*****
“Đáng giận, bọn họ thực quá đáng mà. Chỉ bằng tên phế vật Tạp Môn ngay cả cấp A cũng không được kia mà muốn kết hôn với tôi? Đúng là nằm mơ. Bất quá chỉ giàu hơn gia tộc Ba Đức chúng ta một chút mà thôi, có gì đặc biệt hơn người chứ.” Hi Lạp căm giận nói, nhìn thấy nhóm giống cái xung quanh dùng ánh mắt khác thường nhìn mình, Hi Lạp lại càng tức giận hơn.
Mai Tây ở bên cạnh cũng thực tức giận, bất quá cố kỵ hiện giờ đang ở trong hoàng cung, xung quanh đều là người của đại gia tộc nên cố nén giận, nói với con trai: “Hi Lạp, hiện giờ đang ở ngoài công cộng, chú ý cảm xúc của con một chút, cứ vậy sẽ rất dễ chịu thiệt. Nghe mỗ ba, bọn họ chỉ có thể kiêu ngạo bây giờ thôi.”
“Đúng vậy…” Hi Lạp thực không cam tâm, bất quá thấy mỗ ba trừng mắt, lại nhìn giống cái cùng thú nhân ở xung quanh đang không ngừng nhìn về phía mình, Hi Lạp chỉ có thể cố nhẫn nhịn. Trong lòng thầm nghĩ, đợi tới ngày cậu trở thành vương tử phi nhất định phải hảo hảo giáo huấn gia tộc Đức Luân kia.
“Nghe mỗ ba, chờ chốc nữa khi vương tử tới, con phải cố gắng làm vương tử chú ý tới mình. Hiện giờ toàn bộ Á Bá Lan đế quốc chỉ có một vương tử mà thôi, ngẫm lại đi, nếu vương tử không có đứa nhỏ thì chỉ có thể nhận con nuôi ở chi phụ, bất quá con nuôi làm sao tốt bằng con ruột chứ. Vương tử nhất định chỉ tạm thời bị thú nhân kia mê hoặc thôi, con chỉ cần lộ ra sức quyến rũ của mình, đồng thời để vương tử biết con là giống cái cấp A, nói không chừng vương tử sẽ bắt đầu so sánh con với thú nhân kia. So ra thì chắc chắn vương tử sẽ phát hiện con càng thích hợp hơn thú nhân kia, kia con không phải không có cơ hội. Đợi đến khi con trở thành vương tử phi, thành quốc hậu, khi đó con muốn thu thập bọn họ thế nào cũng được.” Mai Tây cố gắng khuyên nhủ Hi Lạp, trong mắt ông, với sức quyến rũ của con trai mình, khẳng định có thể mê hoặc vương tử kia.
“Dạ.” Nghe Mai Tây nói xong, Hi Lạp cảm thấy có đạo lý nên không ngừng gật đầu. Phải biết lúc cậu còn là giống cái cấp B đã có không ít người theo đuổi, sau khi trở thành giống cái cấp A thì số lượng tăng lên gấp mấy lần, ngay cả người thừa kế của đại gia tộc cũng có ý với cậu. Mị lực lớn như vậy, Hi Lạp không tin vương tử sẽ không động tâm.
“Phốc….” Một thiếu niên tóc đỏ ngồi trên sô pha cách đó ba mét nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người liền nhịn không được bật cười.
Vốn khoảng cách của ba người không xa, vì thế Hi Lạp vừa xoay người liền nhìn thấy thiếu niên thú nhân tóc đỏ kia đang cười lớn tới mức lộ cả răng nanh, Hi Lạp cảm thấy người này tựa hồ đang cười nhạo mình.
Hi Lạp bước nhanh tới trước mặt thiếu niên, trừng mắt nói: “Mi cười cái gì?”
Thiếu niên vô tội chớp chớp mắt: “Chẳng lẽ tôi cười cũng phạm pháp à?”
“Cười nhạo giống cái chính là không tôn trọng giống cái, không tôn trọng giống cái chính là làm nhục giống cái. Làm nhục giống cái, dựa theo quy định của đế quốc, mi phải bị giam cầm ba tháng.” Giọng điệu Hi Lạp thực phẫn nộ, có lẽ bởi vì vừa nãy bị mỗ ba Mễ Lợi Á của Tạp Môn châm chích nên hiện giờ cậu muốn đổ hết cơn giận lên người thiếu niên tóc đỏ này.
‘Ba’ một tiếng vang dội, mà Hi Lạp thân là giống cái cấp A cư nhiên phát hiện lúc tay mỗ ba vung tới mình hoàn toàn không thể động đậy.
“Mỗ ba?” Hi Lạp không dám tin bụm mặt nhìn mỗ ba nhà mình.
Người xung quanh cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hai người, đứa con này không biết vì sao hất nước trái cây lên người mỗ ba mình, mà vị mỗ ba kia cư nhiên tát một cái lên gương mặt tuấn mỹ của đứa con. Cái tát kia cũng đánh giống cái kia sưng cả mặt. Nếu không biết thì còn tưởng hai người có hận thù sâu đậm a!
“Này là sao?” Gia chủ Ba Đức cũng chú ý tới tình huống bên này, ông vội vàng chạy tới, nhìn đứa con bụm mặt cùng bầu bạn một thân chật vật hỏi.
Mai Tây mờ mịt nhìn gia chủ Ba Đức: “Này, tôi cũng không biết sao lại thế này…”
Gia chủ Ba Đức nhìn về phía Hi Lạp, chỉ thấy vẻ mặt Hi Lạp cũng thực mờ mịt, cuối cùng nhìn ánh mắt khác thường của nhóm người xung quanh, ông cắn răn nói: “Hai người còn đứng đây làm gì, không mau sửa sang lại đi, chờ chốc nữa bệ hạ cùng điện hạ tới, bộ dáng như vậy thì ra thể thống gì.”
Chịu không nổi ánh mắt khác thường ở xung quanh, Hi Lạp cùng Mai Tây chỉ đành xám xịt rời đi sửa sang lại một chút.
….
Hoàn Chương 112.
_________________