Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 119 Quá độ – Botruyen
  •  Avatar
  • 17 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 119 Quá độ

Nhìn An Nhĩ Tư trấn định cúp thông tấn khí, Nhan Tử Dạ ở bên cạnh nhịn không được cười nói: “Mệt anh chuẩn bị lâu như vậy, rốt cuộc lúc định quay về thì lại bại lộ.”

An Nhĩ Tư ôm cổ Nhan Tử Dạ, đặt cậu dưới thân rồi nói: “Lộ thì cứ lộ đi, dù sao sớm muộn gì gia gia cũng biết, chẳng qua định cho ông ấy một bất ngờ mà thôi. Biết chuyện em có thai, vừa nãy không biết cười vui sướng cỡ nào ấy, cứ coi là món quà sinh nhật sớm đi. Hiện giờ tốt lắm, tuy ảnh chụp đã được xử lý nhưng những người thân thiết hẳn đều nhận ra. Tôi thì không sao cả, nhưng em là bán thú nhân, hiện giờ chính là bảo bối của toàn tinh tế, sau khi trở về Lam tinh biết đâu sẽ bị vây xem a.”

Nhan Tử Dạ vươn tay ôm lấy cổ An Nhĩ Tư, cười nói: “Tôi sợ cái gì chứ, đừng quên, tôi chính là tu yêu giả, di chứng thuấn di lần trước đã tốt lắm rồi. Hiện giờ cho dù thực hiện một lần thuấn di cũng có thể thừa nhận được, tuyệt đối sẽ không bị vây xem.”

Chuyện này Nhan Tử Dạ không nói tới thì An Nhĩ Tư cũng cho qua, nhưng giờ cậu nhắc lại, An Nhĩ Tư lập tức hoảng sợ: “Chiêu thức thuấn di kia em đừng dùng nữa, quá tổn hại. Hiện giờ em đang mang đứa nhỏ, nếu làm lại lần nữa, ảnh hưởng đứa nhỏ chỉ là chuyện nhỏ, tôi sợ nhất là em bị thương.”

“Thực xin lỗi, làm anh lo lắng.” Nhan Tử Dạ ngẩng đầu, ấn một nụ hôn lên môi An Nhĩ Tư. An Nhĩ Tư phản ứng rất nhanh, lúc Nhan Tử Dạ định rời đi lập tức bắt lấy, cùng cậu giao triền.

Hơi thở cả hai giao triền, An Nhĩ Tư nhịn không được ôn nhu quấn quít rồi dần dần tấn công như mưa rền gió dữ. Nhan Tử Dạ bị hôn tới gò má đỏ bừng, hơi thở dồn dập. Bởi vì từ khi biết chuyện có thai thực sự rất ít khi cùng An Nhĩ Tư thân mật nên cậu liền điều chỉnh hơi thở, tiếp đó ôm chặt lấy An Nhĩ Tư, cùng anh quấn quít.

Hôm nay thời tiết khá lạnh, cả bầu trời âm u, chỉ thoáng chốc ngoài cửa sổ đã có những bông tuyết rơi lả tả, mới đầu chỉ vài hạt, sau đó bắt đầu dày đặc. Trên nền cỏ xanh biếc cùng đám cây cối dần dần được khoác lên một chiếc áo trắng tinh.

Nhiệt độ bên ngoài dần dần giảm xuống, thế nhưng độ ấm trong phòng lại chậm rãi tăng lên. Vốn vào những ngày thế này, Nhan Tử Dạ đã sớm cuộn mình trong lớp chăn dày cộm, vù vù ngủ say. Thế nhưng hiện giờ kề cận An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ chỉ cảm thấy nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên, chậm rãi, toàn thân bắt đầu nóng rực.

Cuối cùng khi môi hai người tách ra, Nhan Tử Dạ đã thở hồng hộc. Đôi mắt hoa đào mở to, tức giận nhìn An Nhĩ Tư vẫn hít thở bình ổn, Nhan Tử Dạ cảm giác bản thân tựa hồ có chút yếu thế, vì sao lần nào cậu cũng hết hơi mà người này thì chẳng bị sao cả? Chẳng lẽ thật sự là thiên phú dị bẩm?

Nếu hỏi An Nhĩ Tư thích nhất điểm nào ở Nhan Tử Dạ, thì nhất định phải kể tới đôi mắt sáng ngời kia. Đôi mắt hoa đào bình thường tĩnh lặng như viên ngọc bích ngàn năm ngâm trong dòng nước suốt. Lúc động tình thì ánh mắt sáng ngời kia lại phủ thêm một tầng sắc thái mê người, có tác dụng mê hoặc.

Bị Nhan Tử Dạ trừng mắt liếc một cái, An Nhĩ Tư giống như bị mê hoặc, một lần nữa cúi người hôn lên đôi môi đã có chút sưng đỏ của cậu. Chẳng qua lần này An Nhĩ Tư không dây dưa lâu, rất nhanh đã dọc theo cánh môi di chuyển xuống dưới.
“Này…” Nhan Tử Dạ không biết nên nói thế nào, vì thế nhìn qua An Nhĩ Tư.

An Nhĩ Tư lập tức đáp thay: “Mỗ ba, qua vài hôm nữa chính là sinh nhật gia gia, ông cũng hi vọng có thể nhìn thấy Tiểu Dạ, thế nên ngày mai tụi con phải khởi hành trở về.”

Vốn đã lên kế hoạch sẳn, chỉ ở lại Á Bá Lan vài hôm mà thôi, hiện giờ là đã muộn, nếu ngày mai không khởi hành thì sẽ không kịp tham dự sinh nhật của gia chủ Cái Nhĩ.

Tuy Tạp Mễ Nhĩ thực thất vọng nhưng ông cũng biết tình cảm của con trai với gia chủ Cái Nhĩ rất sâu đậm, có thể nói, so với ông cùng Bối Cơ thì còn sâu hơn. Hiện giờ gia chủ Cái Nhĩ đã biết tin Nhan Tử Dạ mang thai, có lẽ cũng đang cao hứng không thôi, Tạp Mễ Nhĩ cũng không có cách nào.

“Nếu vậy thì dẫn theo cả nhóm nhân viên y tế này đi, trước giờ vẫn là bọn họ kiểm tra cho Tiểu Dạ, thay đổi người khác tôi không yên tâm.” Bối Cơ biết rõ mình cùng Tạp Mễ Nhĩ không có khả năng làm An Nhĩ Tư thay đổi chủ ý nên tự động lùi một bước.

Vốn An Nhĩ Tư đã định dẫn theo nhóm nhân viên y tế này, hiện giờ Bối Cơ tự nói ra, anh đương nhiên vui vẻ tiếp nhận: “Vâng, con sẽ dẫn bọn họ theo, nếu đám nhỏ sẽ sinh trong vòng hai mươi ngày nữa thì vừa vặn chờ chúng chào đời rồi cử hành hôn lễ. Khi đó cha cùng mỗ ba tới Lam tinh một chuyến đi.”

“Tốt, cứ quyết định như vậy.” Bối Cơ đáp.

Hôm sau, sau khi đồ đạc thu xếp xong, An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ lên phi hành khí rời đi trong ánh mắt lưu luyến của Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ.

Hoàn Chương 119.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.