– Long quyền .
Tên thanh niên được gọi là Lăng thiếu hét lên một tiếng , sau đó đánh ra một quyền , một đầu hư ảnh Long xuất hiện , hướng về phía bốn người Thiên Tà gầm thét mà lao tới .
Thiên Tà bĩu môi , nhìn đầu hư ảnh Long kia , khinh bỉ nói :
– Long gì yếu như vậy . Nguyệt Nguyệt , cho hắn biết Long thật sự là như thế nào .
Theo hắn quan sát , đầu hư ảnh Long này trông vô cùng dữ tợn , nhưng uy lực không có bao nhiêu , thua xa Long ảnh của Huyền Nguyệt .
– Chết đi , Cuồng Phong Bạo Vũ .
Theo Lăng thiếu xuất thủ , lão giả áo trắng cũng nhanh chóng xuất thủ , phất trần phất mạnh một cái , Cuồng Phong xuất hiện , mang theo uy lực mạnh mẽ hướng về phía bốn người .
Huyền Nguyệt lúc này hét lên một tiếng . Một đạo hư ảnh Long khổng lồ xuất hiện sau lưng nàng . Hư ảnh Long này màu trắng , vảy rồng phát ra ánh sáng long lanh , nhìn vô cùng giống thật . Sau đó nàng cũng đánh ra một quyền . Không gian kịch liệt chấn động , Long ảnh màu trắng gầm thét lao đi , quấn thành một đoàn lộn xộn với Long ảnh của Lăng thiếu và cuồng phong của Bạch bào lão giả . Long ảnh màu trắng dẫn theo chiêu thức của hai người hướng về phía họ lao tới , vây kín họ lại .
Phốc
Lăng thiếu cùng lão giả phun ra một ngụm máu tươi .
– Chết
Lăng thiếu trong tay xuất hiện một cây đao màu đỏ , hung hăng chém ra một đao . Lập tức , một luồng năng lượng khổng lồ từ cây đao trong tay hắn lao ra , chém nát Long ảnh . Theo Long ảnh biến mất , bụi cát cũng dần dần tán đi . Lăng thiếu còn chưa kịp thở ra một hơi , thì sau gáy đột nhiên mát lạnh . Một chưởng lực khủng bố lại hướng về phía đầu hắn oanh tới .
Huyền Nguyệt không biết lúc nào đã xuất hiện phía sau hắn , oanh ra một chưởng về phía đầu hắn .
Lăng thiếu vội vàng sử dụng thân pháp né tránh , chưởng lực oanh trượt qua đầu hắn , cuốn đi một bên tai của hắn . Mà lúc này , bạch bào lão giả cũng lao tới bên cạnh hắn , nói :
– Lăng thiếu , người không sao chứ .
– Đau chết ta .
Lăng thiếu ôm tai nói . Giọng nói vô cùng lạnh lùng . Lần này hắn đến nơi này tìm bảo , mọi việc vô cùng thuận lợi , bây giờ lại bị một cô gái đánh mất một bên tai , hơn nữa ba người bọn hắn đánh đều không lại . Mặc dù hắn không nhìn ra tu vi của cô gái này , nhưng hắn cũng không tin cô gái này đã tu luyện hơn một trăm năm . Bởi vì vừa rồi nghe giọng hét , hắn có thể khẳng định nàng còn rất trẻ .
Đừng nhìn hắn trẻ như vậy , nhưng hắn đã tu luyện hơn hai trăm năm . Lần này ba người bọn họ đánh không lại một cô gái trẻ , tin tức này nếu như truyền đi , hắn sau này làm sao còn mặt mũi gặp người .
Huyền Nguyệt một chưởng thất bại , nàng định tiếp tục đánh ra một chưởng nữa thì bạch bào lão giả hô lên :
– Chờ một chút .
Huyền Nguyệt nghe vậy , ánh mắt nhìn về phía Thiên Tà . Thấy hắn gật đầu , nàng cũng dừng lại , đi tới bên cạnh hắn .
Bạch bào lão giả thấy nàng dừng lại , hắn thở ra một hơi , chắp tay , nói :
– Các vị , lần này xuất thủ tấn công các vị là chúng ta không đúng , chỉ cần các vị buông tha chúng ta . Chúng ta vô cùng cảm kích , đồng thời nguyện ý dâng lên bảo vật để xin lỗi .
Thiên Tà ôm lấy Huyền Nguyệt , cười nói :
– Lão già , ta thấy hình như lão không thể quyết định việc này .
