Bọn họ thấy cái gì? Bán thú nhân, cư nhiên là bán thú nhân, trời ạ!
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn Nhan Tử Dạ, kinh ngạc đến độ quên cả phản ứng.
Này thực sự chuyện ngoài ý muốn, Nhan Tử Dạ không nghĩ sẽ bị vạch trần thân phận như vậy, thế nhưng hiện giờ hối hận cũng không còn kịp. Bất quá như vậy cũng tốt, dù sao cũng là chuyện sớm muộn.
Trườn tới trước mặt An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ mỉm cười với anh rồi nói với Tân Địch đang ngây ngốc đứng cách đó không xa: “Mang nhẫn lại đây.”
“Nga, đây đây.” Tân Địch đơ người vội vàng cầm nhẫn chạy tới.
Nhan Tử Dạ cầm lấy chiếc nhẫn kim cương có kiểu dáng tương tự như chiếc mình đang đeo, nói với An Nhĩ Tư: “Tốt lắm, phiền toái đã giải quyết xong, bây giờ là lúc đeo chiếc gông xiềng thuộc về tôi cho anh.”
An Nhĩ Tư cười khẽ, vươn tay tới: “Tôi rất vui sướng.”
Nhan Tử Dạ chậm rãi đeo nhẫn vào ngón tay An Nhĩ Tư, sau đó học theo anh đặt một nụ hôn lên mu bàn tay rồi ngẩng đầu nói: “Buổi lễ kết thúc.”
Bình thường vào thời khắc này, những người xung quanh hẳn sẽ vỗ tay nhiệt liệt, thế nhưng bọn họ vừa bị thân phận bán thú nhân của Nhan Tử Dạ dọa ngây người nên hoàn toàn không phán ứng lại.
Mà An Nhĩ Tư cũng thừa dịp này trực tiếp ôm lấy Nhan Tử Dạ, tiếp đó xoay người nói với Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ: “Cha, mỗ ba, Tiểu Dạ mệt rồi, tụi con về nghỉ trước.” Nói xong, ngân quang trên người An Nhĩ Tư chợt lóe, chỉ mới mấy bước đã đi thật xa.
Đợi đến khi bóng dáng hai người biến mất, mọi người mới phản ứng lại, bắt đầu điên cuồng chạy tới chỗ Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ, cho dù có binh lính ngăn cản cũng không thể chống lại sự hưng phấn cùng nhiệt tình của bọn họ. Bọn họ đã bị chuyện bán thú nhân kích thích tới mức mất đi lý trí.
“Bệ hạ, vương tử phi là bán thú nhân, này có phải thật không?”
An Nhĩ Tư nắm tay Nhan Tử Dạ đưa lên môi, vẻ mặt lo lắng nhìn cậu: “Tiểu Dạ, chỉ lần này thôi, không có lần sau, tôi thật sự rất sợ.”
Ánh mắt Nhan Tử Dạ nhu hòa hẳn: “Ừm, sẽ không. Tôi vốn không phải loại người thích đánh nhau, lần này nếu không phải tại đám nhỏ ảnh hưởng, tôi cũng không quyết đấu trong tình huống đặc thù thế này. Hơn nữa, người ta cả gan muốn giành bầu bạn của tôi, nếu tôi không ra mặt dùng thực lực chứng minh mình có tư cách đứng bên cạnh anh thì về sau sẽ càng có nhiều phiền toái hơn nữa.” Nam nhân của cậu cư nhiên dám giành, Nhan Tử Dạ khi ấy suýt chút nữa đã bùng nổ. Cũng may tính tình cậu khá lãnh tĩnh, sau khi cân nhắc bản thân đủ sức chiến đấu hay không mới đáp ứng quyết đấu, chứ không phải nóng nảy nhất thời xúc động.
“Em đương nhiên có tư cách đứng bên cạnh tôi, hiện giờ cả thủ đô đế quốc đã biết em là bán thú nhân, Tiểu Dạ, thân phận của em không dấu được nữa.” An Nhĩ Tư cảm thán nói. Đồng thời cũng cảm thấy may mắn, trước lúc thân phận Nhan Tử Dạ bị cho ra ánh sáng đã giành trọn người này vào tay. Hiện giờ cho dù đám người kia thèm nhỏ dãi cũng không làm được gì. Hiện giờ bán thú nhân duy nhất trên tinh tế đã trở thành bầu bạn của anh.
“Khi ấy bởi vì hấp thu linh lực trong tinh hạch nên không có cách nào khống chế mà biến thân. Bị phát hiện thì có sao đâu chứ, dù sao cũng là chuyện sớm muộn. Hiện giờ tôi cũng đang mang thai, bọn nhỏ nhất định phải có được thân phận chính thức, tôi cũng không muốn con mình sinh ra bị người ta hiểu nhầm là con người khác. Này chính là con của chúng ta a.”
Kỳ thực từ vài hôm trước, Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ đã nói qua chuyện này với Nhan Tử Dạ. Tuy chuyện Nhan Tử Dạ là bán thú nhân sẽ oanh động tinh tế nhưng với thế lực của mình, vương thất Á Bá Lan hoàn toàn có thể bảo vệ tốt Nhan Tử Dạ. Hơn nữa đã có đứa nhỏ, muốn chúng danh chính ngôn thuận trở thành người thừa kế đế quốc Á Bá Lan thì nhất định phải để mọi người biết đứa nhỏ là con ruột của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ. Như vậy đến khi đó, thân phận của Nhan Tử Dạ cũng phải lộ ra.
Dù sao Nhan Tử Dạ đã có đứa nhỏ của An Nhĩ Tư, phân phận lộ ra sớm hay muộn cũng không có gì khác biệt.
Chẳng qua còn chưa đợi vương thất công bố thì Nhan Tử Dạ đã tự bại lộ bản thân là bán thú nhân.
“Yên tâm, cha cùng mỗ ba sẽ xử lý tốt việc này, không cần lo lắng. Khuya rồi, em cũng đói rồi đúng không? Tôi đi lấy thức ăn khuya cho em.” Trải qua một trận chiến, An Nhĩ Tư nghĩ Nhan Tử Dạ hẳn đã đói bụng nên đứng dậy chuẩn bị ra ngoài chuẩn bị bữa khuya.
Mà cùng lúc này, tin tức Nhan Tử Dạ là bán thú nhân cũng đã càn quét khắp đại gia tộc đế quốc Á Bá Lan.
….
Hoàn Chương 117.