựa hồ cũng không tệ.”
Nghe Nhan Tử Dạ nói xong, An Nhĩ Tư cũng bật cười. Thanh Long kia nghĩ mình tính kế được Nhan Tử Dạ, lại không biết mình lại bị tính kế. Nhan Tử Dạ chẳng những chiếm được tu vi của Thanh Long mà còn sở hữu vô số trân bảo mà Thanh Long lưu lại. Ngay từ ban đầu, Nhan Tử Dạ đã hiểu rõ toàn bộ, cậu chỉ chờ con cá con Thanh Long mắc câu mà thôi!
Thanh Long lần này ăn trộm gà còn mất luôn nắm gạo a! Bất quá hiện giờ có nói gì thì cũng đã muộn!
….
Hoàn Chương 178.
_________________