Lúc này nhân viên y tế cũng chạy tới dùng thiết bị kiểm tra cho tam đản, quả nhiên kết luận là trong quá trình phá xác, năng lượng của tam đản đã bị tiêu hao hoàn toàn.
Gia chủ Cái Nhĩ chất vấn: “Sao có thể, hôm qua kiểm tra không phải không có vấn đề gì à? Sao bây giờ lại nói năng lượng bị tiêu hao hoàn toàn?”
Nhân viên y tế vừa kiểm tra có chút do dự.
Bối Cơ cũng nghiêm mặt nói: “Nói rõ ràng.”
Nhân viên y tế thuộc về đế quốc Á Bá Lan, vừa thấy quốc vương Bối Cơ tức giận thì lập tức giải thích: “Hôm qua kiểm tra quả thực không có vấn đề, năng lượng của tam tiểu chủ tử chỉ vừa đột nhiên tiêu hao, chúng ta hoài nghi là có thứ gì đó hút đi năng lượng của tam tiểu chủ tử.”
“Không có khả năng.” Nhan Tử Dạ là người phản bác đầu tiên: “Vừa nãy tôi vẫn luôn nhìn tam đản, căn bản không có thứ gì tiếp cận, năng lượng của tam đản sao có thể bị hút được.”
“Chính là, chỉ có một khả năng này thôi.” Nhân viên y tế cúi đầu, cung kính nói.
“Rất có thể là bên trong tam đản có thứ gì đó hút đi năng lượng của nó.” Quan sát hồi lâu, An Nhĩ Tư đột nhiên mở miệng nói, nhìn tam đản lớn hơn hẳn đại đản cùng nhị đản, trong lòng anh mơ hồ xuất hiện một suy đoán.
Nhan Tử Dạ nháy mắt hiểu ra, có chút khó tin nhìn An Nhĩ Tư: “Ý anh là…”
An Nhĩ Tư gật gật đầu: “Đúng vậy, chính là điều em nghĩ.”
Mọi người đồng thời hít một hơi khí lạnh, ánh mắt kinh ngạc trừng to, ngay cả Khắc Lỗ Tư cũng khiếp sợ.
“Song hoàng đản?” [trứng hai lòng đỏ] Nhan Tử Dạ không thể tin được, có khả năng sao? Thế nhưng hiện giờ chỉ có mỗi cách giải thích này. Rõ ràng là sinh trễ nhất nhưng kích thước lại lớn hơn hẳn đại đản cùng nhị đản, hơn nữa năng lượng cũng hấp thu nhiều hơn. Cuối cùng chính là hiện giờ, rõ ràng trước đó năng lượng rất sung túc nhưng lại đột nhiên cạn kiệt. Kia chỉ có thể là song hoàng đản.
Tạp Mễ Nhĩ: “Nếu thật sự là song hoàng đản thì tam đản gặp nguy hiểm rồi, không được, phải lập tức truyền năng lượng cho nó.”
Nhan Tử Dạ cả kinh ngẩng đầu nhìn An Nhĩ Tư, dùng ánh mắt hỏi anh này là sao? Không phải đã hết tinh hạch rồi à? Kia viên tinh hạch cấp S này rốt cuộc ở đâu ra?
Đọc được suy nghĩ trong ánh mắt Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư lộ ra nụ cười tự tin: “Tiểu Dạ, tôi nói rồi, tôi sẽ không để em xảy ra chuyện. Này là hai viên tinh hạch Áo Đức Kỳ đưa tới, nếu không nắm chắc mười phần, sao tôi có thể để em liều lĩnh?”
Thì ra là vậy, Nhan Tử Dạ mỉm cười, thú văn trên trán cũng chậm rãi biến mất, linh lực trong cơ thể nhanh chóng được bổ sung. Cậu vui sướng nhìn An Nhĩ Tư một cái, cảm thấy nhẹ nhõm không thôi.
Có hai viên tinh hạch cấp S làm hậu thuẫn, Nhan Tử Dạ không còn lo ngại gì nữa, cho dù tốc độ hấp thu linh lực của tam đản càng lúc càng nhanh, cậu cũng không lo lắng.
Một viên tinh hạch cấp S không tới nửa giờ đã hấp thu hết, lại thay một viên khác, người bên trong căng thẳng, người bên ngoài cũng lo lắng không yên. Đã chờ hơn một giờ mà cư nhiên vẫn chưa đi ra, cũng không biết tình huống thế nào.
“Hiện giờ vẫn chưa ra, hẳn là không có vấn đề gì đi.” Tạp Mễ Nhĩ khẩn trương hết siết chặt tay tới không ngừng xoa xoa, lại còn đi tới đi lui, căn bản không thể đứng yên.
“Lâu như vậy vẫn không có động tĩnh, hẳn là không có vấn đề, nếu thực sự có chuyện thì đã không lâu đến vậy.” Nhìn bộ dáng lo sợ bất an của Tạp Mễ Nhĩ, Bối Cơ an ủi.
“Ai, chúng ta đều không ngờ tam đản cư nhiên là song hoàng đản, vốn là chuyện cao hứng, giờ lại…” Gia chủ Cái Nhĩ vừa thở dài vừa lắc đầu.
Tân Địch cũng có chút đứng ngồi không yên, tiểu tổ tông nhất định không có việc gì.
….
Hoàn Chương 150.
_________________