Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 154 Chuyện hằng ngày của đám nhóc – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 154 Chuyện hằng ngày của đám nhóc

Sau khi thu phục nhóm Tiểu Thứ xong, năm đứa nhóc lập tức mở cửa chuồn ra ngoài, nhóm Tiểu Thứ nhìn theo mà khóc không ra nước mắt. Bị trói chặt tại chỗ, muốn giãy dụa thoát ra cũng cần một đoạn thời gian.

Bên kia, năm đứa nhóc thành công lẻn ra ngoài thật cẩn thận quan sát xung quanh, phát hiện không có người hầu đi ngang qua, đại đản cùng nhị đản lập tức phóng tới trước, tam đản tay ôm tiểu tứ, tiểu ngũ, cái đuôi thì nhanh chóng đong đưa đuổi theo phía sau. Chúng không phát hiện sau khi mình rời đi có vài thú nhân áo đen xuất hiện, nhìn bóng lưng lén chạy đi chúng mà mỉm cười bất đắc dĩ rồi đuổi theo.

Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư đương nhiên không trông cậy vào một mình nhóm Tiểu Hoa, dù sao Tiểu Hoa cùng Tiểu Thứ cũng chỉ mới đạt tới ngụy cấp S mà thôi. A Ngốc tuy có vũ khí laser lợi hại nhưng đối mặt với thú nhân cấp S thì tác dụng của chúng không lớn. Thế nên An Nhĩ Tư đã phái vài thú nhân bảo hộ đám nhỏ. Với sức chiến đấu của chúng hiện giờ thì căn bản không cảm ứng được.

Ở khu hậu viện của mình, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư có phòng bếp riêng, hiện giờ mỗi ngày An Nhĩ Tư đều ở đó chuẩn bị bữa sáng. Đám nhóc đương nhiên không phải tới phòng bếp hậu viện. Chúng biết rõ cha mình đang ở đó, sao có thể tự chui đầu vô lưới a. Mục tiêu của chúng chính là phòng bếp lớn của gia tộc Cái Nhĩ.

Dọc theo đường đi bắt gặp vài người hầu, đám nhóc liền thông minh tránh né, muốn tới phòng bếp lớn thì nhất định phải đi ngang qua đại sảnh. Lúc chúng tới đó thì vừa vặn nhìn thấy quản gia đi ra, đám nhóc lập tức hoảng sợ trốn ra phía sau sô pha. Sau khi thấy quản gia rời đi thì chúng mới nhanh chóng chạy tới phòng bếp.

Còn chưa tới được cửa bếp, chúng đã nghe thấy mùi thức ăn thơm lừng, hiện giờ đầu bếp của gia tộc Cái Nhĩ đã đổi thành đầu bếp do Nhan Tử Dạ mang về từ tinh cầu Á Bá Lan, hương vị so với đầu bếp cũ tuyệt với hơn rất nhiều. Bây giờ còn sớm, vẫn chưa tới giờ ăn sáng nhưng nhóm đầu bếp đã bắt đầu làm việc.

Nhóm đầu bếp bận rộn không chú ý tới đám nhóc lén mở cửa lẻn vào, tiếp đó rón ra rón rén chạy tới chỗ hộp giữ nhiệt chứa thức ăn.

Tới thời điểm dùng bữa sáng, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư ở hậu viện dùng bữa, gia chủ Cái Nhĩ cùng cùng nhóm Bối Cơ vì đám nhỏ phá xác sớm mà lưu lại cũng ăn ở đây. Vì thế vào bữa sáng các món thịt cùng rau cải đều rất phong phú.

Gần nhất đầu bếp đang nghiên cứu món mới, dùng cà chua Nhan Tử Dạ cấp xào với thịt cô lỗ thú, hương vị chua chua mặn mặn kia quả thực làm gia chủ Cái Nhĩ thích mê. Đương nhiên, các món thịt cũng không ít.

Những chiếc hộp giữ nhiệt được để chung một chỗ, hơn nữa bên trong đã đặt đầy thức ăn. Nhóm đầu bếp còn đang bận rộn chuẩn bị các món khác, căn bản không chú ý thiếu mất một chiếc hộp giữ nhiệt.

Đại đản, nhị đản cùng tiểu tứ, tiểu ngũ bởi vì chưa được An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ dạy nên vẫn chưa biết cách biến thân. Vì thế lần này tới trộm thịt chỉ có thể dựa vào tam đản.

Tiểu tứ, tiểu ngũ nhìn chằm chằm nhóm đầu bếp canh chừng, sau khi tam đản lấy được một hộp giữ nhiệt thì vẫy vẫy cái đuôi với tiểu tứ tiểu ngũ rồi nhanh chóng trườn ra ngoài. Đại đản, nhị đản quay đầu lại liếc nhìn nhóm đầu bếp, thấy bọn họ không hề phát giác gì cả mới lập tức đuổi theo tam đản.

A? Không phải trừng phạt à? Sao lại còn thưởng? Tam đản biểu thị nó thực mờ mịt, căn bản không biết vì sao cha lại muốn thưởng mình.

“Đại đản.” An Nhĩ Tư nhìn về phía đại đản đang run rẩy tứ chi giả chết dưới đất.

Đại đản nghe thấy An Nhĩ Tư gọi mình thì theo phản xạ bật dậy, thân mình bé xíu cứng ngắc đứng dậy, sau đó nhìn về phía An Nhĩ Tư ngao ô một tiếng, giống như đang chờ đợi anh ra chỉ thị.

“Đại đản, cầm đầu nhóm em chạy đi ăn vụng thịt, phạt con một tuần không được ăn thịt. Nhị đản, tiểu tứ, tiểu ngũ là tòng phạm, phạt mấy đứa ba ngày không được ăn thịt. Tam đản…” An Nhĩ Tư cúi đầu, nhìn tam đản ở trước mặt, dùng nụ cười mà bản thân cho là thực từ ái nói: “Tam đản cũng là tòng phạm nhưng biết cải tà quy chính, bất quá vẫn phải phạt. Liền phạt tam đản ba ngày không được ăn thịt, nhưng thưởng cho ba ngày rau cải gấp bội.”

Nghe thấy trừng phạt của mình, trừ bỏ tam đản, cả bốn đứa nhóc đều lộ ra biểu tình không còn gì lưu luyến trên thế gian này nữa. Mà tam đản thì kinh ngạc nhìn An Nhĩ Tư: “Cha, sao người biết là anh cả dẫn tụi con đi?” Kỳ quái, là ai nói cho cha biết vậy? Sao nó không biết, chẳng lẽ là trong lúc trở về có người nào đó đã phản bội? Thực quá đáng, sao có thể làm như vậy, rõ ràng là có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu a?

Nhìn bộ dáng ngây thơ hệt như ban đầu của tam đản, ý cười trên mặt lại càng sâu hơn, anh xoa xoa đầu bé nói: “Còn không phải tam đản nói cho cha biết à?”

“Con?” Tam đản dùng bàn tay mũm mĩm chỉa chỉa chính mình, đôi mắt to chớp chớp, thấy cha gật đầu thì nhìn qua đám đại đản: “Kẻ phản bội là em á?”

“Ngao ô.”

“Tê tê.”

Bốn đứa nhóc đồng thanh lên tiếng, tiếp đó tức giận bất bình trừng tam đản. Đại đản thì tuyệt vọng không thôi, trời ạ, vì sao nó lại có một đứa em ngốc như vậy chứ? Một tuần thịt thịt của nó a!

Hoàn Chương 154.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.