Đám người tiến vào bên trong cánh cửa , đi được một lúc cũng không phát hiện có điều gì lạ thường , không có nguy hiểm cũng như không có bất kỳ một lối rẽ nào như vừa rồi . Chỉ có một sự khác biệt duy nhất là không khí càng lúc càng thêm nóng bức , sương mù thêm dày đặc hơn .
Đi thêm một lúc nữa cuối cùng cũng tới điểm cuối cùng của hang động . Điểm cuối của hang động này là một hồ dung nham cực lớn , hồ dung nham đỏ rực , sôi sục giống như một nồi nước sôi . Thỉnh thoảng lại có một cột dung nham bắn thẳng lên không trung . Bởi vì nhiệt độ cao nên gần như không gian xung quanh đang vặn vẹo .
Giữa hồ dung nham lơ lửng một tảng đá , lớn , xung quanh tảng đá có những lỗ nhỏ bằng ngón tay đang không ngừng phun ra sương mù màu đen .
Càng kinh ngạc hơn là trên tảng đá có một đoàn khói trắng màu đục , bao quanh lấy một hình hài không khác gì một đứa trẻ con còn chưa sinh , được vài tháng tuổi và còn nằm trong bụng mẹ .
– Đó là một đứa trẻ ?
Ngọc Nhi âm thanh run rẩy hỏi , nàng tuy rằng không phải người nhát gan , nhưng cảnh tượng kỳ dị này cũng không khỏi có chút quá đáng sợ . Đứa trẻ trước mắt này lẽ ra bây giờ phải nằm trong bụng mẹ chứ , tại sao lại ….
Đột nhiên đứa trẻ chậm rãi mở mắt ra , ánh mắt cực kỳ âm lãnh . Hai mắt nó hiện lên quỷ dị hồng quang , khiến cho người khác không rét mà run .
– Lui lại .
Thiên Tà đột nhiên kêu lên một tiếng , sau đó đẩy ba người Mộ Khuynh Thành về phía sau . Cùng lúc đó từ trong màn khói trắng lao ra bốn vệt hắc khí thẳng về nơi bốn người đứng .
Thiên Tà sau khi đẩy ba cô gái ra , mình liền thành bia đỡ chặn lại cả bốn vệt hắc khí . Nhưng hắn cũng không để ý , tùy ý phất tay xua tan hắc khí , nói :
– Ai , còn không cút ra đây cho bản công tử .
Một góc của hang động không khí đột nhiên vặn vẹo , một thân ảnh già nua đột nhiên xuất hiện , hai tay kết ấn rồi nhanh chóng đánh về phía đám khói trắng .
– Phu quân không sao chứ ?
Mộ Khuynh Thành vừa rồi bị Thiên Tà đẩy ra ngoài , lúc này chạy lại hỏi han . Đương nhiên là cả NGọc Nhi và Vi Nhi . Vừa rồi đám hắc khí các nàng cũng phát hiện , nhưng vì nó tốc độ quá nhanh , nếu không phải Thiên Tà đẩy bọn họ ra thì chắc chắn bọn họ sẽ bị đánh trúng . Mặc dù không biết đám hắc khí đó là gì , nhưng các nàng cũng biết nó không phải thứ tốt lành gì .
Thiên Tà lắc đầu , ánh mắt nhìn về phía thân ảnh già nua mặc quần áo màu xanh , trên mặt đầy vết nhăn , sau đó lại nhìn đám khói trắng trên bệ đá , cười :
– Thú vị .
– Tà Hoàng . Không nghĩ tới lâu năm vậy mà ngươi vẫn không chịu từ bỏ ý định . Lần này lại còn muốn đoạt xá .
Thân ảnh già nua chậm rãi nói , ánh mắt nhìn vào hình hài trẻ con trong đám khói trắng .
– Thanh Phong Vương , các ngươi phong ấn bản hoàng 3000 năm , lại không chịu ra nói chuyện với bản hoàng . Bản hoàng buồn chán lên muốn tìm người nói chuyện vui một chút , sao lại gọi là muốn đoạt xá . Hơn nữa nếu bản hoàng muốn đoạt xá , ngươi có thể làm gì được ta . Năm đó nếu không phải bản hoàng khinh địch , há lại có thể bị ba tên nhãi nhép tam vương các ngươi phong ấn .