Thiên Tà nói xong nhìn về phía Lăng thiếu , không cần nghĩ cũng biết ý hắn là gì .
Bạch Y lão giả cũng không tức giận , nơi này quả thật không phải do hắn làm chủ .
Lăng thiếu nhìn Thiên Tà thật lâu , sau đó cắn răng , nói :
– Chỉ cần các ngươi buông tha cho chúng ta , ta lấy danh dự bảo đảm sau này sẽ không tìm các ngươi gây phiền toái .
– Danh dự của ngươi đáng giá sao?
Thiên Tà nhìn Lăng thiếu , nói .
– Hừ … Ta là Lăng Hạo thiếu chủ của Hoàng Lăng Gia Tộc . Ngươi nói danh dự của ta có đáng giá không .
– Hoàng Lăng Gia Tộc là gì vậy , bản Công tử chưa nghe qua bao giờ . Mấy người biết không?
Thiên Tà ánh mắt nghi hoặc nhìn ba người Huyền Nguyệt . Thấy cả ba cùng lắc đầu , hắn lại nhìn Lăng Hạo , nói :
– Xin lỗi rồi . Không những Bản Công tử chưa từng nghe qua Hoàng Lăng Gia Tộc , mà ngay cả các nàng cũng chưa từng nghe qua .
– Hừ … Lũ vô tri . Hoàng Lăng Gia Tộc của chúng ta mặc dù không được xem là mạnh nhất Huyền Nam quốc , nhưng cũng không thua kém mấy gia tộc dẫn đầu kia . Chúng ta sắp tới sẽ phái người đến Huyền Nam hoàng cung cầu hôn . Chỉ cần hôn sự này thành công , Hoàng Lăng Gia Tộc sẽ mạnh mẽ quật khởi , san bằng những gia tộc khác .
– Rồi sao ?
– Khốn kiếp , có gan ngươi cứ việc động thủ , Lăng Hạo ta mặc dù không đánh lại các ngươi , nhưng cũng chắc chắn có thể đồng quy vu tận cùng các ngươi .
Lăng Hạo giận dữ , nói . Nhưng thật ra hắn không có một chút nào nắm chắc cùng chết với bọn họ , huống chi hắn cũng không muốn chết . Nói vậy chỉ muốn hù dọa bọn họ một chút .
– Ồ …. Bản Công tử cũng muốn thử một chút , xem ngươi làm sao cùng chúng ta đồng quy vu tận .
Lăng Hạo nghe Thiên Tà nói vậy , khuôn mặt hắn biến sắc . Hắn không nghĩ tới người trước mắt này lại nói như vậy . Hắn có thể từ trên người Huyền Nguyệt cảm nhận được sự nguy hiểm , nàng có thể giết được hắn . Mà vừa rồi nếu hắn không kịp tránh né có thể bây giờ đã mang thư đến chỗ Diêm vương mua chỗ ở .
Bạch Y lão giả ở bên cạnh thấy Lăng Hạo sắc mặt biến chuyển , hắn nhìn Thiên Tà , nói :
– Vị huynh đệ này , cần gì phải như vậy , chỉ cần ngươi buông tha chúng ta lần này. Ngươi sẽ nhận được đền bù thỏa đáng . Đâu cần phải chém giết như vậy . Nếu như huynh đệ cứ cố tình muốn như vậy , chúng ta chỉ có thể phụng bồi tới cùng .
Thiên Tà nhìn lão giả , nói :
– Chúng ta chơi một trò chơi , thấy thế nào ?
– Trò chơi gì ? Thiên Tà nhặt lấy một lá cây , nói :
– Thấy lá cây này không? Bây giờ bản Công tử sẽ tung nó lên . Khi rơi xuống đất nếu là mặt trên lá cây thì các ngươi được sống , nhưng phải giao ra toàn bộ đồ vật các ngươi có . Nếu là mặt dưới thì … Tạm biệt . Diêm vương đang chờ các ngươi . Thấy sao .
Bạch Y lão giả nhìn về phía Lăng Hạo , chờ đợi quyết định của hắn .
Lăng Hạo nhìn Thiên Tà một chút , nói :
– Làm sao tin tưởng được ngươi ?
– Ồ … Vậy ngươi có sự lựa chọn khác ngoài việc tin tưởng ta sao ?
– Được …. Ta đồng ý .
Lăng Hạo cắn răng nói . Hắn thật sự không còn cách nào khác , hắn cũng không muốn chết . Dù sao hắn cũng là thiếu chủ của Hoàng Lăng Gia Tộc , tương lai vui sướng đang ở phía trước .
