Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết – Chương 105 Duyên phận 2 – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 105 Duyên phận 2

Thú nhân này cư nhiên lại là cháu trai của bạn tốt cha mình, này đúng là, đúng là, ngay cả Bối Cơ cũng không biết nên nói thế nào. Phải biết năm đó cha ông cùng gia chủ gia tộc Mã Khắc Tân là bằng hữu rất tốt, lúc gia chủ Mã Khắc Tân qua đời, cha ông đã bị đả kích rất lớn, sau đó lại vì đột phá SSS thất bại mà bị thương nặng, trị liệu không tốt nên cứ vậy qua đời.

Theo lý mà nói, Nhan Tử Dạ có thể xem là hậu bối của Bối Cơ, việc này nếu cha còn tại thế, Bối Cơ tin tưởng cha nhất định sẽ lập tức gõ nhịp định ra hôn sự của hai đứa. Bởi vì khi xưa cha vẫn luôn hi vọng có thể kết thông gia với Á Bá Lợi Ân.

Thế nên hiện giờ Bối Cơ hoàn toàn nghẹn lợi, ông vốn định thú nhân kia chủ động rời đi, kết quả nháy mắt thú nhân kia biến thành cháu trai của bằng hữu cha ông. Nguyện vọng lớn nhất của cha trước khi mất chính là có thể kết thông gia với gia tộc Mã Khắc Tân, hiện giờ cơ hội đã ở ngay trước mắt, Bối Cơ làm sao có thể chia rẽ hai người.

“Quên đi quên đi, cậu đã là cháu của Á Bá Lợi Ân thì tôi không còn lí do gì ngăn cản nữa.” Bối Cơ khoát tay áo, tuy thực không cam tâm nhưng cũng không có cách nào. Cha tuy đã mất nhưng Bối Cơ vẫn muốn thay ông hoàn thành nguyện vọng. Với lại, Nhan Tử Dạ chính là người An Nhĩ Tư chọn lựa, cho dù muốn chia rẽ cũng không dễ dàng.

Này là tình huống gì a? Nhan Tử Dạ trợn tròn mắt, vừa nãy không phải còn muốn cậu biết khó mà lui à? Vì sao bây giờ dễ dàng đồng ý như vậy? Không nói Nhan Tử Dạ, ngay cả An Nhĩ Tư cũng có chút ngoài ý muốn, Tân Địch thì lại càng không hiểu được.

Nhìn ra nghi hoặc của ba người, Tạp Mễ Nhĩ cười cười giải thích: “Năm đó gia gia An Nhĩ Tư cùng Á Bá Lợi Ân có ước định, hi vọng đứa nhỏ hoặc cháu chắt hai nhà có thể kết hôn với nhau. Thế nhưng khi đó bởi vì Bối Cơ đã kết hôn với tôi nên không có cách nào thực hiện được, gia gia An Nhĩ Tư liền hi vọng đời cháu có thể kết hôn với gia tộc Mã Khắc Tân. Chẳng qua còn chưa đợi đến ngày này thì bọn họ đã qua đời. Vì thế An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ kỳ thực đã sớm có hôn ước.” Thật không ngờ hai đứa nhỏ này lại có duyên phận như vậy, Tạp Mễ Nhĩ vốn lo sợ bầu bạn sẽ chia rẽ chúng, giờ thì không cần sợ nữa.

“Có chuyện này à?” Tân Địch há to miệng nhìn Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư, lão tổ tông rốt cuộc dự đoán nhiều cỡ nào a, chẳng lẽ ông có dị năng đoán trước tương lai, biết rõ tiểu tổ tông sau này sẽ cùng một chỗ với An Nhĩ Tư nên mới đồng ý liên hôn với gia tộc Á Bá Lan? Kỳ thực nếu gia tộc Mã Khắc Tân liên hôn với Á Bá Lan thì đúng là hời to, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tiểu tổ tông phản tổ thành bán thú nhân thất bại. Nếu tiểu tổ tông thành công phản tổ thành bán thú nhân thì sẽ khác.

Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư nhìn nhau, nhất thời cảm thấy thế giới này thực huyền ảo. Nhan Tử Dạ làm thế nào cũng không ngờ được chuyện của mình cùng An Nhĩ Tư cứ như vậy định xuống. Cậu nghĩ còn phải chiến đấu một trận ác liệt, giống như lúc ở gia tộc Cái Nhĩ vậy. Không thể ngờ chỉ mới nhắc tới Á Bá Lợi Ân thì quốc vương Á Bá Lan đã đồng ý hai người ở cùng một chỗ. Nhan Tử Dạ không thể không cảm thán thân phận vừa hỗn loạn vừa cẩu huyết như bộ phim tình cảm tâm lý lúc tám giờ của nguyên chủ thực tốt. Thoáng cái tất cả sự tình đã được giải quyết.

“Nếu cha cùng mỗ ba không còn vấn đề gì thì con cũng nói thẳng, hôn kỳ của con cùng Tiểu Dạ đã định rồi, vào hai tháng sau. Lần này trở về chính là muốn bàn bạc chuyện đính hôn cùng kết hôn hai tháng sau.” Nếu sự tình đã được giải quyết, An Nhĩ Tư liền rèn sắt lúc còn nóng, thuận tiện nói ra chuyện hôn sự.

“Hôn sự đã định rồi? Sao không chịu thương lượng trước với chúng ta một chút?” Bối Cơ kinh ngạc nói.
“Chi chi…” Tiểu thứ cầu gật gật đầu.

“Vật nhỏ này sao lại thông minh như vậy a! Tiểu Dạ, con từ đâu tìm ra vật nhỏ đáng yêu này a, tôi chưa từng thấy tinh tế thú nào thông minh như vậy.” Tạp Mễ Nhĩ nhận lấy đóa hoa nhỏ trong tay tiểu thứ cầu, nhìn nó vui vẻ lăn lộn trong tay mình thì nhịn không được hỏi Nhan Tử Dạ.

“Nhặt được ở ven đường, khi đó nó bị thương rất nặng. Sau khi chữa khỏi cho nó thì nó vẫn luôn đi theo tôi.” Đúng vậy, Nhan Tử Dạ thật sự đã nhặt được tiểu thứ cầu ở ven đường, khi đó nó quả thực cũng bị thương rất nặng. Chẳng qua người nhặt tiểu thứ cầu về không phải Nhan Tử Dạ, mà là Tiểu Hoa.

Nhìn tiểu thứ cầu lăn lộn lấy lòng Tạp Mễ Nhĩ, lúc thấy mình thì liền kêu “chi chi” hai tiếng, Nhan Tử Dạ cũng nhịn không được mỉm cười.

Vừa nãy tiểu thứ cầu nói “chủ nhân, người xem ta lợi hại cỡ bao nhiêu a, giống cái này thực thích ta a!”.

Nghe nói tiểu thứ cầu là Nhan Tử Dạ nhặt trở về, Tạp Mễ Nhĩ liền dùng ánh mắt phi thường vừa lòng nhìn Nhan Tử Dạ: “Thì ra là vậy, bình thường tinh tế thú cấp thấp như vật nhỏ này sẽ không có ai chịu mang về nhà, lại càng không để tâm tới việc trị liệu. Con đúng là thiện lương, An Nhĩ Tư nhà chúng ta ở cùng một chỗ với con, tôi cũng an tâm.”

Tạp Mễ Nhĩ càng nhìn Nhan Tử Dạ thì lại càng cảm thấy vừa lòng. Tân Địch ở bên cạnh thực thức thời không nói chen vào, chỉ an ổn ngồi một bên nhìn bọn họ nói chuyện, im lặng đóng vai trò người trong suốt.

Hoàn Chương 105.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.