Trong đám khói trắng vang lên một thanh âm , thanh âm mang theo chút ý cười .
– Tà Vương , ngươi chớ đắc ý . Mặc dù không giết được ngươi nhưng ngươi cũng đừng mơ tưởng ra được khỏi đây .
– Thanh Phong Vương , nếu bản hoàng đoán không sai thì hai tên nhãi kia cũng chết rồi đúng không ? Mà ngươi xem ngươi , cũng không còn sống được bao lâu đi . Đợi khi ngươi chết xem ai còn có thể thay ngươi gia trì phong ấn , đến lúc đó bản hoàng phá phong mà ra giết sạch hậu nhân của các ngươi .
Thân ảnh già nua được gọi là Thanh Phong Vương lúc này trầm mặc không nói . Có lẽ thanh âm được gọi là Tà Hoàng kia đã đoán đúng .
– Lão già , chúng ta làm một giao dịch , ngươi thấy thế nào .
Thiên Tà lúc này nhìn Thanh Phong Vương , nói .
Thanh Phong Vương nghe vậy cũng nhìn về phía Thiên Tà , ánh mắt chậm rãi quan sát hắn .
Thiên Tà cũng không lảng tránh , hai người bốn mắt nhìn nhau . Vài phút trôi qua , Thanh Phong Vương thu hồi ánh mắt , nói :
– Tiểu tử , ngươi muốn cùng ta làm giao dịch gì ?
– Ngươi cũng sắp không chống đỡ được rồi , hay là thế này đi . Bản công tử giúp ngươi giải quyết tên Tà Vương gì đó kia , ngươi đem y bát của mình truyền lại cho hai người này , thế nào .
Thiên Tà cười nhẹ nói , sau đó tay chỉ về phía Ngọc Nhi và Vi Nhi .
– Ồ . Ngươi nói mình có thể giết hắn , ngươi biết hắn là ai sao ?
– Không phải chỉ là tàn hồn thôi sao , bản công tử giết hắn như giết gà .
– Ha ha haaaaa … Giết bản hoàng như giết gà . Nhóc con , không biết ngươi lấy đâu ra tự tin .
Không đợi Thanh Phong Vương lên tiếng , trong đám khói trắng tiếng cười nhạo của Tà Hoàng đã truyền ra .
Thiên Tà cũng không thèm để ý đến hắn , ánh mắt vẫn tiếp tục quan sát Thanh Phong Vương .
– Haizzzz…. Được rồi . Chỉ cần ngươi tiêu diệt được Tà Hoàng , bản vương sẽ đồng ý truyền thừa của mình cho hai tiểu nữ oa này .
Thanh Phong Vương thở dài nói , dù hắn không tin tưởng gì vào Thiên Tà nhưng thời gian của hắn đã sắp hết . Dù sao cũng phải tìm kiếm người truyền lại y bát của mình . Đồng thời ánh mắt hắn cũng quan sát hai người Ngọc Nhi và Vi Nhi .
– Tư chất không tệ . Nhưng còn thua tiểu nữ oa bên phải ngươi .
Ngọc Nhi và Vi Nhi bị Thanh Phong Vương nhìn chằm chằm , làm các nàng có cảm tưởng từ đầu tới chân bị người nhìn thấu vậy , cả người không được tự nhiên .
– Ngươi chỉ cần để truyền thừa cho họ là được , còn nàng ngươi không có khả năng dạy dỗ .
Thiên Tà cười nhẹ nói . Mộ Khuynh Thành để chính hắn đào tạo , đảm bảo không thua bất cứ người nào .
– Thanh Phong Vương , ngươi già rồi lú lẫn sao ? Ngươi nghĩ tiểu tử này có thể giết được ta ? .
Thanh âm Tà Hoàng lại vang lên , lần này mang theo chút không tin tưởng .
– Tà Hoàng , không thử làm sao biết được .
Thanh Phong Vương nhàn nhạt đáp , rồi nhìn Thiên Tà , nói :
– Tiểu tử , ngươi nhanh tay đi . Trước lúc chết bản vương muốn thấy hắn hồn phi phách tán .
– Được rồi . Tà Vương phải không , bản công tử tiễn ngươi lên đường .
