Tắm rửa xong, Nhan Tử Dạ đang cầm thịt viên Áo Đức Kỳ mang tới uy tiểu thứ cầu, nhìn tiểu thứ cầu dùng hai móng vuốt bé xíu ôm viên thịt, từng ngụm từng ngụm ngấu nghiến, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng chóp chép chóp chép, quả thực đáng yêu cực kỳ. Khó trách Áo Đức Kỳ lại thích uy tiểu thứ cầu ăn như vậy.
Ngoài cửa sổ đại tuyết bay tán loạn, trong phòng lại là một mảnh ấm áp. Mở cửa, An Nhĩ Tư ở bên ngoài dùng dị năng xua đi hơi lạnh trên người rồi mới tiến vào.
Thấy An Nhĩ Tư tiến vào, Nhan Tử Dạ đưa viên thịt viên cuối cùng cho tiểu thứ cầu, sau đó hỏi: “Thế nào?”
An Nhĩ Tư cởi áo khoác vắt lên giá rồi đi tới bên cạnh Nhan Tử Dạ, nhẹ nhàng ôm lấy eo cậu, cằm gối lên vai: “Cả hai đều khai, hai phần bản đồ Phỉ Áo Nạp lấy được có ghi rõ tọa độ tinh cầu chuẩn xác, sau khi Nhan Tôn dưỡng thương lành nhất định sẽ tới đó tìm kiếm. Chỉ có tọa độ tinh cầu nhưng không có tọa độ vị trí, lão không thể tìm ra nhanh như vậy. Đến khi đó, chờ con chào đời rồi chúng ta đi cũng không muộn.”
Nhan Tử Dạ gật gật đầu, cảm thấy An Nhĩ Tư nói có lý, một tinh cầu cũng không nhỏ, muốn từ nó chuẩn xác tìm ra vị trí bảo tàng có thể làm thú nhân tiến vào cấp SSS trong truyền thuyết kia cũng không dễ. Mà trùng hợp, tọa độ chuẩn xác lại đang nằm trong tay Nhan Tử Dạ, thế nên cậu cùng An Nhĩ Tư mới bình tĩnh đến vậy.
“Kia bọn họ nên xử lý thế nào.” Kỳ thực Nhan Tử Dạ đã sớm có đáp án, chẳng qua chỉ hỏi thêm một chút, tựa hồ chỉ có làm vậy mới có thể làm mình an tâm.
“Để bọn họ sống lâu như vậy rồi, đã đến lúc nên thu hồi lợi tức. Yên tâm, tôi sẽ tìm một khu mộ địa không tồi cho bọn họ.” Đối với hai kẻ Nhan gia kia, nếu không phải Nhan Tử Dạ đặc biệt yêu cầu, An Nhĩ Tư đã trực tiếp ném ra bãi tha ma.
“Ừm, vậy thì tốt rồi, tuy tôi cùng bọn họ không phải thân nhân chân chính, thế nhưng dù sao họ cũng có huyết thống với chủ nhân thân thể này, nếu thi cốt vứt loạn tôi sợ sẽ ảnh hưởng tới phong thủy nhà chúng ta.” Đúng vậy, tu yêu giả rất tin tưởng phong thủy, thế nên Nhan Tử Dạ mới cố ý bảo An Nhĩ Tư chuẩn bị thêm một chỗ, chỗ đó là đặc biệt chuẩn bị cho Nhan Tôn.
“Hai tên trưởng lão Nhan kia thế nào?” Nhan Tử Dạ ôm tiểu thứ cầu trong tay, vừa vuốt ve phần gai mềm trên người nó vừa hỏi.
Đối mặt với sự khuyên nhủ của ba vị trưởng lão, tam trưởng lão đã hoàn toàn dao động, cuối cùng sau khi cân nhắc lợi và hại thì khẽ cắn môi, quyết tâm nói: “Được, quyết định như vậy, tôi lập tức tiến cung cùng quốc vương bệ hạ thương nghị một chút.”
Tam trưởng lão chính là phái hành động, sau khi quyết định thì lập tức tiến hành.
Lần này gia tộc Cái Nhĩ đi đầu mạnh mẽ đối phó Nhan gia, phía sau còn có hai đại gia tộc, các gia tộc lớn nhỏ khác của đế quốc Ni Lạp Nhĩ bởi vì không muốn chọc giận ba gia tộc kia, lại càng không muốn đắc tội đế quốc Á Bá Lan nên tất cả đều khoanh tay đứng nhìn.
Mắt thấy Nhan gia sắp bị chèn ép tới sụp đổ, vương thất đế quốc Ni Lạp Nhĩ đột nhiên ra tay. Tuy ba đại gia tộc liên thủ có thế lực rất cường đại nhưng dù sao vẫn là địa bàn của đế quốc Ni Lạp Nhĩ, có một số việc không thể làm quá quyết tuyệt. Chiếm được thứ mình muốn cộng thêm lời hứa hẹn của vương thất, vì cấp mặt mũi cho vương thất đế quốc Ni Lạp Nhĩ, gia tộc Cái Nhĩ đã thu tay. Hai gia tộc khác vốn đã đạt thành hiệp nghị với gia tộc Cái Nhĩ, cũng cùng lúc thu tay.
Lần này, Nhan gia có thể nói là tổn thất thảm trọng, Nhan gia vốn dựa vào kinh tế mới có thể lọt vào vị trí tứ đại gia tộc, hiện giờ tài sản suy giảm một phần ba, hơn nữa còn bị gia tộc Cái Nhĩ cản trở cùng tấn công trong mọi phương diện. Nhan gia rớt xuống khỏi vị trí tứ đại gia tộc, mà hiện giờ đế quốc Ni Lạp Nhĩ chỉ còn tam đại gia tộc.
Mà Nhan gia cùng vương thất bí mật đạt thành hiệp nghị, trở thành gia tộc phụ thuộc vào vương thất.
…
Hoàn Chương 133.