Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 125 Ôn nhu – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 125 Ôn nhu

Phi hành khí đã sửa chữa xong, An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ một lần nữa xuất phát trở về.

Lần này tuy tổn hại nặng nề, chết ba thú nhân cấp S, số còn lại bị thương nặng. Thế nhưng hơn mười thú nhân Phỉ Áo Nạp mang tới, trừ bỏ năm người đã chết, mười thú nhân còn lại toàn bộ bắt giữ. Mà Nhan Lộc cùng Nhan An Húc chỉ còn một hơi cũng bị áp giải lên phi hành khí.

Tuy tổn thất không ít nhưng cũng diệt được một mối họa lớn, Nhan Tử Dạ cảm thấy hết thảy thực đáng giá. Thế nhưng An Nhĩ Tư lại cảm thấy làm vậy thực sự quá nguy hiểm. Nếu khi ấy không phải Phỉ Áo Nạp cố kỵ thân phận bán thú nhân mà không tổn thương Nhan Tử Dạ thì hiện giờ cậu cũng không có khả năng an toàn đứng ở đây.

Đặc biệt là những lời Phỉ Áo Nạp nói trước lúc chết, nó làm An Nhĩ Tư cảm thấy sợ hãi.

Từ lúc lên phi hành khí, nhóm Tân Địch được đưa đi chữa thương, An Nhĩ Tư vẫn luôn ôm Nhan Tử Dạ không buông.

“Tiểu Dạ, về sau đừng làm như vậy, rất nguy hiểm, tôi thực hối hận. Đều là lỗi của tôi, nếu không phải tôi chấp nhất, không phải tôi sơ ý thì cũng không xảy ra chuyện như vậy.” Kỳ thực An Nhĩ Tư thực hối hận vì quay về Lam tinh lúc này. Nếu không phải vì sinh nhật gia gia, nếu đợi Nhan Tử Dạ sinh xong rồi mới quay về thì hẳn khi đó anh đã đột phá lên cấp SS trung cấp, Nhan Tử Dạ cũng sẽ không gặp nguy hiểm.

Tựa vào lồng ngực An Nhĩ Tư, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh, trong lòng Nhan Tử Dạ trở nên yên ổn, nhớ lại chuyện phát sinh, Nhan Tử Dạ ngược lại không sợ hãi mà thực trấn định.

“Chuyện trở về mừng sinh nhật gia gia, tôi cũng đồng ý. Anh đừng tự trách. Kỳ thực lần này trở về, không ai ngờ Phỉ Áo Nạp lại đột nhiên tập kích. Gã đã biết bản đồ đang nằm trong tay tôi, nếu lần này không tới, sau này cũng sẽ tới thôi. Hôm nay anh cũng thấy sức chiến đấu của gã rồi. Nếu không phải trước đó tôi đã tổn thương gã, anh nhất định phải cùng gã trải qua một hồi ác chiến. Sức chiến đấu của gã đã vượt qua cấp SS trung gấp, rất có thể không bao lâu nữa sẽ đột phá lên SS cao cấp. Ở tinh cầu Á Bá Lan chờ tôi sinh xong rồi mới quay về, không ai có thể cam đoan Phỉ Áo Nạp có thể đột phá lên SS cao cấp hay không. Nếu thực là SS cao cấp thì không phải lại càng nguy hiểm hơn sao, gã có thể bắt lấy thân nhân bằng hữu chúng ta để uy hiếp, nếu thực là vậy, chúng ta lại càng bị động hơn.”

Nếu Phỉ Áo Nạp thực sự đột phá tới SS cao cấp, đến khi đó cho dù đế quốc Á Bá Lan phái nhiều thú nhân cấp S hộ tống hơn cũng vô dụng. Bởi vì bên Phỉ Áo Nạp tựa hồ cũng có không ít thú nhân cấp S.

An Nhĩ Tư nghe Nhan Tử Dạ nói vậy thì trầm mặc, anh chỉ vừa đột phá SS trung cấp, nếu thực sự đối đầu với Phỉ Áo Nạp đang ở thời kỳ đỉnh cao thì anh không hẳn có thể chiến thắng. Trước không nói tới sức chiến đấu cường đại của Phỉ Áo Nạp, bản thân An Nhĩ Tư vừa mới đột phá vẫn chưa thể nắm giữ sức mạnh SS trung cấp hoàn toàn.

“Vô dụng thôi, nên tới thì sớm muộn gì cũng tới. Phỉ Áo Nạp sớm đã có chuẩn bị, một lần không được thì sẽ có lần tiếp theo. Như vậy cũng tốt, tuy mạo hiểm một phen nhưng rốt cuộc cũng diệt được mối họa lớn. Nhóm An Nhĩ Tư cũng có thể an tâm, sau khi Tiểu Dạ quay về Lam tinh cũng không cần thời thời khắc khắc lo lắng đề phòng.” Bối Cơ rất hiểu Phỉ Áo Nạp, vì đạt mục đích Phỉ Áo Nạp sẽ không từ thủ đoạn, cho nên cái nhìn của ông cũng triệt để hơn Tạp Mễ Nhĩ.

Lúc này, một binh sĩ đi tới nửa quỳ xuống đất, cung kính nói: “Bẩm báo quốc vương, quốc hậu, ngoài cửa cung có hai giống cái cầu kiến.”

“Hai giống cái? Là ai?” Bối Cơ hỏi.

Thú nhân nọ đáp: “Là hai giống cái của gia tộc Ba Đức.”

Vừa nghe là giống cái của gia tộc Ba Đức, Bối Cơ liền im lặng, Tạp Mễ Nhĩ thì lộ ra biểu tình mất kiên nhẫn, nói với binh sĩ nọ: “Không gặp, đuổi bọn họ đi đi. Thấy bọn họ, tôi liền tức giận.” Nghĩ tới lễ đính hôn bị phá hỏng của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ, Tạp Mễ Nhĩ lại ôm một bụng tức.

“Được rồi, đừng vì đám người đó mà tức giận.” Bối Cơ vỗ vỗ lưng Tạp Mễ Nhĩ, quay đầu lại nói với binh sĩ đang quỳ dưới đất: “Cứ ấn theo lời quốc hậu mà làm.”

“Vâng.” Binh sĩ nọ nhận lệnh, lập tức lui xuống.

Hoàn Chương 125.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.