Trác Tru Trinh cũng nhận ra Khò Khò cũng như là một bộ phận trên cơ thể hay nói đúng hơn là trong linh hồn của mình. Sử dụng năng lực rất thông suốt.
– Beep, phát hiện khả năng mới.
Nhận được thông báo trong đầu, Trác Tru Trinh liền bắt đầu cảm nhận linh hồn mình tràn vào xác con bò sát và chiếm giữ thân thể của nó. Hắn mình như có thêm một thân xác mới. Qua con bò sát hắn cảm nhận đủ mọi cảm giác năng lực của nó, cơ thể nó bắt đầu sống lại, hoạt động linh hoạt bò qua bò lại.
Trác Tru Trinh tò mò chơi chán một hồi lại không nghĩ rằng năng lực mới của hắn kinh khủng tới mức nào. Khả năng không chế thân thể này được hắn đặt tên là Khống Thể. Và thế là các loại vật nhỏ xung quanh rơi vào sự thí nghiệm tà ác của tên Trác Tru Trinh này. Thẳng đến quá trưa thì hắn đã không chế được hai con cá, ba con nhái và bảy con bò sát, lúc này hắn cảm thấy đầu mình hơi mệt mỏi, thế là hắn rút linh hồn mình lại. Nhưng những con vật vẫn được Khò Khò khống chế vui chơi. Hắn bật cười, cảm thấy Khò Khò rất đáng yêu như trẻ con và cũng khá hâm mộ khả năng “đa nhiệm” của nó.
Ngoại trừ thông báo bị động, Khò Khò không khác gì một đứa trẻ đang tồn tại trong linh hồn của Trác Tru Trinh. Hắn cảm thấy một sự thân thiết tương thông. Cũng nhờ Khò Khò mà hắn có cảm giác ngũ quan của mình rất linh mẫn, sau này Trác Tru Trinh mới biết đó là do thần hồn của mình được tăng cường.
Lúc này Trác Tru Trinh mới thấy là lạ, xung quanh khá là vắng lặng, sự yên tĩnh đến bất thường. Mọi hôm, khi mặt trời vừa lên cao thì nơi này đã rất đông các nhi đồng trong thôn đến bắt cá mà bây giờ lại quá trưa mà không thấy một ai. Đúng lúc này, Trác Tru Trinh cảm giác rùng mình như có một con dã thú đang rình trộm. Khò Khò truyền đến cảnh báo có kẻ theo dõi. Một nỗi bất an dâng lên trong lòng, một cảm giác tử vong chưa bao giờ cảm nhận được xuất hiện.
Trong lúc cấp bách, Khò Khò lập tức ngăn cản khí tức của Trác Tru Trinh và bảo hắn nhảy xuống sông. Hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình được Khò Khò trợ giúp cơ thể hắn vận động bơi lội như những cao thủ kình ngư trong thế vận hội. Kiến thức về bơi lội và hít thở khi bơi như tràn vào trong đầu khiến hắn bơi lội như là bản năng.
Sau khi Trác Tru Trinh khuất dạng dưới lòng sông khoảng tam khắc thì có bốn kẻ bit mặt xuất hiện bên bờ sông. Một tên nhặt sọt cá lên nhìn và nói với ba tên phía sau:
Nhìn mấy cái xác, Trác Tru Trinh lấy hết can đảm lục lọi một hồi nhưng không có gì cả ngoài mấy cái lệnh bài nhìn như miếng sắt màu đen chả có tác dụng gì. Đang muốn thất vọng thì hắn cảm thấy trong đầu hiện lên cấu tạo của chiếc lệnh bài.
Bên trong hắc thiệt lệnh bài chứa trận pháp rậm rạp đang bị ma trận năng lượng phân tích. Một lát sau, Trác Tru Trinh thấy trong lệnh bài là một không gian nhỏ như túi xách, bên trong có một cuốn sách một thanh tiểu kiếm cùng một bộ trang phục lục y. Lúc này Trác Tru Trinh đã cảm giác được điều gì rồi. Không gian trữ vật chỉ có trong thế giới tu chân mà thôi. Lại còn bí kíp này nữa. Trời ơi! Nơi này là thế giới tu chân.
Hắn bàng hoàng. Làm sao mà vui sướng nổi được? Thì ra thế giới tu chân là có thật. Mà thế giới tu chân là gì? Đó là nơi mạnh được yếu thua, nơi người ăn thịt người. Một đứa trẻ sáu tuổi như hắn thì làm sao có thể sinh tồn đây. Ông trời trêu ta quá đi mà. Không khéo mới ló đầu ra xã hội lại bị giết như heo chó thì làm sao đây?
Nhận thức của Trác Tru Trinh bị đảo lộn mất rồi. Ban đầu là một hệ thống không tưởng, sau đó thế giới tu chân. Mặc dù có chút chờ mong về thế giới bên ngoài kia nhưng trước tiên phải sống cho được cái đã. Nghĩ xong, hắn lật cuốn sổ nhỏ ra xem.
Ngoài bìa thậm chí không thèm ghi tiêu đề. Bên trong lại là tâm pháp khẩu quyết, hình như là Nạp Khí Quyết – một môn tâm pháp sơ cấp. Nhưng đọc một lúc hắn chả hiểu gì nên để sang một bên. Chắc là một tên tép riu của môn phái nào đó nên đồ vật nghèo nàn quá, hoặc cũng có thể bị người ta giết xong cướp hết chỉ để lại vài thứ vô dụng. Mấy cái lệnh bài kia cũng có đồ y chang.
Chán nản cầm cuốn sách và cây kiếm rời đi. Hắn nghĩ chỉ có 2 vật này là có lẽ có ích một chút.
Nữa ngày sau, một cái thang mây đã được làm xong. Nhìn xuống sườn núi heo hút, Trác Tru Trinh cắn răng leo xuống. Thân hình bé nhỏ của hắn đơn bạc, đong đưa theo thang mây giống như có thể bị gió thổi bay bất cứ lúc nào.
Điều gì chờ đợi tiểu tử phía trước? Sinh tử hiểm nguy hay một sự nghiệp huy hoàng cái thế?