Tiểu Tử Tu Tiên – Chương 28 Lão Thuyết Thư – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Tiểu Tử Tu Tiên - Chương 28 Lão Thuyết Thư

Trong biệt viện, khi Trác Tru Trinh đã chữa thương cho Điệp Liên Tú xong thì liền bảo nàng đi tắm. Hắn cũng vậy, trên người toàn là bụi đất. Lúc nãy đánh nhau ngã lăn cồm coàm vẫn chưa tẩy uế. Thiết Ba bên ngoài thì thấy tên chưởng quầy chạy vào vội vã liền hỏi:

– Có chuyện gì? Sao lại vội vàng quá vậy?

Tên chưởng quầy thở không ra hơi, nghỉ ngơi một tý liền nói:

– Khách quan, thật ngại quá, tiểu viện này có người đặt trước nhưng ta lại không biết, xin khách quan cho ta xin lỗi, ta sẽ gửi lại toàn bộ tiền phòng.

Thiết Ba sầm mặt liền nói:

– Tiền ta không cần, việc này là của ngươi, ngươi tự xử lý lấy. Ta đã thanh toán sòng phẳng trước, nếu còn lèng èng thì cẩn thận ta không khách khí. Không tiễn!

Nói xong liền đẩy tên chưởng quầy ra ngoài. Tên chưởng quầy quýnh quáng liền hô to:

– Khách quan, khách quan à. Nghe ta nói đã.

“Rầm”

Thiết Ba không nói gì thêm liền đóng sập cửa. Con hàng này thật không biết điều.

Chưởng quầy Bôn Lai khách điếm đứng trước cánh cửa đống sập lại, gương mắt khó coi vô cùng, đi cũng không được mà ở cũng không xong, hắn liền gõ cửa hét lên:

– Khách quan, khách quan à, đại gia…

“Cộc cộc cộc…”

Tiếng gõ cửa liên hồi, Thiết Ba bực mình mở cửa bước ra quát:

– Ngươi còn muốn gì? Sao còn chưa đi?

Tên chưởng quầy cố nặn ra gương mặt khó coi:

– Đại gia à, ngài có thể trả phòng, ta không những không lấy tiền lại còn sẽ bố trí một chỗ thật tốt cho ngài.

Thiết Ba vòng tay, ngoảnh mặt cương quyết nói:

– Ngươi nghĩ ta cần vài đồng lẻ của ngươi?

Lúc này trên người Thiết Ba toát ra uy áp cực lớn, tên chưởng quầy nhỏ nhoi sao chịu được uy áp của một đại năng tiên nhân Kim Đan Kỳ như Thiết Ba, liền khụy gối xuống. Giật mình, hắn đã nhận ra người này là tiên nhân cao cao tại thượng. Hắn bị dồn vào đường cùng rồi, dù năn nỉ lạy lục người này còn hơn là chịu chết. Hắn vội vàng quỳ lết bám chân Thiết Ba năn nỉ:

– Khách quan à không, tiên nhân xin ngài ta không còn cách nào hết, nếu ngài không chấp nhận thì ta sẽ bị thành chủ lấy cái đầu này mất, hu hu hu… Ta trên còn mẹ già 80 dưới có con nhỏ 6 tuổi, van xin ngài rộng lượng hải hà, từ bi mà cứu giúp ta…hú hú hú

Mọi người gật gù. Hắn lại nói tiếp:

– Thế nhưng thứ quý vị mặc bên trong gọi là khố, còn ta thì thứ bên trong mặc là quần ngắn còn gọi là quần đùi.

Vừa nói vừa tụt quần để lộ cái quần tự thiết kế theo kiểu hiện đại bên trong. Người bên ngoài thấy lạ liền cho là con nít vui đùa cười lên ha hả:

– Ha ha ha, coi kìa cái mông nhỏ thật tròn.

Trác Tru Trinh xấu hổ kéo quần lên lại và nói:

– Còn quần què lại có một đoạn sự tích nói về một chuyện tình hao hao giống Tiếu Lão kể. Tiểu tử cũng đành mặt dày góp vui.

Mọi người cảm thấy hứng thứ bèn hô:

– Còn có chuyện như vậy nữa sao? Kể thử xem nào

– Nghe có vẻ hay hay, nhưng không biết thế nào, làm sao một cái quần lại có liên quan đến chuyện tình nam nữ?

– Tiểu tử này đừng có xạo nha, ở đây mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ làm chết ngươi đó.

– Ây, từ từ đã, xem tiểu tử này có cái gì hay ho để kể nào

– …

Tiếu Lão thuyết thư cũng bắt đầu chú ý đến chuyện lạ này bèn vuốt râu nhìn lại nói:

– Tiểu tử, nếu đã vậy sao không góp chút chuyện giúp vui cho mọi người.

Giọng lão nhè nhẹ chầm chậm mà lại như âm thanh tự nhiên lọt hết vào tai mọi người gây ra hiệu ứng dẹp yên ồn ào tạo nên sự im lặng như học sinh ngoan.

Thiết Ba thầm giật mình:

– Cao nhân.

Trác Tru Trinh được Khò Khò cảnh báo cũng đề cao cảnh giác:

– Lão già này không tầm thường, đến Thiết Ba tu vi Kim Đan sơ kỳ cũng nhìn không thấu. Chắn chắn là nhân vật sâu không lường. Nơi này rồng hổ hỗn tạp quả nhiên là chốn rồng nằm phượng núp.

Không ngờ chỉ mới nói một câu lại đụng phải thần bí lão nhân, vãi đạn quá đi mất. Không lẽ mình lại có số mệnh Main chính cao như vậy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.