Thiên Tà gật đầu , sau đó khẽ tung lá cây lên . Lăng Hạo và Bạch Y lão giả nhìn chằm chằm vào lá cây không chớp mắt . Đây là một trò chơi cược mạng , bọn họ đều không muốn chết , lên trong lòng đang cầu xin tổ tiên phù hộ . Lá cây xoay vòng rơi xuống đất , Lăng Hạo nhìn một chút , hét to :
– Mặt dưới , chúng ta thắng .
Thiên Tà nhìn hắn , cười nói :
– Xem ra các ngươi may mắn . Giao ra toàn bộ đồ vật , rồi cút .
Lăng Hạo và Bạch Y lão giả lấy ra toàn bộ đồ vật trên người mình giao cho Thiên Tà , sau đó quay người rời đi . Đi được vài bước , Lăng Hạo quay đầu lại , nhìn Thiên Tà , nói :
– Không biết ngươi tên là gì? Ta Lăng Hạo ngày sau sẽ trở lại đoạt lại toàn bộ đồ vật của mình .
Thiên Tà cười cười nhìn hắn , nói :
– Bản Công tử đi không đổi tên , ngồi không đổi họ , chính là Thiên Tà . Tùy thời phụng bồi các ngươi tới báo thù . Nhớ kỹ một điều là lần sau sẽ không được may mắn như vậy nữa .
– Thiên Tà sao . Ta Lăng Hạo đã nhớ kỹ .
Lăng Hạo nói xong quay người rời đi . Đợi khi bóng lưng của hắn đi khuất , Huyền Nguyệt quay sang hỏi :
– Công tử , tại sao lại tha cho hắn .
– Vì hắn may mắn , không phải sao?
Thiên Tà nhìn nàng cười cười . Mị Mị nhìn hắn , nói :
– Công tử , mau xem bọn chúng có vật gì tốt không?
Thiên Tà gật gật . Bắt đầu trong kiểm tra nhẫn chứa đồ của hai người kia . Sau vài phút , hắn khá hài lòng với thu hoạch lần này . Bên trong nhẫn chứa đồ có khá nhiều đan dược , hơn chục bộ công pháp . Mà đặc biệt còn có một bộ công pháp thánh cấp tên là Ngạo Thiên đao pháp . Sau đó Thiên Tà lấy cây đao lúc trước Lăng Hạo dùng ra , quan sát một chút , nói :
– Phẩm cấp Thiên khí , gần với Thánh khí . Mị Mị chưa dùng loại vũ khí nào , cầm lấy tu luyện đi , cả bộ Công pháp này nữa . Nhớ nhỏ máu nhận chủ .
Thiên Tà đưa cây đao màu đỏ và bộ công pháp cho Mị Mị , nói . Hai thứ này có lẽ do Lăng Hạo cướp được hoặc tìm được cơ duyên , nhưng chưa kịp nhỏ máu nhận chủ , nên vừa rồi không phát ra được uy lực lớn nhất .
– Đa tạ Công tử .
Mị Mị nhận lấy Công pháp và Cây đao , sau đó nhỏ một giọt máu vào thân đao .
Ong Ong
Thân đao hơi dung động một chút , sau đó nằm im trên tay Mị Mị .
Mị Mị chém thử một đao ra ngoài , lập tức , vô số đao mang từ trong thân đao bộc phát ra , tạo thành một cỗ đao khí cực mạnh , hướng về phía trước lao tới . Những nơi đao mang bay qua cỏ cây đều bị hủy diệt , cuối cùng đao mang rơi xuống mặt đất tạo thành một hố sâu .
Thiên Tà gật gật đầu , nói :
– Uy lực không tệ . Mị Mị , cho nó một cái tên đi .
Mị Mị vuốt ve thân đao một chút , sau đó nói :
– Công tử , đao này toàn thân màu đỏ , sát khí lại lớn như vậy , gọi là Huyết Sát Đao đi .
Mị Mị vừa nói xong lời này , Huyết Sát Đao rung lên một chút , không biết là hài lòng hay là không hài lòng với cái tên này .
Thiên Tà gật đầu , nói :
– Đi thôi .
Ba người Huyền Nguyệt không nói gì , chỉ bước đi theo hắn .
( Dạo này chả có ai bình luận nữa vậy . Không lẽ tài năng của m.n có hạn ? Nhưng mà ta vẫn chưa thấy ý kiến nào thực tế một chút mà . Cầu góp ý , nếu không có ai góp ý thì ta lại Lạc Trôi bộ này . )