Giống cái kia cư nhiên muốn cùng vương tử phi tương lai quyết đấu ngay trong lễ đính hôn của vương tử điện hạ? Quả thực điên rồi mà. Càng điên hơn chính là, vương tử phi tương lai cư nhiên đáp ứng.
“Điều này sao có thể, tôi không đồng ý.” Tạp Mễ Nhĩ là người đầu tiên nhảy ra, Nhan Tử Dạ đang mang đứa nhỏ, sao có thể cùng giống cái kia quyết đấu, nói thế nào ông cũng không đồng ý.
“Đúng đúng, tiểu tổ tông, tình trạng cậu bây giờ không thích hợp chiến đấu.” Tân Địch cũng nhảy ra phản đối.
Thân là quốc vương, Bối Cơ cũng khuyên nhủ: “Tiểu Dạ, tôi biết con thực tức giận, thế nhưng không thể đáp ứng quyết đấu a. Chuyện này tôi sẽ cho con một cái công đạo vừa lòng.” Hừ, đám phế vật Ba Đức kia cư nhiên ngu xuẩn nhảy ra khiêu chiến uy nghiêm vương thất, lại còn làm trò nhục mạ vương tử phi trước mặt vương thất? Quả thực không để vương thất Á Bá Lan vào mắt mà. Xem gia, gia tộc Ba Đức không cần tồn tại nữa.
Không chỉ nhóm Tạp Mễ Nhĩ, An Nhĩ Tư cũng không đồng ý: “Tiểu Dạ, không thể.”
Nhan Tử Dạ xoa xoa phần bụng hơi gồ lên được lớp quần áo che đậy, nhìn An Nhĩ Tư nói: “An Nhĩ Tư, bởi vì chúng mà gần nhất tôi thực buồn bực, có chút khó khắc chế, tôi cần phải phát tiết một chút. Anh cũng biết, chỉ bằng một giống cái cấp A, căn bản không thể làm gì tôi.” Nếu trong tình huống linh lực không đủ, Nhan Tử dạ sẽ không đáp ứng. Thế nhưng hôm nay bởi vì ba cục cưng đang ngủ say nên Nhan Tử Dạ hấp thu được không ít linh lực từ tinh hạch, căn bản không cần lo lắng.
An Nhĩ Tư nghe xong thì trước mặt mọi người ôm lấy Nhan Tử Dạ: “Sao em không nói cho tôi biết?” An Nhĩ Tư kỳ thực cũng phát hiện gần nhất Nhan Tử Dạ tựa hồ có chút buồn bực, bất quá thật không ngờ đã đạt tới cực hạn như vậy. Anh thực đau lòng, anh biết nếu không để Nhan Tử Dạ phát tiết thì cậu sẽ tự làm thương tổn chính mình.
“Thôi được rồi, em đi đi, bất quá, không thể để mình bị thương.” Tuy An Nhĩ Tư biết có mình ở, tuyệt đối sẽ không để Nhan Tử Dạ gặp chuyện, bất quá vẫn nhịn không được dặn dò. Chủ yếu là anh biết Tiểu Dạ đã hấp thu số tinh hạch anh đưa hôm nay, linh lực trong người quả thực rất sung túc. Đối phó một thú nhân cấp A căn bản không có vấn đề.
“Ừm.” Nhan Tử Dạ gật gật đầu, sau đó bước xuống đài, lướt qua mặt Hi Lạp, trực tiếp đi ra ngoài. Đại sảnh không thích hợp chiến đấu, vì thế Nhan Tử Dạ chọn mảnh sân trống ở bên ngoài. Khoảng sân được thắp đèn sáng trưng, không khác biệt gì với ban ngày.
Vừa nãy nhìn thấy hai người ôm nhau, Hi Lạp ghen tị tới muốn điên, nghe thấy Nhan Tử Dạ cư nhiên đồng ý quyết đấu, cậu ta liền liều lĩnh bám sát.
Lúc Nhan Tử Dạ lập lồng phòng hộ ngăn cản, Hi Lạp liền nhân cơ hội ngưng tụ dị năng.
Vô số khối băng màu lam bị lồng phòng hộ ngăn chặn, Nhan Tử Dạ dậm chân một cái, toàn bộ khối băng va chạm vào lồng phòng hộ lập tức bị đánh nát. Ngay sau đó vô số nhũ băng từ mặt đất trồi lên, đánh úp về phía Hi Lạp.
Hi Lạp vừa mới ngưng tụ dị năng, mắt thấy nhũ băng đã tiến tới ngay trước mặt thì vội vàng né tránh qua bên cạnh, kết quả nhũ băng cư nhiên cũng quẹo theo, trực tiếp xông tới.
Hi Lạp cả kinh không dám lơ là, lập tức dựng lồng phòng hộ, kết quả lại có vô số nhũ băng từ dưới chân trồi lên, Hi Lạp không chút phòng bị, lồng phòng hộ thoáng chốc bị đánh nát.
“Ầm….” một tiếng, Hi Lạp bị uy lực của trận nổ lan tới, trực tiếp văng ra đụng vào lồng phòng hộ quanh sân thi đấu.
“Khụ khụ….” Hi Lạp bò dậy, cảm giác gương mặt không ngừng truyền tới cảm giác đau đớn, không cần nhìn cũng biết khẳng định đã bị những khối băng trong vụ nổ vừa nãy cắt bị thương.
Chết tiệt, thú nhân kia cư nhiên tổn thương mặt cậu, quả thực không thể tha thứ. Theo trận chiến vừa rồi, Hi Lạp phát hiện nếu dùng dị năng thì cậu căn bản không phải đối thủ của Nhan Tử Dạ, thế nhưng so về sức chiến đấu thì Nhan Tử Dạ vẫn kém cậu rất xa, vì thế Hi Lạp quyết định nhấn thông tấn khí trên cổ tay, triệu hồi cơ giáp.
Trước lúc quyết đầu đã có ước định, thân là thú nhân, Nhan Tử Dạ không thể sử dụng cơ giáp, cũng không thể biến về thú hình, thế nên, trên gương mặt Hi Lạp liền lộ ra nụ cười thắng lợi.
…
Hoàn Chương 115.