Thiên Tà nhìn thân ảnh trong đám khói trắng nói , sau đó tay phải chậm rãi đưa lên . Một đám lửa nhỏ màu tím đỏ từ lòng bàn tay hắn bốc lên . Ngọn lửa này toả ra không khí chút khí nóng chút khí lạnh , vô cùng kỳ dị ,Ngọn lửa này chính là Ma Hoả .
Theo ngọn lửa này xuất hiện , hai người Thanh Phong Vương và Tà Hoàng đồng thời cảm nhận được vô tận nguy hiểm . Mặc dù không biết nó là loại hoả gì , nhưng nếu dính phải chắc chắn sẽ không có kết quả tốt .
– Tiểu tử , ngươi nghĩ ngọn lửa nhỏ này có thể giết bản Hoàng . Ngươi không khỏi quá cuồng vọng đi .
Tà Hoàng mạnh miệng nói . Mặc dù hắn không chắc có thể chống đỡ được hoả diễm này . Nhưng trước trận đánh có thể thua người nhưng không thể thua khí thế .
– Giết được hay không thử rồi sẽ biết .
Thiên Tà cũng không muốn nói nhảm nhiều , cánh tay nhẹ vung lên , phong ấn Tà Hoàng biến mất , sau đó vô số tia lửa từ Ma hoả từ trong tay hắn nhanh chóng lao về phía Tà Hoàng .
– Tiểu tử ngươi muốn chết . Hư Vô Thuẫn .
Tà Hoàng đối mặt với vô số tia lửa nhỏ , ánh mắt không chút nào dám khinh thường . Hai tay nhanh chóng kết ấn , theo dấu tay nhanh chóng biến hoá , bốn phía dung nham ầm ầm nổ vang , phun lên cao sau đó ngưng tụ thành một cãi lá chắn trước bóng người của hắn .
Vài tia lửa từ Ma hoả va chạm với tấm lá chắn bằng dung nham , tạo thành một vụ nổ lớn . Khói lửa bốc lên mịt mù .
Thanh Phong Vương nhanh tay kết ấn làm thành một vòng bảo hộ khắp hang động , ngăn cản dư chấn có thể làm sập hang .
Một lúc lâu sau , ánh lửa bắt đầu tán đi , khói bụi cũng lắng xuống . Bệ đá lúc trước phong ấn Tà Hoàng đã biến mất không còn tung tích , chắc do không chịu nổi sức mạnh của vụ nổ lên vỡ tan nát . Tà Hoàng không thấy , không biết sống chết . Còn Thiên Tà lúc này chậm rãi bước ra từ đám bụi bặm , đi về phía Mộ Khuynh Thành .
Mộ Khuynh Thành thấy Thiên Tà đi ra , nàng cũng thở phào một hơi , ánh mắt chăm chú quét quanh người hắn xem hắn có bị thương hay không .
– Lần sau không cho Phu quân đi làm những việc nguy hiểm .
Thiên Tà gật gật đầu , xoa nhẹ má nàng .
Vừa rồi cùng Tà Hoàng giao thủ , hắn căn bản có thể phất tay chém giết Tà Hoàng , nhưng hắn không muốn để mấy cô gái biết thực lực của mình quá kinh khủng . Như vậy các nàng rất dễ sẽ có cảm giác ỷ lại .
Còn vì sao hắn lại giúp Thanh Phong Vương chém giết Tà Hoàng , hắn cũng chỉ vì không thích cái biệt hiệu Tà Hoàng đó . Còn vì truyền thừa của Thanh Phong Vương , hắn cũng không để ý gì .
Thanh Phong Vương nhìn Thiên Tà , sau đó nhìn Ngọc Nhi và Vi Nhi nói :
– Đã công tử đã xử lý xong Tà Hoàng , vậy ta cũng nên thực hiện giao dịch của mình .
Thanh Phong Vương thân hình dần dần trôi nổi trên không trung , sau đó giơ tay , Ngọc Nhi cùng Vi Nhi bị hút tới bên cạnh lão . Hai tay lão đặt trên đỉnh đầu hai nàng , nói :
– Cả đời bản vương có hai môn tuyệt học tâm đắc nhất và một số kinh nghiệm tu luyện , lần này truyền thụ cho hai người . Chỉ mong muốn hai người không để nó bị mai một , làm mất đi danh tiếng của nó .