Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 140 Không biết đặc tên – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 140 Không biết đặc tên

Không Biết Đặc Tên

******

Ở tinh cầu Á Bá Lan xa xa, Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ nhận được tin Nhan Tử Dạ đã sinh thì cao hứng tới mức suýt chút nữa đã lập tức bay tới Lam tinh. Cuối cùng vẫn là Bối Cơ lý trí khuyên nhủ bầu bạn. Khoảng cách tới hôn kỳ cũng còn khoảng nửa tháng mà thôi, làm người đứng đầu một nước, bọn họ còn rất nhiều chuyện chưa xử lý xong. Thế nên chỉ có thể nén khát vọng, thông qua màn hình thông tấn khí nhìn dạng trứng của đám cháu.

Khắc Lỗ Tư của gia tộc Mã Khắc Tân cũng nghe thấy tin tức, chẳng qua ông biết mặc dù mình cùng Nhan Tử Dạ có quan hệ huyết thống nhưng cũng không thân thiết như những thân nhân khác. Thế nên ông cũng nghĩ phải nhanh chóng xử lý chuyện gia tộc rồi mới tới tham gia hôn lễ của Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư vào nửa tháng sau.

Sau khi biết Nhan Tử Dạ sinh xong, các đại gia tộc của đế quốc đều gửi lời chúc phúc, đồng thời cũng có không ít người lấy đủ lý do tìm tới cửa, muốn nhìn ba quả trứng bảo bảo vừa mới sinh. Thế nhưng tất cả đều bị gia chủ Cái Nhĩ từ chối, đừng nói đùa, chắt trai bảo bối ông xem còn không đủ, sao có thể để đám người kia tiến vào quấy rầy.

Cùng lúc đó gia tộc Cái Nhĩ cũng tăng mạnh phòng bị, đặc biệt là khu nhà của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ, thủ vệ tuần tra cùng bảo hộ được tăng lên gấp ba. Đương nhiên đám người gia tộc kia đã sớm chuẩn bị bị từ chối, cho nên muốn hỏi thăm chút tin tức từ người của gia tộc Cái Nhĩm xem xem trong ba quả trứng Nhan Tử Dạ sinh ra có quả nào là bán thú nhân hay không.

Đối với việc này gia chủ Cái Nhĩ biểu hiện xem thường, chuyện ông không biết sao có thể để người khác biết. Kỳ thực với thiết bị hiện giờ hoàn toàn có thể kiểm tra được giới tính của đứa nhỏ, thế nhưng An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ lại không định làm vậy. Bọn họ muốn trì hoãn một chút, biết đâu đến phút cuối sẽ có kinh hỉ.

Dùng xong bữa tối, lúc này Nhan Tử Dạ đang cùng An Nhĩ Tư quan sát ba quả trứng trên giường.

Sau khi sinh được vài tiếng, vỏ trứng vốn có chút mềm mại đã trở nên cứng rắn, hơn nữa tựa hồ còn lớn thêm một chút.

“Tốc độ tăng trưởng của chúng khá nhanh a!” Nhan Tử Dạ dùng tay chọt chọt quả trứng màu trắng nói. Vốn khi sinh ra chỉ lớn cỡ trứng gà mà thôi, thế mà mới vài tiếng đã lớn như quả trứng vịt.

Lời nói cộng thêm biểu tình thật sự quá mờ ám, mặt Nhan Tử Dạ nhịn không được nóng lên, sau đó trừng mắt thở phì phì nói: “Còn ba đứa nhỏ ở đây đây này, anh đừng có mà dạy hư chúng. Không có dáng vẻ làm cha gì cả.”

Lúc Nhan Tử Dạ tức giận, ha má sẽ phình lên, bộ dáng đáng yêu kia làm An Nhĩ Tư nhịn không được vươn tay nhéo nhéo má Nhan Tử Dạ: “Rồi rồi, không đùa với em nữa, em đã đặt tên cho đám nhỏ chưa?”

“Vẫn chưa, bất quá vừa nãy linh quang chợt lóe, đột nhiên nghĩ ra.” Nhan Tử Dạ nhếch miệng cười nói: “Lớn nhất gọi là đại đản, tiếp đó là nhị đản, đứa thứ ba là tam đản, An Nhĩ Tư, anh cảm thấy thế nào?”

Nụ cười tươi rói bên khóe miệng An Nhĩ Tư cứng ngắc hai giây, sau đó nhanh chóng phản ứng, có chút miễn cưỡng hỏi: “Sao lại đặt mấy cái tên này?”

Nhan Tử Dạ đương nhiên nói: “Dễ nhớ a, cũng dễ kêu nữa. Anh xem xem, đại đản, nhị đản, tam đản. Này thực dễ nhớ a! Căn bản không cần dùng đầu óc cũng nghĩ ra được.”

An Nhĩ Tư biết bầu bạn nhà mình lười, nhưng không ngờ lại lười tới như vậy. Kỳ thực từ lúc Tiểu Dạ đặt tên cho tiểu thứ cầu cùng thực nhân hoa, anh đã nên nghĩ tới, bầu bạn mình thực sự không biết đặt tên. Phòng ngừa ba đứa nhỏ sau này sẽ vì vậy mà hận mỗ ba của chúng, An Nhĩ Tư cảm thấy mình nên ra tay.

“Tiểu Dạ, kỳ thực tôi đã đặt cho chúng vài cái tên rất anh, để tôi đưa cho em xem thử, được không?” Hiện giờ An Nhĩ Tư đã thực hối hận vì đã hỏi Nhan Tử Dạ vụ đặt tên con, căn bản không quản tới chuyện mình căn bản chưa nghĩ ra, dù sao cũng phải ngăn cản Nhan Tử Dạ trước đã. Nếu không, về sau thực sự gọi đại đản nhị đản gì đó, anh sợ ngay cả anh cũng bị hận mất.

“Đặt rồi à? Kia mau lấy cho tôi xem.” Thật không ngờ An Nhĩ Tư đã nghĩ tên xong rồi, Nhan Tử Dạ thở phào một hơi, vậy cũng tốt, đỡ phải suy nghĩ.

Hoàn Chương 140.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.