Chuyện tiểu thứ cầu biến hóa làm Nhan Tử Dạ cao hứng không thôi, đương nhiên, vấn đề tiếp theo đó là thân phận của tiểu thứ cầu. Một con người đột nhiên xuất hiện ở tinh tế có khoa học kỹ thuật phát đạt quả thực quá đột ngột, nếu xử lý chậm trễ rất có khả năng bị người ta điều tra ra. Bất quá, chỉ cần có An Nhĩ Tư ở, vấn đề này thực dễ dàng.
Sáng sớm sau khi dùng bữa sáng xong, tiểu thứ cầu lại biến về hình người, học tập suốt ngày hôm qua, hiện giờ nó đã có thể hành xử như người bình thường, có thể đi lại chạy nhảy. Bất quá có một vấn đề làm Nhan Tử Dạ không yên tâm, tu vi của tiểu thứ cầu tuy đã gia tăng, trí lực cũng gia tăng, nhưng bởi vì không tiếp xúc với xã hội nên nó rất đơn thuần, cứ hệt như một tờ giấy trắng.
Hiện giờ mang theo tiểu thứ cầu, Nhan Tử Dạ có cảm giác giống như dẫn theo một đứa nhỏ mới sinh, đối với thứ gì cũng tò mò, cũng muốn hỏi. Mới đầu Nhan Tử Dạ còn kiên nhẫn chậm rãi chỉ dạy, thế nhưng sau đó cậu phát hiện mình vốn không có nhiều thời gian như vậy. Bất quá tiểu thứ cầu hiện giờ rất cần người chỉ dạy, phải làm sao đây?
Sau đó An Nhĩ Tư đưa ra một lời đề nghị.
“Cái gì? Anh nói giao tiểu thứ cầu cho Áo Đức Kỳ? Này sao có thể, tuy Áo Đức Kỳ rất thích tiểu thứ cầu, nga, hiện giờ phải gọi là Tiểu Thứ mới đúng. Tuy anh ta rất thích Tiểu Thứ nhưng nếu bí mật tu yêu giả bị lộ ta thì kết quả thế nào, không ai đoán được.” Rõ ràng trước đó vẫn còn là một tinh tế thú nho nhỏ, nếu đột nhiên biến thành người, Áo Đức Kỳ sẽ bị kinh hách đi. Nhan Tử Dạ lo lắng nhất chính là, Áo Đức Kỳ sẽ vì thế mà chán ghét Tiểu Thứ, khi đó Tiểu Thứ sẽ thương tâm cỡ nào a.
“Trước tiên cứ để Tiểu Thứ dùng thú thân đi theo Áo Đức Kỳ, Áo Đức Kỳ là người thừa kế của gia tộc Na Duy Á, hiện giờ cậu ta đang tham dự thí luyện gia tộc. Tiểu Thứ đi theo cậu ta có thể kiến thức được đủ loại người, thông qua đó cũng học được nhiều thứ. Mà tôi cùng em hiện giờ không tiện ra ngoài, nếu để Tiểu Thứ ở bên cạnh chúng ta cũng chỉ trói buộc nó thôi, không học hỏi được gì.” An Nhĩ Tư phân tích.
Nhan Tử Dạ nghe vậy thì cảm thấy An Nhĩ Tư nói rất có lý, nếu Tiểu Thứ không biến thân thì Áo Đức Kỳ sẽ không phát hiện được. Hơn nữa, học tập cũng không cần quá lâu, chỉ cần một hai tháng là được. Khi đó đám nhỏ cũng chào đời, bảo Tiểu Thứ quay về là được.
Càng nghĩ, nhan Tử Dạ lại càng thấy có lý: “Tốt, kia cứ quyết định như vậy, tôi nói với Tiểu Thứ một chút, anh gọi Áo Đức Kỳ tới đi. Tôi nghĩ anh ta rất sẵn lòng tiếp nhận Tiểu Thứ.”
Thấy Nhan Tử Dạ đồng ý, khóe miệng An Nhĩ Tư hơi nhếch lên, lộ ra ý cười sâu xa.
Trước lúc Áo Đức Kỳ tới, Nhan Tử Dạ nói với Nhan Tiểu Thứ đang ngồi đối diện đùa nghịch thông tấn khí trên cổ tay: “Chốc nữa Áo Đức Kỳ sẽ tới đón mi, khoảng thời gian đi theo anh ta phải nghiêm túc học hỏi. Đồng thời còn phải che dấu bản thân, đừng để Áo Đức Kỳ phát hiện thân phận của mình, biết không?”
Sau khi nhìn thấy vật nhỏ mà mình vẫn luôn mong nhớ, trái tim nôn nóng của Áo Đức Kỳ liền bình ổn trở lại. Lúc ngồi trên phi hành khí quay về nhà, Áo Đức Kỳ nâng vật nhỏ lên, cùng đó đối mặt.
“Về sau, ta sẽ đối tốt với mi.” Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên trong phi hành khí im ắng.
“Chi chi…”
“Ừm, sẽ có thật nhiều đồ ăn ngon, cũng có nhiều thứ chơi vui.”
“Chi chi chi…”
“Ừm, đi đâu cũng mang theo, sẽ không bỏ mi lại một mình.”
“Chi chi…”
“Được, trở về làm thịt viên hương vị mới cho mi, bất quá phải thêm rau cải nữa, dinh dưỡng phải cân đối.”
…
Hoàn Chương 135.